Minh Hôn - 815
Cập nhật lúc: 2024-07-26 18:06:09
Lượt xem: 17
Hoàng tiên sinh lần nữa mở mắt, phát hiện bản thân mình đã đi tới một chỗ xa lạ nào đó nên không khỏi cảm thấy kinh hãi.
Đặc biệt là khi nhìn thấy tôi và sư phụ, anh ta giống như nhìn thấy quỷ vậy, vẻ mặt tràn đầy sợ hãi: “Các, các người, các người muốn làm gì?”
Vừa nói chuyện, Hoàng tiên sinh vừa lùi về sau.
Tôi không trả lời anh ta ngay mà cầm lấy bật lửa “Cạch cạch” vài cái mà châm một điếu thuốc, sau đó mới mở miệng nói: “Cũng không muốn làm gì! Chỉ hỏi anh mấy vấn đề thôi.”
"Vấn, vấn đề gì.” Hoàng tiên sinh cũng không còn lộ móng vuốt với răng nanh ra giống như ban đầu nữa bởi vì anh ta phát hiện làm như vậy hoàn toàn vô dụng.
“Như vậy đi! Trước tiên, nói cho tôi biết anh gia nhập Nhật Nguyệt Thần Giáo khi nào và gia nhập như thế nào.” Vẻ mặt tôi bình tĩnh.
Nhưng sau khi tôi hỏi ra câu này, Hoàng tiên sinh lại ấp úng, trông có vẻ không muốn nói.
Cuối cùng, anh ta còn nói một câu: "Gì, gì mà Nhật Nguyệt Thần Giáo, tôi, tôi thật sự không biết!”
Tôi thấy đối phương vẫn còn cứng miệng nên tôi tính cho anh ta biết thế nào là lễ độ, nếu không anh ta chắc chắn sẽ không nói ra chuyện đó.
Tôi không chút do dự, giơ một chân lên trực tiếp đá vào bụng anh ta.
“A!” Hoàng tiên sinh hét thảm một tiếng, sau đó ôm bụng.
Nhưng tôi vẫn chưa dừng tay: “Không nói đúng không! Không nói đúng không!”
Tôi đánh và đá Hoàng tiên sinh không ngừng. Nếu mục đích ban đầu của chúng tôi là tới cứu Hoàng tiên sinh nhưng cuối cùng lại phát hiện tên này lại là đệ tử của tà giáo, thậm chí còn cứng miệng như vậy, cho nên mục đích của chúng tôi đã thay đổi.
Làm một người trừ tà thuộc Bạch phái, cho dù chúng tôi g.i.ế.c Hoàng tiên sinh, người đã tự mình sa đọa và trở thành đệ tử của tà giáo, chúng tôi cũng sẽ không bị dính nghiệt nợ.
Bởi vậy, tôi đã xuống tay không chút thương xót.
Tôi tiếp tục đánh Hoàng tiên sinh đến hộc m.á.u và không hề có ý dừng tay.
Tôi thấy cứ đánh như vậy cũng không có tác dụng gì nên tôi rút kiếm gỗ đào ra và trực tiếp chĩa vào cổ anh ta: “Hoàng tiên sinh, vợ anh mời chúng tôi đến để giúp anh. Mặc dù có hơi bất ngờ, chúng tôi không ngờ tới anh lại là một yêu đồ của tà giáo. Nhưng anh tốt nhất nhớ cho kĩ, nếu anh không phối hợp, tôi có thể lập tức g.i.ế.c c.h.ế.t anh!"
Hoàng tiên sinh nghe tôi nói vậy, nhìn thấy cây kiếm gỗ đào đã đ.â.m xuyên qua da cổ của mình, anh ta có lẽ có chút sợ hãi và thậm chí toát hết cả mồ hôi lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/815.html.]
Anh ta dường như suy xét một chút, cân nhắc về chuyện sống c.h.ế.t và cuối cùng mở miệng nói: “Đừng, đừng g.i.ế.c tôi, tôi, tôi nói…”
“Tốt lắm!" Tôi lại nở ra một nụ cười rồi thu hồi kiếm gỗ đào lại.
Hoàng tiên sinh thấy tôi thu hồi kiếm gỗ đào, thở hổn hển mấy hơi rồi sau đó chậm rãi ngồi dậy trên mặt đất. Trong ánh mắt anh ta có hơi bối rối và bi thương.
Cuối cùng, anh ta trầm mặc một hồi rồi mới buồn bã nói: “Tôi, tôi gia nhập Nhật Nguyệt Thần Giáo được hơn ba tháng. Thật ra, thật ra tôi cũng không muốn nhưng cậu có biết không?”
Nói tới đây, Hoàng tiên sinh ngẩng đầu nhìn tôi, trong hai tròng mắt tràn đầy tơ máu: “Tôi thất nghiệp, tôi không có việc làm. Trong nhà đã không còn gì để ăn cho nên tôi cần một công việc, tôi cần tiền. Hơn nữa, hơn nữa tôi còn bị bệnh, tôi sắp chết…”
Giờ phút này, giọng nói của Hoàng tiên sinh lại trở nên mất mát, thậm chí nước mắt cũng trào ra.
Tôi thấy tâm trạng của anh ta lúc lên lúc xuống, trở nên có chút căng thẳng, tôi cũng không ngắt lời, chỉ im lặng lắng nghe.
Hoàng tiên sinh tạm dừng một chút rồi sau đó lại mở miệng nói: “Nhưng tôi không dám kể chuyện này cho người nhà, cha mẹ cần tôi, vợ cần tôi, đứa con nhỏ dại cũng cần tôi. Tôi chỉ có thể giấu và không thể ngã xuống. Cũng vào lúc ấy, tôi có được cơ hội đến phỏng vấn vòng 2 vào công ty Minh Hậu…”
Sau đó, Hoàng tiên sinh kể cho tôi nghe tất cả về việc thi vòng hai của anh ta và mọi chuyện xảy ra sau đó.
Khi tôi nghe đến đoạn cuối, trong lòng lại dâng lên một cảm xúc kỳ lạ.
Ngay cả tôi cũng tự hỏi liệu sự hiện diện của chúng tôi có phải là dư thừa đối với Hoàng tiên sinh hay đối với nhà của cô Chu hay không!
Bởi vì việc Hoàng tiên sinh đi đến bước này đều là do cuộc sống ép buộc và bởi vì trách nhiệm.
Hoàng tiên sinh nói với tôi là anh ta rất vui khi đã đậu vào công ty Minh Hậu.
Sau đó, anh ta phát hiện nơi đó hoàn toàn không phải là một công ty vận chuyển mà là một tổ chức tôn giáo.
Đối phương yêu cầu Hoàng tiên sinh gia nhập với bọn họ và không bao giờ được bỏ giáo phái.
Hoàng tiên sinh vốn định từ chối nhưng người phỏng vấn đã đi thẳng vào vấn đề. Ông ta chỉ hỏi anh ta hai vấn đề: Có muốn tiếp tục sống không, có muốn thay đổi cuộc sống hiện tại không, cho người nhà một cuộc sống tốt và điều kiện sống tốt hơn?
Hai câu hỏi hết sức đơn giản và bình thường này khiến Hoàng tiên sinh khó có thể từ chối..
Thậm chí họ còn kêu Hoàng tiên sinh phải buông bỏ tôn nghiêm của con người và phải gia nhập giáo phái này và tự nguyện trở thành một con quái vật không phải người và cũng không phải yêu quái theo lời của bọn họ…