Nó phát hiện dường như thể đến gần , lập tức phản ứng và chuyển sự chú ý sang đàn ông bên cạnh.
Trương Hạo: “...”
Không cần thiết chọn quả hồng mềm mà bóp .
Cứu mạng a!
———
Xe lái khỏi tiểu khu, Lâm Uyển Ương liền cảm giác song sinh cổ đang báo nguy.
Cô mở miệng : “Bảo Tâm gặp chuyện , ở con đường phía !”
Thời gian đường cũng còn xe khác, Diêu Mộ cũng mặc kệ camera trừ điểm , trực tiếp phóng như bay về phía .
Xe chuyển ngoặt liền thấy Trương Hạo đang chạy như điên.
Phía thứ gì đó đang đuổi theo .
Bảo Tâm ôm lấy bắp chân nó, phát huy tác dụng của quả cân, thứ đó kéo lê đường, ngừng cuồng ma sát mặt đất.
Hôm nay Lâm Uyển Ương mang theo kiếm, cô từ trong cửa sổ xe ném hai lá bùa.
Con quái vật đó lá bùa đánh trúng, tức khắc hét thảm, gào rú trốn trong vành đai xanh ở bên cạnh.
Lâm Uyển Ương mở cửa xuống xe, cô lạnh: “Ngươi là yêu đạo hạnh, đả thương con là đúng !”
Tuy mang kiếm, nhưng bùa vẫn đủ dùng.
Đều là bùa do Tạ Văn Dĩnh vẽ, dùng đồ của khác một chút cũng đau lòng.
Cô ném mười mấy lá bùa, bà lão đó đánh trúng, cuối cùng biến thành một con mèo.
Nó kêu mấy tiếng, đó biến mất trong vòng đai xanh.
Đó là một con mèo già, lông bắt đầu bạc trắng , cũng sống bao lâu.
Tiếng mèo kêu thảm thiết đó khiến cả đám lông mao dựng .
Trong lòng Trương Hạo vẫn còn sợ hãi, hỏi: “Đây là chuyện gì ? Mẹ ơi, sắp dọa c.h.ế.t .”
“Truyền thuyết kể rằng mèo tu hành chín kiếp thì thể hóa thành đường. Nó sẽ hỏi một đứa trẻ “ giống ”, nếu đối phương thì nó thể hóa thành hình .”
Trương Hạo “ôi chao” một tiếng, vỗ n.g.ự.c : “Chẳng trách nó đuổi theo chúng , xem là trách chúng phá hư chuyện của nó, Bảo Tâm đúng là hỏa nhãn kim tinh!”
“Chuyện cũng thể trách hai , Bảo Tâm vốn mẫn cảm với tà vật, tự nhiên thể liếc mắt một cái là ngay. Nó chọn trúng hai , đó là vận mệnh định sẵn thể hóa hình. thấy con mèo tu mười kiếp, chỉ là bình thường hành thiện tích đức, công đức viên mãn, tất nhiên thể hóa hình.”
Vì bản viên mãn mà đổ tội lên đầu qua đường, còn đả thương khác, đó là đúng .
Lâm Uyển Ương tay, hủy chín kiếp đạo hạnh của đối phương, coi như một lời cảnh cáo. Động vật tu hành vốn dễ, cần đuổi cùng g.i.ế.c tận.
Đoàn lên xe, Trương Hạo thấy cánh tay của Bảo Tâm cọ sát đến rách da thì cực kỳ đau lòng, thổi sờ.
Anh quyết định tuần sẽ nấu nhiều món ngon bồi bổ cho bé.
Vừa nãy may mà Bảo Tâm, bằng xác của lạnh , tiểu khả ái chính là phúc tinh của !
Trương Hạo mất cả đêm để suy nghĩ thực đơn, sáng sớm hôm lúc ăn sáng kêu Diêu Mộ lái xe xuống núi mua nguyên liệu nấu ăn.
Trong thực đơn đồ ăn bổ dưỡng của , ngoài bổ m.á.u cho Lâm Uyển Ương, bổ não cho Diêu Mộ, nhiều thêm một hạng mục bồi bổ thể cho Bảo Tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-102.html.]
