Mộ Thiếu Trăm Tỷ Cuồng Thê - Chương 352: Cho em tham gia một lần được không?

Cập nhật lúc: 2025-10-14 08:04:09
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước những câu hỏi dồn dập đầy lo lắng của , Tinh Thần vui vẻ ôm lấy , hai tay vòng qua vòng eo rắn chắc, mạnh mẽ của : "Vâng, em tin ông , em chỉ tin thôi."

 

Mộ Đình Tiêu buông cô .

 

Ánh mắt một nữa săm soi cô từ xuống . Gương mặt mộc trang điểm, cô mặc một chiếc áo khoác lông cừu màu trắng dài đến bắp chân, cả trông mềm mại, nhỏ nhắn đáng yêu.

 

Làn da trắng ngần của cô càng tôn lên bởi chiếc áo khoác trắng.

 

"Mặc đồ đáng yêu quá…"

 

Anh ít khi thấy cô ăn mặc ‘trẻ con’ như thế . Dù cô mới mười bảy tuổi, nhưng luôn cảm thấy cô trưởng thành, giống một cô gái mười bảy.

 

Chiếc áo là do của Đàm ca tặng.

 

Bây giờ sức khỏe của Bối Bối dần hồi phục, ba Đàm ca đang việc ở nhà ăn của công ty. Họ thuê thêm vài từ quê lên, hiện tại nhà ăn trừ các chi phí và lương nhân công, mỗi tháng vẫn kiếm hai ba vạn. Sau khi nhân viên tăng lên, lợi nhuận sẽ còn nhiều hơn.

 

Để cảm ơn cô, dì chi một khoản tiền lớn để mua chiếc áo khoác .

Nếu Tinh Thần mặc thì sẽ phụ tấm lòng của , nên hôm nay cô mặc nó ngoài.

Buổi sáng đường đến buổi triển lãm công nghệ, Đàm ca khen chiếc áo của cô suốt cả quãng đường.

 

Mộ Đình Tiêu kéo chiếc mũ áo lên cho cô: "Đẹp lắm."

 

Tinh Thần , kéo Mộ Đình Tiêu lên xe của : "Bên ngoài lạnh lắm, lên xe ."

 

"Được."

 

Trong xe, máy sưởi khí ấm lên. Mộ Đình Tiêu hỏi Tinh Thần: "Ông nội tìm em là vì chuyện của Lâm Huyền ?"

 

"Cũng thể coi là ." Tinh Thần với Đàm ca đang ở ghế lái: "Đàm ca, đưa tập tài liệu cho ."

 

"Vâng, Tống tiểu thư."

 

Anh lấy tập tài liệu từ trong , đưa cho Tinh Thần.

 

Tinh Thần đưa nó cho Mộ Đình Tiêu.

 

Mộ Đình Tiêu mở , lướt nhanh qua trang đầu tiên, chân mày nhíu .

 

"Nhà họ Lâm khởi kiện lên tòa án trong tình huống đủ chứng cứ."

 

"Vâng, đơn kiện ông nội Mộ ngăn ."

 

Mộ Đình Tiêu Tinh Thần: "Ông sẽ vô cớ ngăn nó ."

 

Tinh Thần dừng một chút : "Ông , chỉ cần em rời xa , chuyện của Lâm Huyền ông sẽ ém xuống."

 

Ánh mắt Mộ Đình Tiêu trở nên lạnh lẽo, vô cùng tức giận với cách của ông nội. "Em trả lời thế nào?"

 

Tinh Thần cúi đầu, im lặng vài giây mới đáp: "Thật , lúc đó em buồn. Em nỗ lực lâu như , giành bao nhiêu vinh dự, tại ông vẫn cảm thấy em xứng với . đó nghĩ thì thôi, ông là trưởng bối, em chẳng lẽ gây sự với ông ?"

 

Dù Tinh Thần thẳng , Mộ Đình Tiêu trong lòng cô buồn, thậm chí là tủi .

 

Ông nội vẫn luôn canh cánh chuyện Tinh Thần là bạn gái của , đồng ý mối quan hệ của hai .

 

Điều khiến quan hệ giữa và ông nội vẫn căng thẳng cho đến tận bây giờ.

 

Mộ Đình Tiêu nắm lấy tay Tinh Thần, nghiêm túc : "Chuyện sẽ giải quyết, em đừng để trong lòng. Bất kể ai cản trở chúng , chỉ cần nhận định em là đủ ."

 

Tinh Thần gật đầu: "Em ."

 

Anh kéo cô lòng, nhẹ nhàng ôm lấy. Anh thầm nghĩ, chuyện cần giải quyết gấp.

 

Từ nhỏ đến lớn ông nội luôn thương , bất cứ yêu cầu nào của ông cũng đáp ứng. riêng chuyện , ông thiên vị Mộ Lệ Sâm.

 

Lý do ông đồng ý, chẳng qua là vì Mộ Lệ Sâm cũng thích Tinh Thần và cưới cô.

 

Anh và Tinh Thần yêu thương , thể để Mộ Lệ Sâm chen chân .

 

Tinh Thần rời khỏi vòng tay , : "Anh đừng tìm ông nội, tính hai đều bướng bỉnh, bây giờ tìm ông chỉ cãi thôi."

 

"Ông lòng thì thể với , thể nhắm . Hôm nay cố tình điều chỗ khác, chỉ để lấy chuyện uy h.i.ế.p em, thật sự tức giận."

 

Tinh Thần lắc đầu: "Không tức giận cả."

