Mộ Thiếu Trăm Tỷ Cuồng Thê - Chương 255: Cặp đôi nhỏ khó chiều

Cập nhật lúc: 2025-10-08 04:48:43
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tinh Thần lập tức đóng sầm cửa xe, chắn cửa sổ, đầu Mộ Đình Tiêu.

 

Gương mặt trắng sứ bướng bỉnh, ánh mắt cam chịu thua kém, dường như hoa là cô nhặt , liên quan gì đến .

 

Nụ môi Mộ Đình Tiêu càng sâu, tâm trạng tồi qua, bên cạnh cô : “Cùng dạo, ngắm phong cảnh.”

 

Thái độ của Tinh Thần lạnh nhạt: “Không thời gian.”

 

“Anh vẫn ăn trưa.”

 

“Thì liên quan gì đến ?”

 

“Ăn cùng .”

 

Tinh Thần thèm để ý đến , mặt lạnh mở cửa xe, lên xe.

 

Mộ Đình Tiêu bên xe, hề nhúc nhích.

 

Cho đến khi xe khởi động, Mộ Đình Tiêu vẫn biểu hiện gì.

 

Cứ thế mà từ bỏ ?

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Tinh Thần nghi ngờ đầu , phát hiện Mộ Đình Tiêu vẫn yên tại chỗ.

 

Một áo trắng giữa khung cảnh phong đỏ rực, trai mỉm cô rời , hình ảnh thật nên thơ.

 

 

Xe chạy bao lâu thì nhân viên công viên chặn . Vì công viên lá phong cho phép xe cộ , sẽ phá hoại vẻ tự nhiên của công viên.

 

Cách Mộ Đình Tiêu đầy 300 mét, Tinh Thần đành xuống xe.

 

Chả trách Mộ Đình Tiêu ngăn cản, còn mỉm cô rời , vì sớm cô sẽ chặn .

 

Người , thật quá xa.

 

Công viên lá phong một du khách nào, rõ ràng bao trọn.

 

Xe của Kiều Thâm thể nhưng , chắc chắn thông đồng với quản lý công viên.

 

Xe nhân viên công viên kéo , chỉ còn Đàm và Sở Vân mấy .

 

Bây giờ, chỉ thể bộ xuống núi.

 

Anh Đàm và mấy khác bất bình với cách của Mộ Đình Tiêu. Tinh Thần tay ôm bó hoa, tức giận xuống núi.

 

Đi bộ hơn mười phút, ở một ngã rẽ chân núi, bất ngờ gặp Mộ Đình Tiêu.

 

Hơn nữa, tên còn mặt dày tới, khuôn mặt tuấn tú mỉm , lịch sự : “Trùng hợp thật.”

 

Tinh Thần: “…”

 

Trùng hợp cái con khỉ.

 

Để hợp với chiếc váy, cô giày cao gót, đường xuống núi dễ , nhiều suýt ngã, nhờ Đàm dìu.

 

, cô vẫn vứt bó hoa trong tay, mà đưa cho Vân Bác cầm hộ.

 

Anh đường tắt, cố tình đợi ở đây.

 

“Đừng chào hỏi, .” Tinh Thần thèm để ý đến , dọc theo đường cổng.

 

Mộ Đình Tiêu đuổi kịp, song song với cô.

 

Anh Đàm thấy , bất mãn nhíu mày, nhưng xen .

 

Suy nghĩ của cô Tống trưởng thành, giống những cùng tuổi dễ mềm lòng. Cô chủ kiến riêng, họ sẽ can thiệp chuyện tình cảm của cô.

 

Để cắt đuôi Mộ Đình Tiêu, Tinh Thần nhanh hơn mấy chục mét, kết quả phát hiện Mộ Đình Tiêu hình cao lớn, chân dài, căn bản thể bỏ .

 

Ngược , đám vệ sĩ phía Tiểu Quan và Sở Vân giữ chân, cách họ một .

 

Mộ Đình Tiêu hỏi cô: “Vẫn còn giận ?”

 

Tinh Thần thèm để ý.

 

“Xin , sinh nhật em giận.”

 

Không nhắc đến sinh nhật thì thôi, nhắc đến sinh nhật, Tinh Thần lập tức dừng bước, ánh mắt ‘hung tợn’ trừng .

 

Bị trừng, Mộ Đình Tiêu còn : “Ừ, dáng vẻ em giận dỗi trông đáng yêu.”

 

Cô đáng yêu?

 

Cô đáng c.h.ế.t thì !

 

Từ thể chất đến tâm hồn, cô chẳng gì dính dáng đến hai chữ ‘đáng yêu’. Dù cơ thể mới 17 tuổi, mấy năm Dương Như ngược đãi, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng cô tuyệt đối ‘ đáng yêu’.

 

Tinh Thần tức giận: “Bây giờ đừng chuyện với .”

 

Cô bước nhanh hơn, sải bước lá phong, trong lòng đầy tức giận…

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mo-thieu-tram-ty-cuong-the/chuong-255-cap-doi-nho-kho-chieu.html.]

Đi mấy bước, cô suýt một vật cứng hình vuông trong đống lá phong vấp ngã. May mà Mộ Đình Tiêu nhanh tay, đỡ cô.

 

Tinh Thần hất tay Mộ Đình Tiêu , lườm một cái, bới đống lá phong , phát hiện một chiếc hộp gỗ cổ xưa thú vị.

