Mộ Thiếu Trăm Tỷ Cuồng Thê - Chương 332: Là anh nói chỉ cần hôn một chút là được
Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:54:43
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tinh Thần hai tay bịt tai, hét lớn: “A… đừng nữa.”
Cô .
Quá hổ.
Trong ký ức rời rạc của cô, những chuyện xảy , đúng là như lời Mộ Đình Tiêu .
Mộ Đình Tiêu với thái độ hài hước, biến thành một chuyện khác.
Bởi vì, thật sự quá mất mặt.
Sao cô thể như !
Cả hai kiếp cũng từng chuyện .
Trước đây thường xuyên với Mộ Đình Tiêu, nào là ở với cô, cùng ngủ… vân vân.
Đó là lòng tà mà gan tà, cô Mộ Đình Tiêu sống kiềm chế, sẽ tùy tiện bậy, cho nên cô hề sợ hãi.
bây giờ… a a a, còn mặt mũi nào gặp .
“Không em , Tinh Thần. Chuyện hôm qua đúng là do em chủ động, đầu tiên của em cướp . Em xem, chịu trách nhiệm với ?”
A… Tinh Thần một trận thét lên, Mộ Đình Tiêu.
Anh , bảo cô chịu trách nhiệm!!!
Chịu trách nhiệm…
Lần đầu tiên của cô cứ thế mơ mơ màng màng, chút ký ức mà qua , cũng tìm ai chịu trách nhiệm.
Vậy mà bảo cô chịu trách nhiệm.
Là chiếm tiện nghi mà, ?
“Nói ai chịu trách nhiệm cho ai?” Tinh Thần thể tiếp tục đà điểu nữa.
“Em còn tròn 18 tuổi, một cô nương như hoa như ngọc, ngủ với em, còn bắt em chịu trách nhiệm. Là chiếm đại tiện nghi của em mà, ? Lại còn dám bảo em chịu trách nhiệm.”
Có thiên lý chứ.
Mộ Đình Tiêu nhạo : “Hôm qua là do em chủ động ?”
Đầu nhỏ của Tinh Thần rụt , sợ hãi.
Cô trả lời, nên tiếp thế nào.
“Em chủ động hôn , chủ động trèo lên , ôm chặt lấy , khiến thể thoát . Em chỉ hôn cuồng nhiệt, mà còn…, cởi quần áo . Trên còn chứng cứ, em xem …”
Mộ Đình Tiêu từ bàn máy tính dậy, cởi áo khoác vest, nới lỏng cà vạt, ngón tay thon dài từng nút một cởi cúc áo.
Đầu Tinh Thần ngẩng lên, liếc .
Anh để lộ xương quai xanh tinh xảo, cơ n.g.ự.c săn chắc, cơ bụng rõ nét… một hình vô cùng quyến rũ, hảo, còn hơn bất kỳ mẫu nam nào.
Anh từng bước một tiến gần, Tinh Thần căng thẳng nuốt nước bọt, chạy, nhưng chân như mọc rễ động đậy.
Không , nhưng hình thật sự quá , cô thể kiểm soát .
Đợi đến khi vạch áo sơ mi đến mặt Tinh Thần, cô mới thấy rõ, cơ bụng và cơ n.g.ự.c nhiều vết xước.
Là những vết xước do móng tay con gái cào quá mạnh.
Như …
Tất cả những chuyện đêm qua đều là sự thật.
A…
Tinh Thần la lên một tiếng, còn mặt mũi nào gặp , đối mặt với , xoay liền chạy trốn.
Mộ Đình Tiêu sớm đoán hành động của cô, liền nắm lấy tay cô, khiến Tinh Thần thể thoát .
“Chạy cái gì?”
Mất mặt .
Không chạy mà đây mất mặt hổ ?
“Chứng cứ rành rành mắt, nhận ? Hay là ngủ với xong liền chạy?”
Tinh Thần lập tức đầu, khuôn mặt nhỏ tức giận, “Ai chạy?”
“Em.”
“Em… em .” Tinh Thần lớn tiếng lời trái với lương tâm.
“Nếu chạy, tại dám .”
“Ai dám chứ.” Tinh Thần khuôn mặt nhỏ phồng lên.
Mộ Đình Tiêu dùng sức kéo tay cô, kéo cô trong phòng.
Phanh~ cửa đóng .
Lần thì , cô chạy cũng thoát .
Cô dựa lưng cửa, nghiêng đầu bực bội.
Hay thật, cứ xuống lầu hỏi cho bằng . Bây giờ thì , gặp mặt đây? Xấu hổ c.h.ế.t .
Đây là chuyện gì ?
Sau khi cửa đóng , ánh sáng trong phòng tối. Mộ Đình Tiêu thích rèm cửa màu sẫm, ánh sáng bên ngoài thể lọt . Đèn trong phòng cũng mờ ảo.
Đôi mắt to đen trắng phân minh của Tinh Thần, cảnh giác Mộ Lệ Sâm.
Anh môi mỏng nở nụ , trong bóng tối, khuôn mặt tuấn tú như tạc từ băng ngọc dựa sát Tinh Thần, ngày càng gần.