 

"Tinh Thần, ông , chắc em buồn lắm ."

 

Tinh Thần nhẹ: "Thật qua thì cũng còn gì nữa."

 

Trước đây cô từng nghĩ ông nội Mộ sẽ thích , dù cô cũng cảm thấy xuất sắc.

 

Bây giờ nghĩ , lẽ cô quá tự tin.

 

Làm gì nhiều thích đến thế.

 

Rời xa nghiên cứu khoa học, cô chẳng là gì cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mo-thieu-tram-ty-cuong-the/chuong-352-cho-em-tham-gia-mot-lan-duoc-khong.html.]

 

Xem , ông nội Mộ thích công chúa hoàng gia châu Âu phận cao quý, chứ thích cô.

 

Thấy Tinh Thần thẫn thờ, Mộ Đình Tiêu đầu cô đối diện với : "Anh đang ở ngay bên cạnh mà em còn thất thần ?"

 

Tinh Thần ôm lấy , dụi đầu vai , hít hà mùi hương mát lạnh .

 

"Thì bạn trai ở bên cạnh, cảm giác thật thỏa mãn."

 

Khóe môi Mộ Đình Tiêu cong lên thành một nụ , xoa đầu cô: "Ngốc ạ, sẽ bảo vệ em thật . Chuyện của Lâm gia cứ giao cho ."

 

Nghe , Tinh Thần liền hứng thú.

 

Cô sáp gần: "Lần thứ hai định hạ gục nhà họ Lâm bằng cách nào? Kể em với. Làm trong ngành tài chính kiếm tiền nhanh ?"

 

Đôi mắt trong veo long lanh của cô Mộ Đình Tiêu, gương mặt xinh lộ rõ vẻ tò mò: "Anh dạy em , em thông minh lắm, chắc chắn sẽ học nhanh."

 

"Kinh tế thực thể mới là nền tảng, ngành tài chính đều là ảo, cần học ."

 

"Oa, một ông trùm tài chính như những lời , thấy giả tạo ."

 

"Anh thật lòng đấy."

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

"Nếu dạy em, trong vụ của tập đoàn Lâm Thị , cho em tham gia một ?"

 

"Không ."

 

Tinh Thần nài nỉ: "Em chỉ tham gia một chút xíu thôi. Tiền tiêu vặt ông cho, học bổng ở trường, tiền thưởng mỗi đoạt giải, em tiết kiệm đủ hai triệu . Hai triệu em đưa hết cho , giúp em kiếm thêm một ít ?"

 

Sợ đồng ý, Tinh Thần thêm: "Em tiết kiệm lâu đấy."

 

Mộ Đình Tiêu bất đắc dĩ: "Ừm, khoản tiền khổng lồ hai triệu bộ gia sản của em, nên càng thể động ."

 

" mà…"

 

"Ngoan nào, em bao nhiêu tiền đều thể cho, nhưng đừng dính tài chính."

 

"Tại ạ?"

 

"Sợ khi em kiếm tiền sẽ còn chuyên tâm nghiên cứu khoa học nữa."

 

Tinh Thần: "..."

 

Cô là chính kiến như ?

 

Cả kiếp và kiếp , điều cô giỏi nhất và yêu thích nhất chính là nghiên cứu khoa học. Trải qua hàng trăm, hàng nghìn, thậm chí hàng vạn thí nghiệm để đạt thành công, niềm vui đó lời nào tả xiết.

 

 

Sau khi ăn tối cùng Mộ Đình Tiêu, đưa cô trở về công ty Tinh Thần Khoa Học Kỹ Thuật.

 

Tinh Thần trong phòng, xem xong báo cáo trong ngày thì là 10 giờ rưỡi tối.

 

Cô lấy sách vở bàn tiếp tục ôn bài. Dạo bận rộn nên cô đến trường. Sinh nhật qua bao lâu nữa là trường học sẽ nghỉ đông.

 

Cuối kỳ một bài kiểm tra, Trình Nham đặc biệt dặn dò cô, nếu các môn đạt điểm tối đa thì bộ các kỳ nghỉ trong học kỳ sẽ hủy.

 

Nếu buổi nghỉ học của cô tích lũy đến một mức độ nhất định, thì dù là Tống Tinh Thần cũng sẽ đuổi học.

 

Tinh Thần dám chểnh mảng, cô thức khuya miệt mài sách.

 

Đến 12 giờ, khi cô chuẩn xem cuốn tiếp theo, điện thoại nhận một tin nhắn. Tinh Thần liếc , là riêng của Mộ Đình Tiêu.

 

"Vẫn nghỉ ngơi ? Ngủ sớm , thức khuya ."

 

Ủa, ngủ?

 

"Còn thì , cũng ngủ ?"

 

Mộ Đình Tiêu cầm điện thoại từ bàn máy tính, bước ban công.

 

Anh sang cô gái ở cửa sổ lồi đối diện, bàn cô đặt một chồng sách dày, và cô đang cúi đầu sách.

 

Anh gọi điện qua, Tinh Thần bắt máy nhanh.

 

"Mộ Đình Tiêu."

 

"Bỏ sách xuống, ngủ ngay ."

 

Anh cô đang sách?

 

Tinh Thần lập tức hỏi: "Anh đang ở ?"

 

"Anh đang ở khách sạn đối diện chỗ em."

 

Tinh Thần mở cửa ban công, bước ngoài. Cô thấy ở tầng tương ứng của khách sạn đối diện, Mộ Đình Tiêu đang mặc đồ ngủ ban công, giữa trời tuyết, về phía cô.

Loading...