Minh Hôn - 869
Cập nhật lúc: 2024-07-26 21:18:42
Lượt xem: 13
Khi chúng tôi đến bệnh viện liền đi thẳng đến phòng bệnh.
Nhưng điều lạ là khi chúng tôi đến phòng bệnh thì lại phát hiện trong căn phòng bệnh này trống trơn, không một bóng người.
Tôi hỏi y tá trực ban, kết quả là ngay cả y tá cũng bảo không biết.
Tôi sững người ngay tại chỗ và gọi điện thoại cho Dương Tuyết.
Kết quả là sau khi cuộc gọi được kết nối thì mới biết được, hóa ra là ngay từ khi hai vị Vương – Trần đạo trưởng và Lão Tần Gia bắt đầu có dấu hiệu bị yêu hoá thì đã được đệ tử tông môn chăm sóc hai người bọn họ lần lượt đưa ra khỏi bệnh viện, hiện tại đang ở trong một công viên nhỏ gần đó.
Bây giờ Dương Tuyết và Từ Lâm Tĩnh đều đã đến địa điểm đó, hiện đang suy nghĩ biện pháp để ổn định yêu khí ở trong cơ thể của bọn họ đang trở nên ngày càng gay gắt.
Đối với tình huống của hai vị đạo trưởng và Lão Tần Gia, hiện tại có thể nói là vô cùng bi quan.
Bên ngoài thân thể của bọn họ không chỉ xuất hiện một ít đặc điểm của giai đoạn yêu hoá thứ nhất, mà còn đang dị biến, rất có khả năng sẽ hoàn toàn chuyển biến thành công giai đoạn yêu hoá thứ nhất.
Giai đoạn yêu hoá thứ nhất, nếu dựa theo là sự phán đoán đối với cơ thể yêu hoá của đám đệ tử Nhật Nguyệt Thần Giáo.
Yêu hoá giai đoạn thứ nhất có thể biến cả tay và chân thành móng vuốt của dã thú.
Đạt đến giai đoạn này, như vậy thì sẽ đạt đến mức độ không thể đảo ngược.
Nói cách khác, một khi hoàn thành giai đoạn yêu hoá thứ nhất, như vậy thì không thể cứu được nữa, ít nhất là trước mắt không có biện pháp.
Nghe được tin tức này, mọi người đều cảm thấy rất lo lắng, trực tiếp đi tới công viên nhỏ kia.
Về phần đám người sư phụ, bởi vì chúng tôi không biết rõ địa chỉ, cho nên tạm thời không biết bọn họ ở đâu.
Tất nhiên, trước đó sau khi cúp điện thoại, tôi cũng đã giải thích rõ với đối phương, một khi bọn họ xuất hiện tình huống đặc biệt hoặc áp chế không được yêu khí kia thì phải gọi điện và thông báo lại cho tôi.
Trong lòng mang theo sự lo lắng, chúng tôi rời khỏi bệnh viện và nhanh chóng đến công viên nhỏ.
Cuối cùng, chúng tôi cũng tìm thấy một vài người ở bên một cái hồ nhỏ tương đối hẻo lánh, cũng phát hiện ra ở chỗ đó cũng có mấy người đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, lúc này đang vận công.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/869.html.]
Còn ở bên cạnh là Dương Tuyết với vẻ mặt lo lắng.
“Dương Tuyết!” Tôi kêu lên một tiếng rồi chạy một mạch qua đó.
Dương Tuyết cũng nhìn thấy chúng tôi, trên khuôn mặt lộ ra sự vui mừng khôn xiết: "Đinh Vĩ! Tình hình của đám người sư thúc đang vô cùng không tốt, bọn họ cũng đã khó có thể áp chế được yêu khí ở trong cơ thể của mình nữa rồi."
Trong khi Dương Tuyết đang nói, chúng tôi đã chạy đến gần hơn.
Nhìn kỹ hơn, nguyên một đám đều lộ ra sắc mặt kinh ngạc, cũng lập tức hít phải một ngụm khí lạnh.
Chỉ nhìn thấy bọn họ lần lượt là Vương đạo trưởng Thừa Càn của phái Võ Đang, Trần đạo trưởng Tử Dịch của phái Mao Sơn và Lão Tần Gia đang nhắm mắt ngồi thành một hàng, hiện vẫn đang vận công.
Phía sau bọn họ còn có Từ Lâm Tĩnh và hai người đàn ông mà tôi không quan biết đang giúp bọn họ chữa trị thương thế, có lẽ bọn họ là đệ tử của tông môn tới chăm sóc cho hai vị đạo trưởng.
Tuy nhiên, cơ thể của hai vị đạo trưởng và Lão Tần Gia vẫn đang không ngừng thay đổi, bên ngoài cơ thể của bọn họ cũng đã xuất hiện một số đặc điểm của dã thú.
Bên ngoài thân thể của cả ba người đều mọc đầy lông thú, móng tay đã biến thành móng vuốt sắc nhọn từ lâu, thậm chí còn có một cỗ hơi thở kỳ dị và nhàn nhạt phát ra từ trên người.
Thượng Quan Thư và Mạc bà bà thấy vậy thì cũng nhướng mày, sau đó tôi nghe Thượng Quan Thư nói: "Tình huống có chút khó khăn, Mạc bà bà ra tay trợ giúp bọn họ đi!"
Sau khi nghe Thượng Quan Thư nói như vậy, Mạc bà bà cũng không đám chậm trễ, hai người bọn họ cũng lần lượt đi đến trước mặt lão Tần gia và Trần đạo trưởng đang có tình trạng yêu hoá tương đối nghiêm trọng, đồng thời yêu cầu Từ Lâm Tĩnh và một người đàn ông trẻ tuổi mà chúng tôi không biết rời đi.
Đám người Từ Lâm Tĩnh vẫn không thể nhìn thấy rõ Thượng Quan Thư, nhưng lại biết cô ấy là ai.
Lúc này lại nghe thấy lời này của Thượng Quan Thư, bọn họ cũng không dám chậm trễ mà nhanh chóng tránh sang một bên.
Thượng Quan Thư và Mạc bà bà nhanh chóng ra tay, mỗi người vỗ một chưởng vào phía sau lưng của hai người kia.
Trong nháy mắt, một cỗ Âm lực cường đại xuất hiện và di chuyển ở trong cơ thể của hai người họ.
Người thanh niên trẻ tuổi kia không biết Thượng Quan Thư và Mạc bà bà, cho nên lúc này sau khi cảm nhận được một cỗ Âm lực mênh m.ô.n.g và khổng lồ kia thì không khỏi có chút kinh ngạc.
Người đàn ông này mang theo một tia kinh ngạc, quay đầu nhìn Từ Lâm Tĩnh ở bên cạnh nói: "Sư, sư muội, bọn họ là ai?"
Từ Lâm Tĩnh nghe thấy vậy, lúc này mới hoàn hồn lại rồi hướng về phía người đàn ông và chúng tôi rồi: "A! Đúng rồi, tôi quên giới thiệu cho mọi người biết. Vị này là Tam sư huynh của tôi, Tống Sơn Hà. Đây là Đinh Vĩ, Phong Tuyết Hàn và Phong ca..."