Mộ Thiếu Trăm Tỷ Cuồng Thê - Chương 111: Cô đã nghe nói về cái bóng bao giờ chưa
Cập nhật lúc: 2025-10-01 09:02:15
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Anh Lâm, Tống Tinh Thần giao quyền chuyện tranh cử diễn đàn cho xử lý. chị gái bảo Tống Tinh Thần rút lui, còn kéo phiếu cho chị nữa, đây là khó ?”
“Dựa cái gì chứ? Huống hồ với chị chẳng chẳng quen, tại rút lui để giúp chị? Có , chị gái?”
Lục An Ninh tủm tỉm, kết hợp với lớp trang điểm đậm mang một vẻ diễm lệ khác lạ.
Cô gái , mới kinh diễm, càng càng xinh .
Lục An Hinh rõ ràng là căm ghét Lục An Ninh đến cực điểm, nhưng vì Tống Tinh Thần và Âu Dương Phúc Thụy ở đây, cô để ấn tượng nên cố gắng kiềm chế cảm xúc của .
Cô kìm nén sự tức giận, giọng vẫn dịu dàng: “Chị đang hỏi Tinh Thần, em đừng chen .”
Kiếp Tinh Thần liên quan gì đến cô , nhưng nếu Lục An Ninh và cô xung đột kịch liệt như , chứng tỏ họ trở mặt.
Lục An Ninh là một nhân tài, với tư cách là sáng lập công ty, Tinh Thần hiện tại quý trọng nhân tài, thấy một tài là lôi kéo về phía .
Tinh Thần thẳng: “Thật , khi đến đây, Lâm Giai Vi cũng tìm . Cô cũng giống cô, bảo rút lui khỏi cuộc tranh cử, đó giúp cô kéo phiếu.”
“ mà…” Tinh Thần đến đây, liếc Lục An Hinh một cái dừng .
“ mà ?” Lục An Hinh hỏi.
“ , tại bảo rút lui để nhường đường cho các ? Các thể cho lợi ích gì?”
Cô tiếp: “Đương nhiên, Lâm Giai Vi hào phóng, chỉ cần giá, cô sẽ cố gắng hết sức để đáp ứng.”
Ánh mắt Lục An Hinh căng thẳng: “Sau đó thì , đồng ý ?”
Khóe miệng Tinh Thần nhếch lên một nụ mỉa mai, khinh thường : “Dùng tiền để đập , ha… thật là ấu trĩ. , Tống Tinh Thần, mà thiếu tiền ?”
“Lục An Hinh, và cô bạn cùng lớp, đây cũng quen , cũng sẽ bất kỳ mối liên hệ nào. Nói một cách thực tế, cô thể cho lợi ích gì để rút lui?”
“Tiền? thiếu tiền, dù là bây giờ tương lai.”
“Danh tiếng? Dù là trong trường ngoài trường, danh tiếng của đều lớn hơn cô.”
“Quyền lực? Cô cũng !”
“Cô bất cứ thứ gì mà cảm thấy hứng thú, tại nhường đường cho cô? Chỉ vì phiếu của thấp hơn các ? Hay là, cô đương nhiên cho rằng, sẽ nhường đường cho cô?”
Lời của Tinh Thần phần hùng hổ doạ .
Tuy nhiên, trình độ của Lục An Hinh cao hơn Lâm Giai Vi, cô tức giận, thậm chí còn mỉm xin .
“Xin Tinh Thần, là tớ quá lỗ mãng, nên khó như . Tớ thấy kéo phiếu, cứ tưởng hứng thú. Cậu như , tớ là vẫn từ bỏ. Xin , hôm nay là tớ đường đột.”
Vu Lâm những lời của Tinh Thần thấy chói tai, lập tức ấn tượng về cô.
Tống Tinh Thần là một thiên tài, nhưng tính cách cũng khiến khác khó chấp nhận. So với sự dịu dàng như nước của Lục An Hinh, Tống Tinh Thần quả thực ngang ngược vô lý.
Hắn quên mất rằng, chính Lục An Hinh là đưa yêu cầu vô lý với Tinh Thần .
Bọn họ đều giống , quen thói cao cao tại thượng, hống hách lệnh, cho rằng tất cả đều nhường nhịn, xoay quanh họ, nhường đường cho họ.
Nếu nhường đường, thì chính là kẻ .
“Thôi , quen sống kín đáo, nên cứ nghĩ dễ bắt nạt. Cô , khi đến đây, Lâm Giai Vi gọi mấy nữ sinh trong lớp chặn , bắt rút lui, còn kéo phiếu cho cô .”
“Các đoán xem, đó thế nào…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mo-thieu-tram-ty-cuong-the/chuong-111-co-da-nghe-noi-ve-cai-bong-bao-gio-chua.html.]
Âu Dương Phúc Thụy , tức giận : “Bọn họ thật sự chặn trong phòng học?”
