Mộ Thiếu Trăm Tỷ Cuồng Thê - Chương 508: Quần lót lộn trái

Cập nhật lúc: 2025-10-23 13:05:08
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Hình Kình Uyên, ai từng gặp mặt . Vì để mời Tinh Thần mà chịu lộ diện ở nơi công cộng ?

 

Tinh Thần trả lời, Đàm tiếp tục: “Cô Tống, nếu cô , sẽ từ chối. Khải Thịnh và họ Hình , cảm thấy , mời cô chắc chắn chuyện gì ho.”

 

Tinh Thần cũng nghĩ .

 

Nếu Mộ Đình Tiêu đang ở Đế Đô, chắc chắn sẽ cho phép cô .

 

, chỉ một lý do, đó là để xem họ Hình trông như thế nào.

 

Kiếp cô thật sự qua cái tên , trí nhớ của cô luôn , sẽ nhầm .

 

Chỉ là, cô nhớ đó là khuôn mặt nào.

 

Tinh Thần nhíu mày. “Anh hẹn thời gian , chúng sẽ qua đó.”

 

“Vậy, cần báo cho Cận Phó Ngôn một tiếng ? Người họ Hình chúng lai lịch, phòng một chút, lỡ xảy chuyện thì ?”

 

“Không cần, đó là địa bàn của Cận Phó Ngôn, còn một đội mang súng, họ dám kiêu ngạo như .”

 

“Được, trả lời ngay.”

 

Một giờ , Tinh Thần cố ý trang điểm, quần áo xuống lầu.

 

Ba Ngụy Đông Thành chuẩn sẵn sàng, họ hai chiếc xe.

 

Ngụy Đông Thành và Tinh Thần chung một xe, chút ngượng ngùng : “Cô Tống, thật xin , tối qua để mất dấu . rành chơi cái máy bay lái loại nhỏ , nên dám với cô.”

 

Tinh Thần : “Không , thời gian thì cứ chơi nhiều .”

 

 

Tại phòng VIP siêu lớn tầng thượng của Thế Kỷ Lam, chỉ bốn vị khách, căn phòng trang trí xa hoa trông thật trống trải.

 

Đèn LED màu sắc bật, ánh sáng trong phòng tối. Người đàn ông ở góc chìm bóng tối, chỉ lờ mờ thấy đường nét tuấn. Anh vắt chéo chân, dáng nhàn nhã, giọng điệu nhàn nhạt.

 

“Cậu chắc chắn cô sẽ đến chứ?”

 

Chàng trai mặc áo len dệt kim màu hồng mỉm : “Yên tâm , xác nhận với Đàm , cô Tống đồng ý, sẽ qua ngay.”

 

Khải Thịnh lắc ly rượu vang đỏ, khóe môi tà tứ: “Anh Đàm? Cậu với trợ lý của Tống Tinh Thần xưng gọi với ?”

 

“Nói chuyện hơn một tiếng đồng hồ, , còn bảo vệ khỏi đồn cảnh sát nữa.”

 

“Đừng giả vờ ngây thơ vô tội mặt khác. Nếu Đàm Quân Trạch thế nào, sẽ bóp c.h.ế.t trong một giây. Hắn từng là cảnh sát đấy.”

 

Khải Thịnh nhấn mạnh: “Là cảnh sát!”

 

Tiểu Diệc nhún vai thản nhiên: “Yên tâm, chuẩn cải tà quy chính, gác kiếm . Sau tụ tập, sẽ chơi cùng các nữa .”

 

Từ Chính Văn : “Tiểu Diệc gác kiếm , hiếm thấy đấy. với chúng vô dụng, Hình tổng gật đầu mới .”

 

Khải Thịnh tin, liếc xéo một cái, hừ lạnh: “Bớt giở trò . Cậu mà gác kiếm, mặt trời mọc đằng tây . Nói , đầu óc vấn đề ? Ở Mỹ chiêu đãi , chơi đủ vui ?”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

“Không , thấy sống buông thả như lắm.”

 

“Ồ, còn ngộ chân lý cuộc đời cơ ? Cậu nghĩ tin chắc? Chúng chơi với từ hồi mười mấy tuổi, thế nào rõ nhất, gác kiếm? Lừa quỷ !”

 

Tiểu Diệc thèm để ý đến , sang đàn ông trầm mặc ở góc, Hình Kình Uyên, mỉm : “Anh Hình, em chơi nữa ? Anh yên tâm, chuyện em sẽ chôn chặt trong lòng.”

 

Hình Kình Uyên lạnh lùng thẳng . “Lý do?”

 

Đôi mắt Tiểu Diệc sáng lấp lánh, nụ trong sáng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mo-thieu-tram-ty-cuong-the/chuong-508-quan-lot-lon-trai.html.]

 

“Em hai mươi tuổi , chơi lâu như , em ngán .”

 

Khải Thịnh khịt mũi coi thường cách của . “Ngán? Bây giờ mới ngán muộn .”

 

Tiểu Diệc để ý đến .