Giọng trầm thấp, dịu dàng, dịu dàng đến mức dường như thể vắt nước.
nguy hiểm, mặt tuy treo nụ , nhưng hành động chạy trốn của Tinh Thần chọc giận .
“Tống Tinh Thần, định thừa nhận chuyện hôm qua ? Ngủ với , định chịu trách nhiệm?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mo-thieu-tram-ty-cuong-the/chuong-332-la-anh-noi-chi-can-hon-mot-chut-la-duoc.html.]
Tinh Thần khuôn mặt tuấn tú của ngay mặt, tùy thời thể hôn xuống.
Tinh Thần lập tức lo lắng, sắp đến nơi.
“Không, , em là thành niên ? Không chịu trách nhiệm, chỉ là em đến tuổi.”
“Thật ?”
“Là… là thật sự.”
“Vậy thì biểu hiện cho xem.”
Tinh Thần ngây .
Biểu hiện?
Cô biểu hiện thế nào? Trong văn phòng, ngoài giá sách, máy tính, bàn ghế thì gì cả.
Cô dùng cái gì để biểu hiện?
“Ngài thể gợi ý một chút ? Em, em cụ thể biểu hiện như thế nào?”
Cô thật sự ăn sạch , vỗ vỗ tay mất.
Chỉ là hôm qua chính cũng cảm nhận vị gì, hôm nay bắt chịu trách nhiệm, thể oan uổng ?
Mộ Đình Tiêu hai tay chống lên cửa, vây cô trong một gian nhỏ hẹp, giọng trầm thấp khàn khàn, “Hôn .”
BÙM~
Đầu óc Tinh Thần nổ tung, đôi mắt to trong veo chớp chớp vài giây.
Hôn ?
?
Nghĩ thế nào cũng là thiệt thòi mà.
Không , vẫn tìm cách chạy.
Trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, đó xảy chuyện gì, cũng thể đảm bảo .
Tinh Thần dựa lưng cửa, từ từ trượt xuống, định chui khỏi cánh tay .
Chưa kịp trượt hai giây, một tay vớt lên, cố định lưng cửa.
“Sao nào, còn chạy trốn?”
“Không, , trốn. Anh đóng cửa em cũng trốn thoát , ha ha ~”
“Cũng còn tự lượng sức .”
“Chỉ là, em hiện tại chút khỏe, thể lên lầu đợi bác sĩ ?”
Mộ Đình Tiêu một lời chọc thủng cô, “Em khỏe mạnh, thấy em còn nhảy tưng tưng.”
Tinh Thần tay chống đầu, nhắm mắt , dựa tường.
“Ai da, em chóng mặt quá, lưng đau, vết thương thoải mái, em khó chịu.”
“Vết thương lưng mưng mủ, chảy máu, em t.h.u.ố.c ngay lập tức.”
Tinh Thần định giả c.h.ế.t, lừa dối qua chuyện.
Đáng tiếc, Mộ Đình Tiêu định để cô lừa dối qua chuyện.
Anh đỡ Tinh Thần, dịu dàng : “Vết thương lưng ? Cởi áo ngủ , giúp em kiểm tra…”
Nói , định vén cổ áo cô lên.
Tinh Thần sợ hãi, vội vàng túm chặt cổ áo, quấn quanh cổ.
Dưới áo ngủ mặc gì cả, là chân . Nếu vén lên, tất cả đều sẽ lộ .
“Em bây giờ đau nữa, cần kiểm tra. Mộ Đình Tiêu, em là một bệnh nhân, thể để em ngoài nghỉ ngơi ?”
“Muốn ngoài nghỉ ngơi ?”
Tinh Thần gật đầu như giã tỏi. “Ừm ừm.”
“Hôn một cái, sẽ cho em ngoài nghỉ ngơi.”
Lông mày Tinh Thần nhíu , “Có thể hôn mà vẫn ngoài .”
“Không thể.”
“Cân nhắc một chút .”
“Không cần cân nhắc.”
“Không hôn ?”
“ , hôn .”
Tinh Thần gì, bởi vì căn bản cho .
Đã như , thì chỉ thể hôn thôi.
Tuy là cô chút thiệt thòi, nhưng hôm qua là cô chủ động ép Mộ Đình Tiêu ngủ với .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Xem như vì vẻ ngoài tuấn, ngọc thụ lâm phong của , chắc cũng quá thiệt thòi.
Thôi , hôn thì hôn!
Cũng từng hôn.
Lông mày nhỏ của Tinh Thần nhíu một lúc lâu, cuối cùng cũng giãn . Đôi mắt to long lanh Mộ Đình Tiêu đang ở gần trong gang tấc, lấy hết can đảm, nhón gót chân lên, hôn chụt một cái lên mặt Mộ Đình Tiêu…
Hôn một cái.
Rõ ràng, Mộ Đình Tiêu hài lòng với nụ hôn qua loa .
“Cứ là xong ? Không tính, ?”
Tinh Thần lớn tiếng phản đối: “Này, đùa em . Là chỉ cần hôn một chút là .”