Lục An Ninh chen : “Đương nhiên, thấy hết. Năm , to con, cao khỏe, Tinh Thần sợ c.h.ế.t khiếp.”
Lục An Ninh tận dụng thời cơ, thêm mắm dặm muối.
Lục An Hinh Tinh Thần, hỏi: “Sau đó thì ? Họ thả ?”
“Ôi, đừng nữa, cô bảo giá, là dù giá bao nhiêu cũng sẽ đáp ứng.”
Lục An Hinh hỏi: “Cậu giá ?”
“ liền tự giới thiệu gia thế. Tống gia ở thành phố S, tuy lớn mạnh như Lâm gia, nhưng đang nắm giữ 33% cổ phần của tập đoàn Tống Thị, trị giá hơn 5 tỷ. Ước chừng cuối năm cập nhật bảng xếp hạng phú hào trong nước thể lọt danh sách. Kết quả là… cô ngớ luôn.”
“Cũng nghĩ xem, thể nghiên cứu hệ thống Phi Khống, thiếu chút tiền đó của cô ? Còn bảo giá?”
“ sợ giá sẽ dọa cô c.h.ế.t khiếp, cứ như khác từng thấy tiền , còn vênh váo. Bản quyền ở châu Âu và Mỹ nâng lên đến vài tỷ đô la mà còn bán. Chỉ một cuộc bình chọn hoa khôi mà bắt giá để nhường đường, cô thiểu năng ? là tự cho là quan trọng.”
Tinh Thần mỉa mai Lâm Giai Vi, đồng thời cũng vả thẳng mặt Lục An Hinh.
Điều khiến Lục An Hinh gượng , nụ trông cứng nhắc.
Cô , Tinh Thần đang chỉ hươu bảo ngựa, mỉa mai Lâm Giai Vi, cũng chế giễu cô .
Quả nhiên, Vu Lâm thể yên nữa, tức giận dậy: “An Hinh, chúng .”
Lục An Hinh Tinh Thần thích , cũng ở . Cô dịu dàng : “Tinh Thần, tớ đây, rảnh chuyện với . Hôm nay vui vì quen với , nếu tớ cũng , là thừa kế của tập đoàn Tống Thị.”
“Không gì, con chỉ là quá kín đáo, gây ít hiểu lầm cho các . Xem thể kín đáo nữa .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Nghe Tinh Thần , sắc mặt Lục An Hinh cứng , dò hỏi: “Vậy là chuẩn tranh cử hoa khôi?”
“ cũng khá hứng thú, thử xem danh hiệu hoa khôi sức hấp dẫn gì, mà khiến cả cô và Lâm Giai Vi đều chấp nhất như , tranh đấu kịch liệt đến thế.”
Sắc mặt Lục An Hinh cuối cùng cũng kìm nữa.
Giọng cô cứng ngắc: “Vậy thì, cố lên nhé. Dù chiến thắng cuối cùng là ai, tớ đều hy vọng thể bạn với .”
Tinh Thần hào sảng : “Dễ thôi, hữu nghị là hết, thi đấu là thứ hai mà. Có bình chọn đối với quan trọng, chỉ tham gia cho vui thôi. Lại giới giải trí, hot girl gì đó. mà, Lục An Hinh, cô để tâm đến danh hiệu nhỉ.”
Tại ?
Lục An Hinh trực tiếp trả lời Tống Tinh Thần, vội vàng cáo từ: “Xin , tớ , Vu Lâm đang đợi ở cửa kịp, gặp chuyện.”
Lục An Hinh đến cửa, Vu Lâm khoác tay cô , đỡ cô ngoài.
là một ‘nữ tử yếu đuối’ liễu yếu đào tơ, lúc múa cột bốc lửa, chẳng hề chút nào.
Lục An Ninh vẫn luôn về phía cửa, cho đến khi bóng dáng hai biến mất, cô vẫn thu hồi ánh mắt.
Tinh Thần : “Đừng nữa, họ . Nếu luyến tiếc thì đuổi theo .”
Lục An Ninh lúc mới thu hồi ánh mắt, mặt vẫn nở nụ , bàn tay gầm bàn siết chặt từ trắng bệch chuyển sang ửng đỏ.
Trong nhà hàng chỉ còn ba , Tinh Thần cũng giấu giếm, hỏi cô: “Cô tức giận ?”
Giọng Lục An Ninh mang theo sự cô độc và oán hận: “Đương nhiên. Cô về cái bóng bao giờ ? Từ khi sinh là cái bóng của chị . Ba bao giờ thấy , dù nỗ lực bao nhiêu, ưu tú đến , trong mắt họ cũng hề tồn tại.”
“ từng nghĩ, nếu họ thích , tại sinh !”
Trên mặt Lục An Ninh nở một nụ u ám, “Sau .”