 

“Thật em cơ hội lớp năng khiếu, nhưng em từ bỏ, cứ theo các nên chuyện lớn. Chuyện lớn , lãng phí bốn năm thời gian. Nhìn Tống Tinh Thần mà xem, tượng của cô đặt trong bảo tàng của Đại học Đế Đô, máy bay lái và Graphene giành bao nhiêu giải thưởng lớn. Những thành tựu đó dù ghi sử sách, cũng sẽ khiến nhiều nhớ đến cô . Em nghĩ, nếu năm đó em chăm chỉ học hành, dù bằng Tống Tinh Thần, nhưng chắc cũng quá tệ.”

 

Khải Thịnh : “Chậc chậc chậc… Cậu tiếp cận Tống Tinh Thần, tẩy não ? Trước thế nào, nhất định sẽ chiếm Tống Tinh Thần, còn gài bẫy cô , thằng nhóc Hoàng Mao cũng xử lý . Bây giờ cải tà quy chính, cuộc đời, quá giả tạo .”

 

“Em suy nghĩ mấy ngày mới quyết định rút lui. Anh Hình, đồng ý chứ?”

 

Hình Kình Uyên âm trầm , trong bóng tối thấy rõ ngũ quan, nhưng đôi đồng tử sâu thẳm gây cho Tiểu Diệc một áp lực lớn.

 

Tiểu Diệc căng thẳng, lưng túa một tầng mồ hôi lạnh.

 

Gương mặt thanh tú, nụ nhàn nhạt, ánh mắt vẫn trong veo như nước. Bề ngoài, trông như chuyện gì.

 

“Cậu đừng giở trò gì cả, Tống Tinh Thần đơn giản như nghĩ .”

 

“Anh Hình, nghĩ , em rút lui, liên quan gì đến Tống Tinh Thần cả.”

 

“Tốt nhất là .”

 

Khải Thịnh : “Cậu đừng lảng vảng mặt Tống Tinh Thần. Người của cô cảnh giác cao. Hôm qua chỉ dừng xe ven đường một lúc, máy bay lái theo dõi. đổi ba chiếc xe mới cắt đuôi . Nếu máy bay lái đó gắn bom, thì đúng là toi mạng.”

 

Tiểu Diệc : “Máy bay lái gì mà còn đuổi theo , lợi hại .”

 

“Không , tóm nó cứ bám riết như đỉa đói, cắt . Không chỉ một chiếc, mà tới ba chiếc. trung tâm thương mại ngầm, trộn đám đông, che mặt mới thoát .”

 

Ánh mắt Hình Kình Uyên lướt qua Khải Thịnh. “Tống Tinh Thần lát nữa sẽ đến, nhất nên tránh mặt .”

 

“Tại ? Nếu hôm qua thấy , hôm nay gặp mặt coi như quen. Tối qua máy bay lái chụp ảnh chắc rõ, lẽ cô .”

 

“Đừng tự cho là đúng, cô sớm là ai . A tìm thấy dấu vết hacker của cô trong hộp thư cá nhân của . Anh hacker của cô lột sạch, quần lót lộn trái ngoài . Mấy cái sở thích đặc biệt ai của , cô đều hết .”

 

Khải Thịnh kinh ngạc: “Anh gì? Chuyện thể nào! quen An Ninh lâu như , An Ninh còn , cô thể nào !”

 

“Đó là vì Lục An Ninh điều tra . Những chuyện đó bí mật lắm ? Mấy cái web đen xem, mấy cái video , đều sẽ để dấu vết. Cho nên lát nữa nhất nên tránh , nếu Tống Tinh Thần nhất định sẽ ép rời xa Lục An Ninh.”

 

Khải Thịnh vắt chéo chân, hừ lạnh một tiếng. “ sợ, An Ninh tin .”

 

“Đó là khi cô là một kẻ biến thái. Tống Tinh Thần bụng như . Cô tay tàn nhẫn thì cần thông báo cho Lục An Ninh cũng thể trừ khử . , đừng dùng tuổi tác mười tám để đ.á.n.h giá chỉ thông minh của cô . Tâm trí cô trưởng thành, lúc tàn nhẫn còn hơn cả đàn ông.”

 

Khải Thịnh tức giận : “Cô xem hết , tránh mặt thì ích gì.”

 

Tiểu Diệc xen : “Em với Đàm là Khải Thịnh cũng ở đây , cần tránh mặt , cô .”

 

Từ Chính Văn im lặng hồi lâu, liếc đồng hồ. “Lâu , còn đến.”

 

Lời dứt, ngoài hành lang thấy giọng oang oang của giám đốc.

 

“Mấy đứa phía gì mà lề mề thế, nhanh tay lên, trải t.h.ả.m , thang máy của cô Tống sắp đến .”

 

Mấy họ .

 

Từ Chính Văn nhạt: “Ồ, cuối cùng cũng đến . Cô Tống đúng là khó mời thật.”

 

Tiểu Diệc dậy, rời khỏi chỗ .

 

Khải Thịnh hỏi: “Đi đấy?”

 

“Đương nhiên là cửa đón cô .”

 

 

Loading...