Mộ Thiếu Trăm Tỷ Cuồng Thê - Chương 328: Mất mặt quá đi mất
Cập nhật lúc: 2025-10-13 02:15:39
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộ Đình Tiêu nhíu mày hỏi: “Không tiêm thì sẽ hậu quả gì?”
“Sẽ biểu hiện như lúc phòng, lẽ còn dữ dội hơn. Nếu hai vị là yêu, can thiệp. Thái tử gia lựa chọn thế nào?”
Sở Vân , vội hiệu cho Bạch Duẫn Lê, ý bảo cô rời khỏi phòng.
Cô Tống đây đang giận dỗi với Thái tử gia, bây giờ là cơ hội như , họ còn ở trong gì nữa?
Làm kỳ đà cản mũi ?
Mau .
Sớm như , Sở Vân nên đưa bác sĩ Bạch .
Bạch Duẫn Lê sự do dự và rối rắm của Mộ Đình Tiêu, thực sự quan tâm đến Tống Tinh Thần, cửa là .
Những lời đồn mạng là cơ sở.
Quan hệ của hai đúng là yêu.
Bạch Duẫn Lê đặt ống tiêm trở , mỉm : “Hay là ngày mai qua một chuyến, Thái tử gia vấn đề gì thì gọi cho .”
Mộ Đình Tiêu do dự một lúc lâu, mới : “Tiêm , để cô bớt đau khổ một chút. cô đảm bảo cô sẽ bất kỳ di chứng nào.”
“Thái tử gia nên yên tâm về y thuật của .”
Sau khi tiêm xong, sắc mặt ửng hồng của Tinh Thần dần dần dịu , mặt còn mồ hôi, cô thoải mái hơn nhiều, ngay cả đôi mày cũng còn nhíu chặt như nữa.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Chẳng bao lâu, sắc môi cô trở màu sắc bình thường, thở cũng định.
Tình trạng cơ thể cô đang tiến triển theo chiều hướng .
Bạch Duẫn Lê khuôn mặt của Tinh Thần : “Thuốc tác dụng , một lát nữa cô thể ngủ yên. Ngày mai sẽ qua kiểm tra cho cô . Thái tử gia bận việc, xin cáo từ.”
Mộ Đình Tiêu gật đầu: “Không tiễn.”
Sở Vân xách hộp t.h.u.ố.c của Bạch Duẫn Lê, rời .
Trong phòng vô cùng yên tĩnh, Mộ Đình Tiêu đến đầu giường, khuôn mặt nhỏ nhắn đang say ngủ của Tinh Thần, thở đều đặn.
Anh xuống, ngón tay khẽ chạm làn da mềm mại của cô, nhiệt độ cơ thể cô trở bình thường, còn nóng nữa.
Rất .
Vừa động lòng, nhưng đó là trong tình huống cô bỏ thuốc, ép buộc cô.
Anh ~
Cũng là trong tình huống cô tỉnh táo và tự nguyện.
Vì thật lòng yêu cô, dành cho cô những ký ức đẽ nhất.
Sẽ cơ hội, cô sắp 18 tuổi !
Sẽ còn lâu nữa.
Anh dậy, phòng tắm lấy máy sấy, giúp Tinh Thần sấy khô mái tóc dài.
Sau khi sấy khô, vệ sinh cá nhân đơn giản ôm Tinh Thần lòng ngủ.
Khi ngủ cô yên tĩnh, cơ thể nhỏ bé cuộn tròn trong lòng , tựa n.g.ự.c , khiến cảm thấy an tâm.
Sau , thể luôn ôm cô ngủ, cảm giác đó dường như tuyệt.
…
Ngày hôm , khi Tinh Thần tỉnh , là buổi chiều, ngoài cửa sổ tuyết vẫn còn bay.
Trong phòng yên tĩnh, bên cạnh giường cũng ai, hoặc là cả tòa nhà đều ai, lầu thấy bất kỳ âm thanh nào.
Cô vén chăn định xuống giường, thì phát hiện, quần áo hết.
Ngoài việc mặc một chiếc áo ngủ nam màu trắng dày cộp, cô còn mảnh vải che .
Điều đó khiến Tinh Thần kinh hãi kêu lên một tiếng, vội vàng đắp chăn , quấn chặt lấy cơ thể.
Suy nghĩ của cô dần trở , cô cố gắng nhớ những chuyện xảy đêm qua.
Chiều hôm qua, cô đang dùng điện thoại của Cận Phó Ngôn để gọi cho An Ninh thì đột nhiên ngất . Lúc đó, Mộ Đình Tiêu đang bảo Cận Phó Ngôn ném t.h.i t.h.ể của Lâm Huyền xuống núi.
Rồi đó ~
Khi cô tỉnh , đang ngâm trong bồn tắm.
Cả nóng đến mức sắp ngất , t.h.u.ố.c phát tác, xương cốt như con sâu nhỏ gặm nhấm vô cùng khó chịu. Cô quan tâm mà nắm lấy cánh tay Mộ Đình Tiêu, bởi vì quá khó chịu…
Mộ Đình Tiêu hình như bế cô lên.
