Mộ Thiếu Trăm Tỷ Cuồng Thê - Chương 329: Có không phục, cũng chỉ có thể nuốt cục tức này vào trong
Cập nhật lúc: 2025-10-13 04:39:56
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ngoan, dậy ăn chút gì .”
Chiếc chăn vẫn che kín mít, kéo mãi động đậy.
Mộ Đình Tiêu , cô đang hổ. Chăn bằng lông thiên nga, cứ trùm kín như sẽ ngạt.
Anh dậy, đang suy nghĩ xem thế nào để thuyết phục cô vén chăn .
Đột nhiên, chăn truyền một tiếng kêu nho nhỏ.
Là bụng của ai đó đói, đang réo lên.
Mộ Đình Tiêu kìm , ngay cả giọng cũng mang theo ý . “Bữa trưa đặt tủ đầu giường, lát nữa em dậy ăn nhé. Anh việc bận, ngoài đây.”
Tinh Thần , vẫn nhúc nhích.
Nghe thấy tiếng bước chân về phía cửa, tiếp theo là tiếng mở và đóng cửa.
Anh hình như ngoài.
Nghe tiếng động thì chắc chắn là ngoài.
Chiếc chăn giường động đậy, Tinh Thần lén hé một góc nhỏ, hít thở khí một cách tham lam.
Ở chăn sắp ngột ngạt c.h.ế.t .
Mười mấy giây , chắc chắn trong phòng còn ai, cái đầu nhỏ của cô chui khỏi chăn. Ánh mắt đầu tiên liền thấy khay đồ ăn đặt tủ đầu giường, đó 3 món mặn và 1 món canh.
Đều là những món cô thường thích ăn.
Thức ăn tỏa mùi thơm hấp dẫn, sắc hương vị đều đủ cả.
Tinh Thần đói đến mức bụng dính lưng, cộng thêm sự giày vò của t.h.u.ố.c ngày hôm qua, cơ thể sớm vô lực, cần bổ sung dinh dưỡng để duy trì thể lực.
Thơm quá ~
Đói quá ~
Muốn ăn quá.
Kệ !
Tinh Thần thò tay khỏi chăn, chộp lấy một hộp sữa khay, nhanh chóng giấu trong chăn, cắm ống hút , hút một thật mạnh, mười giây uống hết một hộp sữa.
Rồi lén đặt hộp sữa trở khay.
Sau một loạt động tác, ngoài cửa tiếng bước chân, cũng ai , điều đó Tinh Thần thêm can đảm, chắc chắn Mộ Đình Tiêu sẽ nữa.
Cô mới vén chăn lên, thẳng dậy giường, duỗi tay lấy khay đồ ăn.
Mộ Đình Tiêu đang ở góc tủ âm tường trong phòng, thấy Tinh Thần duỗi tay lấy đồ ăn, hiểu bật thành tiếng.
Tinh Thần thấy, bàn tay đang chạm khay đồ ăn run lên, cô theo hướng âm thanh, thấy Mộ Đình Tiêu đang tủ âm tường, bộ quần áo đen hòa một với góc tối của căn phòng.
Ngũ quan tuấn tú, mặt mang theo ý , đến mức lộ cả hàm răng trắng.
Tay Tinh Thần khựng , vội vàng rụt về.
A a a…
Mất mặt quá mất, tại Mộ Đình Tiêu , tại ở trong góc đó.
Cảnh tượng , chẳng đều thấy hết .
Khoảnh khắc mất mặt nhất trong mười bảy năm, thấy, còn mặt mũi nào gặp .
Ô ~
Tinh Thần quấn chăn kỹ lưỡng, giống như một con rùa rụt trong mai.
Mộ Đình Tiêu môi vẫn nở nụ , từ ghế sofa dậy, đến bên giường.
Cô vẫn còn rúc đầu trong chăn.
Mộ Đình Tiêu kéo kéo chăn, hề nhúc nhích.
“Tinh Thần, dậy ăn cơm .”
Không ăn ~
Quá mất mặt, hổ, cô ăn.
Một hộp sữa lót , trong tình cảnh khó xử , cô đối mặt với Mộ Đình Ti-êu .
Hơn nữa, đêm qua hai ‘tiếp xúc mật’, cô nên dùng thái độ nào để đối mặt với ?
Thật mất mặt.
Mộ Đình Tiêu thấy động Tinh Thần, liền dừng tay, dậy khỏi đầu giường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mo-thieu-tram-ty-cuong-the/chuong-329-co-khong-phuc-cung-chi-co-the-nuot-cuc-tuc-nay-vao-trong.html.]
Đầu giường trở yên tĩnh, Tinh Thần dậy, trong chăn chăm chú theo dõi hướng của , xem ngoài .
Phòng yên tĩnh năm giây , Mộ Đình Tiêu cố nén : “Nếu em dậy ăn, sẽ mang đồ ăn xuống. Hôm nay nhiệt độ thấp, âm năm độ, đồ ăn để thêm một lát nữa sẽ nguội.”
Tiếp theo, Tinh Thần thấy tiếng bưng khay lên.
Anh thật sự mang đồ ăn xuống ?