Trương Hạo liệt kê một trang nguyên liệu nấu ăn, vì tiện xuống núi mỗi ngày, cho nên mua đủ thức ăn cho một tuần.
Dù bọn họ cũng tủ lạnh, sợ để lâu sẽ hỏng.
Trưa hôm nay chờ trở sẽ ăn lẩu.
Vừa vặn Lâm Uyển Ương cũng thứ mua, nên quyết định chung, Bảo Tâm cũng giơ tay lên xin theo.
Vậy thì chỉ còn một Tạ Văn Dĩnh ở Đạo quán, suy nghĩ thấy cũng chán, bèn tham gia cuộc vui.
Người của đạo quán, điều quan trọng nhất là chỉnh tề.
Lúc đến chợ bán thức ăn chân núi, chia việc, Trương Hạo mua nguyên liệu nấu ăn, Diêu Mộ và Bảo Tâm mua đồ ăn vặt, Lâm Uyển Ương và Tạ Văn Dĩnh mua trái cây.
Mùa nhiều trái cây, phụ cận nhiều nhà vườn xách sọt tới bán, trái cây buổi sáng cũng tươi mới.
Lâm Uyển Ương tới mặt bán lê, mở miệng hỏi: “Có ngọt ?”
Ông chủ cầm một quả đưa tới, : “Thử , bảo đảm lòng, nhân tiện mở hàng cho luôn.”
Lâm Uyển Ương cắn một ngụm, gật đầu : “Rất ngon, gánh sọt theo , mua hết.”
Người bán hàng rong ngơ ngác: “Cô hết , hai mươi ký lận đó!”
Lâm Uyển Ương gật đầu: “ , một tuần là thể ăn hết .”
Sau đó cô lượt chọn thêm mấy nhà bán nữa.
Bảo bọn họ gánh sọt theo đằng , đến lúc đó trực tiếp chất hàng lên xe, là thể .”
Mọi từng thấy kiểu mua hàng thế bao giờ, nhiều đều chủ động tiến cử hàng hóa của .
Lâm Uyển Ương đang chuẩn ăn thử dâu tây thì thấy động tĩnh ở đằng .
“Trời ạ, phía một đạo sĩ đang đánh với mấy hòa thượng đấy!”
“Mẹ nó, xuất gia bây giờ đều nóng tính như ?”
“Hòa thượng đạo sĩ? Đây rõ ràng là xung đột tín ngưỡng mà, ai thắng ?”
Lâm Uyển Ương cứ thấy sai sai, bèn sang Tạ Văn Dĩnh.
Ở trong cái chợ rau , ngoài Trương Hạo , cô nghĩ còn đạo sĩ nào khác.
Trương Hạo đó giờ vẫn hiện lành lắm mà, thể đánh ? Hơn nữa hòa thượng ở ?
Lúc Lâm Uyển Ương và Tạ Văn Dĩnh tới đó thì thấy Trương Hạo đang cãi với mấy gã hòa thượng.
Tuy đối phương đông, nhưng cũng chiếm ưu thế.
Hôm qua, ông chủ của phòng trò chơi điện tử nữ quỷ thích nhảy múa tới nhà dọa cho mất hồn mất vía.
Nữ quỷ đó lượt biểu diễn múa dân tộc, múa cổ điển, múa Ấn Độ cho xem, cuối cùng còn kết màn bằng một màn múa cổ Tân Cương.
Chỉ là lúc lắc cổ, cẩn thận khiến đầu rơi xuống đất.
DTV
múa cổ cũng nhất định cần đầu mà, nữ quỷ còn kính nghiệp, cố gắng biểu diễn cho xong, thể hiện trọn vẹn tố chất .
Suốt một đêm, nữ quỷ chắn cửa đại sảnh nhảy nhót, xem cũng , chạy càng khả năng.
Cuối cùng nữ quỷ còn bắt ông chủ chấm điểm cho .
Ông chủ phòng trò chơi run rẩy chấm cho cô một trăm điểm, vì thế nữ quỷ vui vẻ rằng, thích như thì ngày mai cô sẽ tới tiếp.