Minh Hôn - 899
Cập nhật lúc: 2024-07-27 21:11:21
Lượt xem: 10
Toàn thân của sư phụ run rẩy, nhưng lúc này, ông ấy lại chống lên một hơi rồi nói với tôi: "Tiểu, Tiểu Phàm, sư phụ không, không c.h.ế.t được. Con mau đi hỗ trợ nhóm tiên gia đi.”
Nhìn thấy thương thế của sư phụ đã hòa hoãn lại, còn bên phía Hồ Lục gia và Hồ Thất Nãi đều đã lâm vào bế giằng co, cho nên tôi cũng không có quá nhiều do dự.
Sau đó tôi nói với sư phụ: "Vâng! sư phụ nghỉ ngơi trước đi, đêm nay chúng ta nhất định sẽ diệt trừ tên yêu đạo này!"
Nói xong, tôi nắm chặt Linh Đao rồi lập tức đứng lên.
Về phần Hồ Mỹ, cô ấy đã lao ra ngoài ngay tại chỗ, nhắm ngay hướng tên yêu đạo đầu báo kia mà đi...
*******************
Sư phụ bị thương, tôi vô cùng tức giận.
Lúc này lại nhìn thấy tên yêu đạo đầu báo vẫn đang chiến đấu với Hồ Lục gia và Hồ Thất Nãi, tôi cũng không dừng lại mà nhanh chóng lao về hướng đó.
Cầm Linh Đao ở trong tay, tôi tiếp tục áp sát vào phía sau lưng của tên yêu đạo đầu báo.
Động tác của Hồ Mỹ còn nhanh hơn cả tôi, hiện tại đã sát nhập vào bên trong vòng chiến.
Nhưng thực lực của tên yêu đạo đầu báo này rất mạnh mẽ, cho dù thân bị trọng thương, sức chiến đấu của ông ta vẫn rất cường đại.
Trong nháy mắt, tôi cũng đã đi đến khu vực bên ngoài của vòng chiến.
Nhưng tôi cũng không đến mức bị sự tức giận làm cho choáng váng đầu óc, cũng rất ý thức được thực lực của mình, nếu đối mặt trực diện với yêu đạo đầu báo này thì thực lực của tôi thực sự không đủ nhìn.
Cho nên, tôi cũng không mù quáng mà ra tay, mà là tuần tra tới lui ở khu vực bên ngoài, chuẩn bị đợi tên yêu đạo đầu báo này lộ ra sơ hở, sau đó sẽ đánh cho ông ta một đòn trí mạng.
Thực lực của Hồ Mỹ không cùng đẳng cấp với bọn họ, cô ấy chỉ mạnh hơn tôi một chút.
Cô ấy cũng như tôi, cũng tuần tra tới lui ở hai bên, tôi bên trái và cô ấy bên phải. Bất cứ khi nào có cơ hội, Hồ Mỹ và tôi sẽ ra tay.
Nếu gặp phải thất bại, chúng tôi tuyệt đối sẽ không dừng lại, nếu không sẽ gặp phải nguy hiểm tới tính mạng.
Đến lúc đó, chẳng những không giúp gì được cho đám người Hồ Lục gia mà sẽ trở thành một sự liên luỵ, vậy thì coi như xong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/899.html.]
Trận chiến diễn ra vô cùng ác liệt, từ đầu đến giờ, Hồ Lục gia và Hồ Thất Nãi đã chiến đấu với tên yêu đạo đầu báo được nửa tiếng đồng hồ.
Ngay cả khi tôi và Hồ Mỹ tuỳ thời ra tay từ cả hai bên, chúng tôi vẫn không tìm thấy cơ hội tốt nào, mà trận chiến này vẫn chẳng thể phân chia được thắng thua.
Tuy nhiên, tôi lại nhận thấy hơi thở của tên yêu đạo đầu báo này dần trở nên nhanh hơn và đòn tấn công không còn sắc bén như lúc đầu.
Tôi suy đoán chuyện này có thể liên quan đến thương thế của tên yêu đạo đầu báo, dù sao thì tối hôm qua người này cũng đã bị trọng thương, cho dù tốc độ trị thương của ông ta có nhanh cỡ nào đi chăng nữa thì cũng không thể chỉ trong vòng một ngày là có thể hoàn toàn bình phục đúng không?
Hiện tại ông ta còn phải chiến đấu với đám người Hồ Lục gia, rất có thể đã động đến thương thế ở trên cơ thể của ông ta.
Chỉ cần chúng tôi tiếp tục kiên trì thì có thể tiếp tục khiến ông ta bị thương tổn.
Tên yêu đạo đầu báo này nhất định sẽ lộ ra sơ hở của mình và cuối cùng là bị chúng tôi hạ gục.
Vì vậy, mỗi người trong chúng tôi đều không có thả lỏng, đều chăm chú vào trận chiến.
Khoảng năm phút sau, cuối cùng cơ hội đã đến.
Tên yêu đạo đầu báo này bất ngờ chạm một chưởng với Hồ Lục gia và Hồ Thất Nãi, cả ba người đều mang theo nguồn năng lượng mạnh mẽ.
Dưới một kích này, chỉ nghe “Phanh” một tiếng trầm đục, ba cỗ lực lượng bùng phát ngay lập tức.
Sự d.a.o động của Đạo khí giống như những gợn sóng của nước, không ngừng trào ra xung quanh.
Ở chung quanh đây, thậm chí đã thổi quét ra một trận gió xoáy.
Không chỉ có như thế, điều quan trọng nhất là sau một chưởng này, Hồ Lục gia, Hồ Thất Nãi và tên yêu đạo đầu báo đều bị b đẩy lui, trong lúc nhất thời đã khiến bọn họ bị mất đi thăng bằng.
Nhìn thấy điều này, Hồ Mỹ và tôi đang tới lui tuần tra ở bên ngoài thì trong lòng chợt cảm thấy có "cơ hội".
Không chút do dự, Hồ Mỹ và tôi liền tấn công về phía tên yêu đạo đầu báo đã mất đi thăng bằng và đang lui về phía sau.
Hồ Mỹ thân là một con hồ ly, cho nên tốc độ của cô ấy nhanh hơn tôi nhiều, chỉ trong tích tắc mà Hồ Mỹ đã nhảy lên không trung, bỗng nhiên rống lên một tiếng “Ngao” của hồ ly, một móng vuốt sắc nhọn cũng theo đó mà b.ắ.n ra, nhắm ngay vào đầu của tên yêu đạo đầu báo này mà c.h.é.m tới.
Tất cả điều này đều vô cùng thuận lợi, hơn nữa tốc độ còn cực kỳ nhanh.
Lực đạo của bộ móng vuốt này cũng cực kỳ mạnh mẽ. Nếu như tên yêu đạo đầu báo này bị đánh trúng, dù không c.h.ế.t cũng sẽ bị da tróc thịt bong, bị trọng thương mà ngã xuống đất.
Còn tôi thì nắm chặt Linh Đao theo sao, cũng muốn bổ một đao xuống.