Mộ Thiếu Trăm Tỷ Cuồng Thê - Chương 427: Đã từng có hy vọng như vậy
Cập nhật lúc: 2025-10-17 11:21:29
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Là tầng của Giang Cạnh.
Tâm trạng Mộ Đình Tiêu nặng trĩu, mới đến cửa kho.
thấy Tinh Thần Hoàng Đình Dạ Diên, lập tức xoay , bước nhanh ngoài.
Nơi nguy hiểm, phía dọn dẹp nửa tiếng mà vẫn thu dọn xong. Mộ Đình Tiêu lo lắng cho sự an của Tinh Thần, liền chuyển thang máy lên tầng sáu.
Tầng sáu, khi Tinh Thần khỏi thang máy, cô thấy khung cảnh âm u, đen tối và vô cùng lạnh lẽo mắt.
Mười năm…
Mười năm , nơi giống hệt như trong tưởng tượng, ngay cả mùi hôi thối, mục nát trong khí cũng quen thuộc đến thế.
Môi trường ở tầng sáu là tồi tệ nhất, nơi giam giữ những phụ nữ lời nhất. Là nơi chuyên dùng để trừng phạt những phục tùng, hoặc những cô gái hành hạ đến nửa sống nửa c.h.ế.t, chờ c.h.ế.t.
Tinh Thần ở một nơi như thế , giam giữ suốt hai năm.
Cô men theo con đường trong ký ức, bước chân nặng trĩu, từng bước qua.
Tối nay tầng sáu khách, ngay cả nhân viên canh gác cũng ít. Giang Cạnh đang kiểm kê những phụ nữ giam giữ, cùng với các vấn đề về tinh thần và thương tích của họ.
Những giam ở tầng sáu, ai là bình thường.
Không là đầy thương tích, thì cũng là vì cơ thể thường xuyên ngược đãi, đ.á.n.h đập, vết thương thối rữa mùi hôi, còn ngược đãi đến tàn phế, ngay cả cử động cũng thể.
Người ở đây nhân tính, thể nào đưa họ đến bệnh viện, chỉ thể ở đây chờ c.h.ế.t.
Trong đó một nửa, tinh thần hoảng loạn, ánh mắt tiêu cự, hỏi đáp.
Có lẽ sớm điên .
Số còn , phần lớn đều thờ ơ họ, hề động đậy.
Chỉ vài tinh thần còn tỉnh táo một chút, đang kêu cứu.
Biết rằng Giang Cạnh dẫn đến là để cứu họ.
Giang Cạnh nhận thông báo qua bộ đàm, nhanh chóng đến cửa thang máy. Anh thấy Tống Tinh Thần khoác áo khoác đen, bên là chiếc váy hội màu trắng đính kim cương, đầu đội vương miện, vẻ mặt nghiêm nghị.
Cô ăn mặc lộng lẫy xuất hiện ở đây, hề hợp với khung cảnh ảm đạm, mục nát .
Giang Cạnh lịch sự : “Tống tiểu thư, cô vẫn nên ở lối chờ , nơi thích hợp với cô.”
Tinh Thần gì, đôi mắt lướt qua từng phụ nữ đang sàn hành lang lạnh lẽo.
Toàn bộ đều là những gương mặt xa lạ, một ai quen thuộc.
Nhóm , thể sống sót đến 10 năm .
Người đầu tiên, lưng và đùi những vết roi thối rữa nghiêm trọng, cô đất kêu đau, kêu cứu.
Không dám kêu quá lớn, sợ phiền những đến cứu họ.
Bởi vì, những vệ sĩ mà Giang Cạnh mang đến, ngoài những canh gác và khách hàng, là những ngoài duy nhất mà họ gặp.
Nếu thể ngoài, dù cho c.h.ế.t ở bên ngoài, cũng còn hơn là c.h.ế.t ở đây.
Ngày thường, nếu kêu đau quá lớn, phiền canh gác, sẽ dán băng dính bịt miệng ngay lập tức.
Cô Tinh Thần đang tới với ánh mắt thê lương, nhưng dám kêu.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Dù cô Tinh Thần ăn mặc sang trọng, quý phái, ánh mắt đáng thương, rưng rưng cô, nhưng dám kêu cứu.
Người thứ hai, điên , ánh mắt tiêu cự, ngây ngô về phía , gầy trơ xương, đến 40kg.
Cơ thể co quắp đất.
Người thứ ba, hai chân cơ bắp teo tóp, khô quắt, thể dậy, liệt đất.
Thấy Tinh Thần gần, tay cô chạm chiếc váy trắng như tuyết của Tinh Thần, nhưng tay cô là những vết m.á.u khô, sợ bẩn chiếc váy của Tinh Thần, nên dám chạm.
Giọng cô khàn khàn, khổ sở cầu xin Tinh Thần.
“Tiểu thư, cầu xin cô thương xót, cứu chúng .”
“Cầu xin ngài, ngài là Quan Âm Bồ Tát chuyển thế, nhất định sẽ phúc báo.”
“ vẫn còn thể kiếm tiền, những chị em , cơ thể họ vẫn còn , ngài cứu họ , họ sẽ kiếm cho ngài nhiều tiền.”