 

Bên cạnh hộp gỗ khắc hoa văn mây, xem niên đại khá lâu, chắc hẳn là cố tình đặt ở đây.

 

Tinh Thần dậy: “Mộ Đình Tiêu, thấy ấu trĩ ? Lần tặng cái gì, hộp ?”

 

Một cái hộp mà định dỗ dành cô ?

 

Cô dễ dỗ đến thế ?

 

“Thời gian của quý giá, đừng theo nữa ?”

 

Mộ Đình Tiêu xổm xuống nhặt chiếc hộp lên, mở ngay mặt Tinh Thần.

 

Bên trong là một cây trâm ngọc hình phượng, chất ngọc tinh khiết, bóng loáng trong suốt tỏa ánh sáng lung linh, , nhưng kỹ thuật điêu khắc mấy tinh xảo.

 

Chất ngọc và thành phẩm điêu khắc tạo thành một sự tương phản rõ rệt.

 

Tinh Thần mỉa mai: “Sao thế, đổi kế hoạch ? Tặng hoa , đổi sang tặng trâm ngọc.”

 

Cây trâm ngọc xí, trình độ điêu khắc thấp kém, mà cũng dám mang tặng .

 

Mộ Đình Tiêu như suy nghĩ của cô: “Trâm ngọc do điêu khắc.”

 

Vậy mà còn lấy tặng cô.

 

“Là do Minh Hiếu Tông Chu Hựu Đường tự tay điêu khắc, tặng cho vợ duy nhất của ông là Trương hoàng hậu.”

 

Minh Hiếu Tông, vị hoàng đế duy nhất trong lịch sử thực hiện chế độ một vợ một chồng đến cùng, cây trâm phượng còn do chính tay ông điêu khắc.

 

Giá trị của cây trâm phượng chắc chắn xa xỉ.

 

Anh chứng minh điều gì.

 

Đời chỉ yêu một cô.

 

Chỉ một cô là vợ?

 

Tinh Thần nhận: “Dùng cây trâm phượng tặng , Mộ Đình Tiêu, là hoàng đế, và cũng là Trương hoàng hậu.”

 

ăn miếng của .

 

Ngày sinh nhật đó, cú sốc gây cho cô quá lớn, dùng một món đồ chơi nhỏ mà định dỗ dành cô, coi cô dễ dỗ lắm ?

 

Thấy Tinh Thần nhận, ánh mắt cũng dừng cây trâm ngọc quá hai giây, Mộ Đình Tiêu , tặng sai đồ .

 

Nghĩ , sự hiểu của về cô thật sự quá ít.

 

Trước đây khi hai ở bên , phần lớn đều là cô chủ động, còn thì động cuốn hút theo. Mỗi sắp xảy chuyện ‘cướp súng走火’, lý trí của đều mách bảo: Cô còn nhỏ, đủ 18 tuổi.

 

Anh nên đối xử với cô như , nên chờ đợi thêm một chút.

 

Anh từ nhỏ độc lập, đối với bất cứ sự vật gì cũng đều lạnh nhạt, nhưng Tống Tinh Thần là ngoại lệ duy nhất.

 

Là món quà mà ông trời ban tặng cho .

 

Anh từ nhỏ sinh trong gia tộc Mộ, tiền tài, địa vị, quyền thế… thiếu thứ gì.

 

Trước khi quen Tống Tinh Thần, chỉ đơn thuần là tồn tại.

 

Sau khi quen Tống Tinh Thần, mới thế nào là cuộc sống.

 

Biết suy nghĩ cho tương lai, để lo lắng, quan tâm, đem tất cả những gì nhất cho cô. Những khổ cực đây của cô, hận thể cô gánh chịu.

 

Anh sống với cô…

 

Anh cầm cây trâm ngọc, ánh mắt trầm tĩnh : “Em thích, tặng sai đồ .”

 

Tiếp theo, lấy cây trâm ngọc , vứt chiếc hộp , đến bên hồ lớn, chuẩn ném .

 

“Chờ …” Tinh Thần gọi .

 

Mộ Đình Tiêu đầu .

 

Tinh Thần tiến lên vài bước, hỏi: “Cây trâm ngọc chắc hẳn giá trị, đấu giá bao nhiêu tiền?”

 

“Trên mạng báo giá 6.5 tỷ, dù giá cũng bán. Dưới đế trâm còn chữ khắc của Minh Hiếu Tông.”

 

Tinh Thần c.h.ế.t lặng: “Anh định ném 6.5 tỷ như ?”

 

“Em thích, giữ gì?”

 

“Mộ Thái tử gia… Anh cầm bán đấu giá, thể cứu trợ bao nhiêu trẻ em vùng núi ?”

 

Tinh Thần tiến lên giật lấy cây trâm ngọc trong tay Mộ Đình Tiêu, còn giả vờ giận dữ : “Đồ tay chắc chắn sẽ hủy hoại. Giúp cất giữ, đến tiệc từ thiện sẽ quyên góp ngoài, tạm thời bảo quản .”

 

Cây trâm ngọc cô nâng niu như báu vật trong tay.

 

Còn nhặt chiếc hộp gỗ vứt , cất . Thấy góc hộp gỗ dính bụi, còn cẩn thận dùng khăn tay lau sạch.

 

Mộ Đình Tiêu: “…”

Loading...