Sau đó, cô… cô…
A a a…
Nghĩ đến đây, mặt Tinh Thần lập tức đỏ bừng, mất mặt quá mất.
Sau cô đối mặt với Mộ Đình Tiêu thế nào đây.
Ô ~
Trước đây cô còn đòi chia tay, giận dỗi với Mộ Đình Tiêu, tin cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mo-thieu-tram-ty-cuong-the/chuong-328-mat-mat-qua-di-mat.html.]
Anh đem bộ tài sản chuyển sang tên cô, còn cô đường hoàng từ chối.
Thế nhưng ~
Hôm qua là cô chủ động hôn , chủ động ôm cổ , hết, còn định cởi quần áo , định…
A a a a…
Tinh Thần hai tay lập tức che mặt, mặt nóng bừng, rặng mây đỏ lan đến cả cổ.
Sau , cô gặp Mộ Đình Tiêu thế nào đây.
Hơn nữa, cô nhớ rõ, tiếp theo hai rốt cuộc xảy chuyện gì?
Đầu óc nóng đến hôn mê, một mảng hỗn loạn, còn ký ức.
Rốt cuộc cô cùng Mộ Đình Tiêu phát sinh chuyện gì ?
Có ?
Tinh Thần hung hăng lắc đầu, cố gắng nhớ chuyện đêm qua, nhưng thể nhớ gì.
Cô chỉ mơ hồ nhớ, nửa đêm qua cô tỉnh một , tay Mộ Đình Tiêu ôm chặt cô, ôm cô lòng, má cô áp n.g.ự.c .
Tư thế ngủ của hai gần gũi, mật.
Buổi sáng, cô tỉnh một nữa, trong cơn mơ màng, hình như là Mộ Đình Tiêu ~ cô quá mệt, mở mắt .
Nghe thấy Mộ Đình Tiêu bảo cô nghỉ ngơi cho , chuyện còn sẽ giải quyết.
Lại một nữa tỉnh táo, là buổi chiều lúc .
Tinh Thần tay che mặt, mặt nóng, rặng mây đỏ lan đến cả vành tai, tai…
Nếu đêm qua thật sự xảy chuyện gì, chắc hẳn sẽ để dấu vết.
Tinh Thần vén một góc chăn lên, từ từ cởi cúc áo ngủ, hé cổ áo , xương quai xanh là một mảng da trơn bóng, gì cả.
Một chút dấu vết cũng .
Có lẽ là Mộ Đình Tiêu tương đối dịu dàng, sẽ dùng sức mạnh, nên để dấu vết?
, chắc là như .
Hai họ chắc chắn xảy chuyện gì đó.
Xong , cô đối mặt với Mộ Đình Tiêu thế nào đây.
Làm bây giờ?
Cô nên gì bây giờ?
Xấu hổ quá!
Ngoài hành lang tiếng bước chân, Tinh Thần chỉnh cổ áo, cài cúc áo ngủ ngay ngắn chui trong chăn.
Cô dùng chăn che kín , nín thở.
Ngoài cửa, là tiếng gõ cửa của Mộ Đình Tiêu, “Tinh Thần, em tỉnh ?”
Không xong , thật sự là Mộ Đình Tiêu.
Làm bây giờ?
Cô còn nghĩ nên dùng thái độ nào để đối mặt với .
“Tinh Thần, nhé.”
Mộ Đình Tiêu đẩy cửa , thấy Tinh Thần đang trùm kín chăn, khẽ mỉm , ngũ quan như tranh vẽ.
“Tinh Thần, em cả ngày ăn gì, dậy ăn chút gì lót .”
Tinh Thần trốn trong chăn, ngay cả thở cũng ngừng .
Mộ Đình Tiêu đặt khay đồ ăn lên tủ đầu giường, thấy chăn vẫn nhúc nhích.
Anh bên giường, giọng trầm thấp dịu dàng: “Tinh Thần, tỉnh ?”
Cô dám tỉnh ?
Nghĩ sự chủ động của ngày hôm qua, cô còn mặt mũi nào gặp , ô ~
“Là món em thích nhất đấy, mau dậy ăn趁nóng .”
Tinh Thần nuốt nước bọt.
Thực cô là đói cho tỉnh.
Cô ăn ba bữa một ngày đúng giờ, nhưng hôm qua chiều và tối đều ăn gì, bụng rỗng từ sáng, bỏ lỡ bữa trưa, đến hơn 2 giờ chiều mới tỉnh .
Người gầy, sớm chịu nổi, nên đói cho tỉnh.
, cô Mộ Đình Tiêu ngoài, khi ngoài cô mới dám ăn.
Thấy cô hồi lâu nhúc nhích, Mộ Đình Tiêu duỗi tay định vén một góc chăn lên.
Lại ngờ, chăn kéo chặt, vén lên .
Người chăn tỉnh, nhưng dám đối mặt với .
Mộ Đình Tiêu bất giác bật .