Ánh mắt cô quá đáng thương, đến nỗi Tinh Thần dám mắt cô.
Đó là một loại hy vọng le lói trong tuyệt vọng, liều mạng nắm lấy chút hy vọng duy nhất đó, nhưng dám dùng sức quá mạnh, sợ hy vọng sẽ dọa chạy.
Từ khi nào, trong ánh mắt cô, từng hy vọng như , cũng từng tuyệt vọng đến thế.
Ánh mắt cô, giống với chính ở kiếp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mo-thieu-tram-ty-cuong-the/chuong-427-da-tung-co-hy-vong-nhu-vay.html.]
Tinh Thần dám dừng , ánh mắt lướt qua những phòng giam giam giữ họ.
Toàn bộ đều là những phòng giam bằng sắt, phòng giường, phòng ngay cả chiếc giường đơn giản cũng , tùy tiện ném một chiếc sofa rách nát, chăn đệm, quần áo tắm rửa.
Những còn thể kiếm tiền, tình trạng hơn một chút, giường, quần áo tắm rửa, nước sạch, đều .
Những mắc bệnh nan y, chỉ thể chờ c.h.ế.t, bên trong mùi hôi thối nồng.
Tinh Thần từ phòng giam đầu tiên đến phòng giam thứ hai, thứ ba, thứ tư…
Các phòng giam khác gì 10 năm , nhưng phòng giam giam giữ , một phòng giam kín, chỉ một ô cửa sổ nhỏ trời.
Tinh Thần theo ký ức chạy trốn kiếp , đến phòng cuối cùng của hành lang đầu tiên. Ở trong phòng giam cuối cùng, cô lấy một cánh cửa ẩn tường, dùng tay gõ một cái.
Rầm!
Tiếng cửa gỗ nặng nề mở .
Đàm ca lấy d.a.o và đèn pin, là đầu tiên .
Bên trong là một hành lang hẹp dài, hai bên hành lang là những phòng riêng bằng sắt.
Cửa đóng kín mít, một kẽ hở.
Đàm ca mở cánh cửa đầu tiên, trống , bên trong.
Phòng thứ hai, cũng trống .
Một hành lang, mỗi phòng mở đều trống rỗng, phụ nữ nào giam giữ.
Cho đến khi đến cuối, còn đường, Đàm ca mới xoay với Tinh Thần: “Tống tiểu thư, bên trong gì.”
Tinh Thần , mà cứ thẳng , đến mặt Đàm ca, lấy con d.a.o trong tay , dùng cán d.a.o gõ một bức tường sắt.
Bức tường là rỗng.
Giang Cạnh dẫn theo Tinh Thần, sợ xảy chuyện gì, tính mạng của Tống tiểu thư quan trọng hơn những như họ, xảy chuyện gánh nổi.
Giang Cạnh : “Mang s.ú.n.g phun lửa đến đây, thử đốt chảy xem.”
Tinh Thần nhường đường cho : “Ra tay .”
“Vâng!”
Hai vệ sĩ phía Giang Cạnh bước , tay cầm s.ú.n.g phun lửa phun tường.
Bức tường bằng sắt, dày lắm, lâu , nó đốt đỏ, bắt đầu tan chảy.
Còn hai vệ sĩ, từ xách đến hai xô nước.
Một cánh cửa cao hai mét, rộng một mét đốt khỏi bức tường sắt. Sau khi thành, Giang Cạnh dùng chân đá giữa, rầm! Cánh cửa sắt ngã xuống.
Hai xô nước dội tấm sắt đang cháy đỏ, xèo xèo xèo! Khói đen bốc lên, tấm sắt đỏ nguội.
Tinh Thần nóng lòng là đầu tiên , bước nơi , cô ngây .
Bởi vì, quá quen thuộc.
Quen thuộc đến mức mỗi góc cắm bao nhiêu thanh sắt, bóng đèn dây tóc đầu bao nhiêu độ, khi nào đưa cơm, một ngày đưa mấy …
Nhìn thấy nơi , cảm giác áp lực, cảm giác tuyệt vọng năm đó ùa về.
Đôi mắt cô lạnh băng, bước chân nặng trĩu, từng bước đến căn phòng bằng sắt ở phía trong cùng, nơi giam giữ cô năm đó.
Mỗi bước như nặng ngàn cân.
Tay cô co , trong nháy mắt nắm chặt thành quyền.
Cuối cùng, cô dừng căn phòng giam giữ .
Đàm ca và Kiều Thâm theo , thấy cô ngây một cánh cửa sắt, mở , cũng gì thêm, biểu cảm là đau thương, bi tráng.
Đàm ca tại cô biểu cảm như , liền đưa tay mở chốt.
Rắc!
Cửa mở , bên trong đèn, trong gian âm u, đang co ro đất. Nghe thấy tiếng động, cô sợ hãi trượt về phía góc tường.
Đèn pin của Đàm ca chiếu đất.
Khi khuôn mặt đó chiếu sáng, đôi mắt Tinh Thần sững sờ.
Lại là cô .
“Lê Anh!”
Lê Anh thấy gọi tên , liền ngẩng đầu. Dưới ánh đèn, cô thấy một thiếu nữ xinh đội vương miện kim cương hồng, vẻ mặt kinh ngạc .