Người bên cạnh chút kinh ngạc, đồng bọn hợp tác?
Thì là quan hệ .
cũng bình thường thôi, hiện tại nhiều sinh viên tự lập nghiệp, tính là chuyện gì mới mẻ.
Chỉ là Lâm Uyển Ương cũng nhanh quá, năm nhất mới bắt đầu thôi, hơn nữa sức khỏe của cô còn , thật sự quá miệt mài .
Có bạn học cảm thấy hứng thú, hỏi: “Hai đang hợp tác ăn ? Là mở cửa hàng đúng ? Ở để chúng đến ủng hộ.”
“ , thể đến tham quan ?”
Diêu Mộ : “Tham quan thì thôi, cũng là ăn lớn gì.”
Thật sự đến, đoán chừng tới lúc đó đều dọa .
“Không mở cửa hàng, chúng hợp tác nhận ít công việc vặt, tiền kiếm nhiều lắm, lẽ là loại hoạt động thực tiễn xã hội.” Lâm Uyển Ương giải thích.
Cô như , tỏ vẻ đều hiểu.
Lâm Uyển Ương thấy truy hỏi nữa thì khẽ thở phào một .
Chẳng lẽ cô với nhóm sinh viên rằng bản đang thiên sư ở Đạo quán, công việc chính là cầm kiếm bắt quỷ, như thế mâu thuẫn với giờ học nãy ?
DTV
Diêu Mộ nỗ lực nhịn , hai khỏi tòa nhà dạy học, khẽ khụ một tiếng : “Hôm nay tan học nhanh lắm đúng ? Sau cũng sẽ như , cảm ơn .”
“Anh gì?”
Diêu Mộ : “Cũng gì nhiều, chỉ là gửi tin nhắn nặc danh cho mấy giáo sư dạy tiết học tối của cô, giả vờ là học sinh nữ trong lớp, với bọn họ rằng bởi vì lên lớp quá muộn, đường về gặp biến thái, sợ, thể cho tan học sớm chút , nhắn liên tục ba ngày.”
Lâm Uyển Ương: “...”
Con trai thời nay đều là phong cách ? Chẳng trách lúc nãy giáo sư còn dặn dò đường về nhớ cẩn thận.
Diêu Mộ đổi chủ đề, : “ cố ý đến tìm cô , điện thoại di động của cô hết pin liên lạc , cho nên mới đến tận nơi tìm, hôm nay thật sự một hoạt động thực tiễn.”
“Chuyện gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-105.html.]
Diêu Mộ : “Anh Trương quen với một bán rau, gần đây đối phương gặp chút chuyện, cho nên mới cầu cứu . Hôm qua Trương đạo tràng , nhưng vẻ tác dụng, nhờ cô đến xem xem.”
Lâm Uyển Ương : “Vừa vặn thuận đường, đưa điện thoại của cho , hỏi tình huống cụ thể, chúng thể trực tiếp tới đó, xử lý xong thì về Đạo quán luôn.”
Diêu Mộ đưa điện thoại cho cô : “Cô nhớ dặn nhất định mang kiếm tới, cầm thêm nhiều bùa nữa.”
Không kiếm cứ cảm thấy yên tâm.
Anh yêu Thất tinh kiếm! Yêu hơn bất cứ mô hình sưu tầm giày đá bóng nào!
Nếu chịu sức ép võ lực của Lâm Uyển Ương, thật sự trộm nó từ hương án của Tổ sư gia, để ngày nào cũng ôm ngủ.
Lâm Uyển Ương gọi điện thoại cho Trương Hạo.
Sau hai tiếng bíp, cuộc gọi nhanh chóng kết nối.
“Mộ Mộ, tìm lão đại ? Bên của đang gấp.”
“Là .”
“Ồ, là lão đại ! Cuối cùng cũng liên lạc với cô !” Giọng điệu của ở đầu dây bên lập tức đổi.
Lâm Uyển Ương hỏi thẳng vấn đề, rốt cuộc là chuyện gì, Trương Hạo liền kể chi tiết.
Trương Hạo thường xuyên xuống núi mua rau, một Bảo Tâm thể ăn hơn mười lăm cái, tạo cho một loại ảo giác Đạo quán nhiều , phồn vinh.
Nông dân trồng rau đều thích bàn chuyện ăn với Trương Hạo, dù cũng mua nhiều như cơ mà.
Mỗi thấy tới đều lấy mặt hàng nhất của hôm đó.
Đặng Minh là bán hàng rong trong chợ, nhiều bán hàng cho Trương Hạo, hai dần dần trở nên quen thuộc.
Tính cách hào sảng, lúc bận rộn cũng sẽ tán gẫu với đạo trưởng vài câu, cùng nghiên cứu thảo luận điểm giống và khác giữa đạo sĩ với trồng rau.
Người xảy chuyện là đứa nhỏ trong nhà họ, năm nay năm tuổi.
Nửa tháng nay, lớn trong nhà phát hiện đứa bé bình thường, hai mắt thường trống rỗng, hơn nữa lúc gọi tên cũng đáp , hở cái là .
Chuyện quá khác thường, trong nhà đều hoài nghi đứa nhỏ mất hồn .
Rất nhiều tin tưởng đều ba hồn bảy phách, bảy phách là cố định đổi, nhưng ba hồn thì giống , trong một vài tình huống đặc biệt, nó thể rời khỏi thể.