Minh Hôn - 875
Cập nhật lúc: 2024-07-27 21:01:38
Lượt xem: 13
Tống Sơn Hà càng thêm phiền muộn: "Từ sư muội, người bạn này của em có phải bị ngu rồi không? Một tên Đạo sư trung kỳ như anh cũng không thể ngăn cản nổi, còn cậu ta, chỉ bằng chút đạo hạnh này của cậu ta không phải là tự mình tìm c.h.ế.t sao?"
Từ Lâm Tĩnh nhất thời cũng không biết nên trả lời như thế nào, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc vừa rồi của tôi, có vẻ như tôi sẽ không làm chuyện gì ngu ngốc lắm.
Lão Phong và Phong ca cũng cau mày, cũng không biết rõ trong hồ lô của tôi muốn làm cái gì.
Hơn nữa, bọn họ cũng có thể ra tay bất cứ lúc nào.
Một khi tôi không địch lại, cả hai người bọn họ sẽ lập tức xông về phía trước mà cứu tôi.
Trong lòng của Dương Tuyết cũng bất ổn, nhưng bởi vì cô ấy đã tiếp xúc với tôi lâu, cho nên cũng không nghĩ tôi là loại người bốc đồng và dễ hành động theo cảm tính.
Bởi vì tôi là loại người luôn bình tĩnh và thận trọng, đột nhiên ra tay như vậy, hẳn là có một chút thủ đoạn nào đó.
So ra mà nói, Dương Tuyết vẫn là người tín nhiệm tôi nhất, chỉ là không biết tôi có thủ đoạn gì mà thôi.
Sau đó, tôi lại rót đạo khí của bản thân mình vào trong Linh Đao.
Đây là lần đầu tiên tôi truyền đạo khí vào Linh Đao, sau khi truyền đạo khí vào, đan điền của bản thân tôi cũng run lên.
Như thể vào lúc này, đan điền của mình đã được kết nối với Linh Đao này vậy.
Ngay lập tức, tôi cảm thấy một luồng năng lượng kỳ lạ xuất hiện trong Linh Đao, trực tiếp lan vào cơ thể tôi dọc theo chuôi kiếm.
Trong nháy mắt, tôi dường như cảm thấy sức mạnh của bản thân mình, do dòng năng lượng kỳ lạ trong Linh Đao mà tăng lên rất nhiều, hơn nữa cỗ sức mạnh này còn không ngừng tăng vọt.
Trong lòng có chút kinh dị, thậm chí là cảm thấy ngoài ý muốn.
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng thanh Linh Đao này cũng có thể tăng sức mạnh cho người sử dụng, khó trách Thượng Quan Thư kêu tôi sử dụng thanh Linh Đao này để chiến đấu với kẻ thù.
Hóa ra, thanh Linh Dao này ngoại trừ việc hấp thụ linh khí ra thì nó còn có thể cải thiện tu vi của người dùng.
Nhưng hiện tại tôi không có thời gian để đi nghiên cứu, chỉ cầm thanh Linh Đao này trong tay rồi xông lên.
Tên yêu đạo đầu rắn tỏ ra khinh thường, rồi lộ ra một nụ cười quỷ dị: "Nhóc con, để bổn tôn xem thử con d.a.o găm này của cậu sắc bén đến mức nào!"
Giọng điệu mang tính giễu cợt, thậm chí gã còn dùng tay không, vung thẳng vào con d.a.o găm trên tay tôi.
Thấy vậy, trong lòng tôi lại cảm thấy vui mừng khôn xiết.
Nói thật thì tôi cũng không biết nên nói cái gì cho phải, có lẽ là do gã ta không biết con d.a.o găm này của tôi lợi hại cỡ nào, nó chính là Linh Đao bảo vật quý giá nhất được truyền thừa từ Âm Thi Môn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/875.html.]
Thanh Linh Đao này vô cùng sắc bén, một cái bàn đá dày hơn 10 cm, xoẹt một cái giống như cắt rau.
Thân thể m.á.u thịt này của gã, cho dù có vảy rắn ngăn cản, chẳng lẽ nó còn có thể so sánh với bàn đá dày hơn mười centimet sao?
Mới vừa rồi tôi còn cảm thấy hơi lo lắng, đối phương sẽ chơi theo lối ổn định mà cẩn thận đi từng bước.
Cứ như vậy, đối phương có thể lợi dụng tu vi cao hơn tôi rất nhiều mà mài c.h.ế.t tôi, thậm chí là tìm ra khuyết điểm của tôi và đánh bại tôi chỉ bằng một đòn.
Nhưng bây giờ có vẻ như là do tôi lo lắng quá nhiều rồi.
Tên yêu đạo đầu rắn ở trước mặt tôi là một đứa đần siêu cấp cuồng vọng và tự đại.
Một hồi nữa tôi sẽ cho gã biết hậu quả của việc coi thường Linh Đao và tôi.
Hai bóng người chợt loé lên, trong nháy mắt cùng áp sát vào một chỗ.
Đối phương muốn dựa vào đạo khí cường đại mà áp chế tôi, nhưng gã lại phát hiện ra điều kỳ lạ.
Tu vi của gã đang ở cảnh giới của Đạo Quân, lúc này vậy mà lại không thể áp chế được một tên có tu vi Đạo sĩ đỉnh phong như tôi.
Điều càng quỷ dị hơn nữa là gã mơ hồ cảm thấy, bên trong con d.a.o găm của tôi phát ra một luồng khí kỳ lạ nào đó.
Nhưng gã cũng không suy nghĩ nhiều, cũng không cảm thấy sự tồn tại của một Đạo sĩ đỉnh phong như tôi có thể tạo được bao nhiêu tổn thương cho gã.
Nhưng tên này làm sao có thể biết, mặc dù hiện tại tôi tựa hồ chỉ là một tên Đạo sĩ đỉnh phong.
Nhưng với sự trợ giúp của Linh Đao, sức mạnh của tôi thực sự đã tăng lên rất nhiều.
Tôi tự mình phán đoán, vào giờ khắc này, tu vi của tôi hẳn là đã đạt tới Đạo Sư trung kỳ.
Không chắc chắn nhưng không quá xa.
Trước hơi thở áp chế của đối phương, tôi vung con d.a.o găm lên.
Nhưng tên yêu đạo đầu rắn lại không vì đó mà thay đổi, vậy mà lại làm ra một hành động nắm lấy như một thằng ngu, muốn dùng tay không đoạt lấy d.a.o găm.
"Nhóc con, cái con d.a.o găm cùi ghẻ này hữu dụng không?"
Nhưng tôi lại hừ lạnh một tiếng: "Ngạo mạn!"
Lời còn chưa dứt, con d.a.o găm đã chạm vào bàn tay đầy vảy của đối phương.
Tên kia còn đang tràn đầy tự tin, đột nhiên nắm chặt, trong lòng gã muốn nắm chặt và cướp lấy con d.a.o găm này.