Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 127

Cập nhật lúc: 2025-08-27 23:07:09
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Văn Dĩnh và Diêu Mộ về tới Đạo quán thì lập tức tới chính điện.

Diêu Mộ bốc một nắm tàn hương từ trong lư hương cung phụng Tổ sư gia, thấp giọng : “Thả cái trong nước, đó cho uống, nếu vấn đề thì chúng sẽ phát hiện ngay!”

Tạ Văn Dĩnh ngẩn : “Anh chắc chắn uống cái xong sẽ vấn đề gì chứ?”

“Cái thì thể vấn đề gì, cùng lắm là tiêu chảy thôi mà.” Anh xong, xung phong ôm việc : “Cậu cứ chờ mà xem, ngay đây.”

Tạ Văn Dĩnh gì.

Diêu Mộ lấy một lon coca khỏi tủ lạnh, mở nắp cẩn thận cho tàn hương , đó cắm ống hút, dấu “ok” với bên cạnh.

Anh cầm theo lon nước bước ngoài.

“Hôm nay là khách quý, khui một lon coca cho .” Diêu Mộ mỉm đưa lon nước cho tới.

Tống Chương Dẫn ngước mắt lên: “Cảm ơn, nhưng uống đồ uống, nước lọc là .”

“Vậy để uống, đó rót cho một ly nước ấm.” Lâm Uyển Ương dậy, vươn tay định lấy.

Không ngờ Diêu Mộ lùi một bước.

Lâm Uyển Ương về phía : “Đừng nghịch nữa, mau đưa cho , đúng lúc đang khát.”

DTV

Diêu Mộ bỗng dưng cái khó ló cái khôn, tự cúi đầu hớp một ngụm, : “ cũng uống, nếu cô thì tự lấy .”

Tạ Văn Dĩnh: “...”

Nói thật, tại hề cảm thấy ngạc nhiên với kết quả chút nào.

“Quái lạ, ân cần với khách thật đấy, còn hơn cả .” Lâm Uyển Ương về phía phòng bếp.

Cô tự lấy cho một lon coca, đó rót cho Tống Chương Dẫn một ly nước ấm.

Không tại cô cứ cảm giác sức khỏe của đối phương lắm, gần đây thời tiết trở lạnh , vẫn nên uống nước ấm cho lành.

Tống Chương Dẫn nhận lấy ly nước, tiếng cảm ơn.

Lâm Uyển Ương uống một ngụm coca hỏi: “ , Ngọc phù đưa cho từ ? Lần giúp một chuyện lớn, hình như là quý, trả cho nhé?”

Hình như hề miếng Ngọc phù đó là vật tầm thường.

Nếu cho mà chiếm lợi cho riêng thì trong lòng cô sẽ thấy thoải mái.

Tống Chương Dẫn: “Nếu cô thể dùng tới nó, chứng tỏ nó duyên với cô, nếu để ở chỗ thì cũng chỉ thể đặt trong ngăn kéo mà thôi, hơn nữa phẩm chất của khối ngọc đó cũng bình thường, đối với giá trị cao.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-127.html.]

mà...”

“Không cần nhưng nhị gì hết, nếu ngày thật sự cần đến nó, lúc đó tới tìm cô đòi là .”

Đối phương như , Lâm Uyển Ương cũng tiện gì thêm.

Miếng Ngọc phù thật sự là bảo bối, sử dụng hẳn là nhiều.

Tới bây giờ cô vẫn hiểu rõ tại cá đen xuất hiện trong bệnh viện bỏ hoang, cảm giác chuyện hề đơn giản.

Lâm Uyển Ương đổi sang đề tài khác, hỏi: “Tống nghề gì ?”

“Làm một ít buôn bán kiếm chút tiền mà thôi, lẽ thú vị bằng công việc của cô.”

Lâm Uyển Ương nở nụ : “Có ? Anh cảm thấy công việc của thú vị ? Thật cũng tạm . , chơi game ?”

Tống Chương Dẫn nhấp một ngụm nước: “Chưa chơi bao giờ, cô đề cử nào ?”

“Có a, thì thể dạy , chơi vui lắm.”

Đối phương giúp cô một chuyện lớn, dù cô cũng chút chuyện gì đó cho đối phương mới .

Diêu Mộ nôn xong và trở , vặn một câu .

Có nhầm , ai mới là cùng một team với cô ?

Không mang theo mà mang theo ? Đáng giận!

Quá hợp lý , càng thấy nghi ngờ với phận của vị hàng xóm hơn.

Lâm Uyển Ương trúng tà ? Nam hồ ly tinh?

Diêu Mộ kéo Tạ Văn Dĩnh sang một bên: “Gặp thứ lợi hại , mau cầm kiếm gỗ đào của đây.”

Tạ Văn Dĩnh gật đầu, nhớ đạo trưởng Thanh Hư từng rằng hợp với Đạo môn, là hạt giống tu đạo trời sinh.

Trực giác của từ tới nay vẫn luôn chuẩn, đầu tiên thấy đàn ông , cảm thấy gì đó đúng.

Tạ Văn Dĩnh đạo bào, hai lời bắt đầu phép, tiên là ném một nắm lá bùa, đó lẩm bẩm niệm chú.

Bộ canh đạp đấu (/), tay kết pháp ấn.

(/) Bộ canh đạp đấu (步罡踏斗): là pháp thuật dùng lúc lập đàn cầu khấn lễ bái các vì , triệu mời thần linh.

Lâm Uyển Ương chút thể giải thích , tự dưng lập đạo tràng đuổi tà?

Diêu Mộ tới : “Hiếm khi khách tới chơi, biểu diễn tiết mục văn nghệ giúp vui để đối phương thấy văn hóa phong phú của Đạo gia chúng ?

Loading...