Cô từ trưa hôm qua đến trưa hôm nay ăn gì, suốt 24 giờ, một hộp sữa mà đủ.
Nghe thấy tiếng va chạm của bát đĩa, ngày càng xa đầu giường, lẽ là do đói quá, Tinh Thần lập tức vén chăn lên, khuôn mặt đỏ như tôm luộc, mặt dày với Mộ Đình Tiêu.
“Để đồ ăn xuống, em… em… đói!”
Mộ Đình Tiêu .
Tinh Thần của , luôn đáng yêu như .
Trên ghế sofa, Tống Tinh Thần mặc chiếc áo ngủ rộng thùng thình của Mộ Đình Tiêu, gì mà chỉ từ từ ăn cơm, mắt dám Mộ Đình Tiêu.
Mộ Đình Tiêu bên cạnh cô, trong một tư thế thoải mái, đang xem cô ăn.
Tinh Thần ăn một lát, Mộ Đình Tiêu quan tâm hỏi: “Hương vị thế nào, ngon ?”
Tinh Thần đói đến mức còn gì, món ăn nào cũng như mỹ vị.
Hơn nữa, cô kén ăn.
Cô chút hổ gật đầu, gì.
“Ăn nhiều , là tự tay bếp vì em đấy.”
Tinh Thần đầu, Mộ Đình Tiêu.
Không ngờ, Thái tử gia nhà họ Mộ tự bếp nấu cơm, mà còn ngon nữa. Bữa cơm thể là bữa cơm ngon nhất trong ký ức của cô.
Nhìn với ánh mắt chút kinh ngạc và bất ngờ.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Mộ Đình Tiêu hài lòng với ánh mắt của Tinh Thần, : “Không đủ thêm.”
Tinh Thần cúi đầu nhai thức ăn, câu đầu tiên khi tỉnh dậy, “Đủ .”
“Ăn từ từ thôi.”
“Ừm.”
Tinh Thần ăn cơm, Mộ Đình Tiêu cô, trong phòng trở nên yên tĩnh.
Cô hỏi Mộ Đình Tiêu, đêm qua hai rốt cuộc xảy chuyện gì .
, mở lời thế nào.
Thấy chiếc điều khiển TV đặt bàn , Tinh Thần bật TV lên, đang phát một bản tin.
“Chào quý vị khán giả, sáng nay tại khu rừng của chi nhánh thứ ba Thế Kỷ Trung Thiên ở phía đông thành phố, phát hiện một t.h.i t.h.ể nam giới, tuyết dày bao phủ. Nam giới 25 tuổi, cao 1m78, nặng 70kg. Theo nhận dạng của nhân viên Thế Kỷ Trung Thiên, đây là khách hàng VIP cao cấp của khách sạn. Anh trượt chân ngã xuống là tự sát, phần còn sẽ giao cho cảnh sát giám định.”
Màn hình chuyển đến hiện trường, vì thời tiết lạnh, nền tuyết còn đọng một vũng máu.
Tiếp theo, là phóng viên phỏng vấn nhân viên khách sạn.
Có lẽ Cận Phó Ngôn thông báo cho thể nhân viên, phỏng vấn giả vờ quen , mà hết phận, sở thích đặc biệt của , còn việc mỗi ngày đều dắt phụ nữ khác đến khách sạn, nửa đêm còn thể thấy tiếng la hét t.h.ả.m thiết…
Nữ phóng viên khi phỏng vấn xong, rõ ràng khinh thường nhân phẩm của Lâm Huyền, cho rằng c.h.ế.t hết tội.
Tin tức , Tinh Thần còn ăn cơm nổi nữa.
Cô đặt đũa xuống, đầy áy náy với Mộ Đình Tiêu: “Xin , là em liên lụy .”
Mộ Đình Tiêu để tâm, “Người như Lâm Huyền là đoản mệnh, kể cả chuyện hôm qua thì cũng sẽ vì chuyện khác, em cần để trong lòng.”
Tinh Thần thương nặng như , hôm qua chỉ ném xuống vách núi, thật là quá nhẹ cho .
“Chuyện , bây giờ ? Truyền thông phanh phui, nhà họ Lâm sẽ để yên .”
Đồng tử Mộ Đình Tiêu lập tức trở nên âm hàn, môi mỏng nở nụ lạnh.
“Không để yên ? Cứ để họ tìm , ngại cho Lâm Thị phá sản luôn.”
, phá sản cần nhiều tiền.
“Yên tâm, chuyện sẽ ém xuống, họ dám tìm . Lâm Huyền c.h.ế.t họ tức giận đến mấy, phục cũng chỉ thể nuốt cục tức trong. Tập đoàn Lâm Thị chịu nổi cú sụt giảm thứ hai , nếu tiếp tục sụt, họ sẽ phá sản.”
Tinh Thần , há miệng định gì đó, cuối cùng .
“Cận Phó Ngôn cũng sẽ ém chuyện xuống. Hôm qua An Ninh đảo ngược tất cả các camera giám sát, từ lúc em cửa đến Thế Kỷ Trung Thiên, tất cả đều xóa, hơn nữa còn bằng chứng ngoại phạm.”
“Tinh Thần, nhất định sẽ để em chuyện gì.”