Minh Hôn - 785
Cập nhật lúc: 2024-07-24 11:22:40
Lượt xem: 18
Bản năng của một người trừ tà nói với tôi, chuyện này không đơn giản.
Trong quán bar này có thể đang ẩn chứa một loại hung hồn ác quỷ cực kỳ lợi hại, thậm chí nó còn có thể chịu đựng được dương khí mạnh mẽ, chắc chắn là đang quấy phá ở gần đây.
Nghĩ đến đây, tôi lập tức đưa ra phán đoán.
Đúng vậy, hoàn toàn có khả năng như vậy.
Nếu thật là như thế, thì dạng hung hồn ác quỷ này tuyệt đối không thể bỏ qua được. Nếu không, chắc chắn sẽ có người chết, cho dù nó không phải là hung hồn ác quỷ thì cũng cần phải tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Thân là người trừ tà, chuyện như vậy tuyệt đối không được phép xảy ra.
Không chút do dự, tôi lấy nước mắt trâu đặc chế mà tôi mang theo bên mình, sau đó nhanh chóng lau lên mí mắt của mình.
Hai mắt của tôi lạnh đi một lúc, đợi đến khi tôi khép mở hai mắt thêm lần nữa, tôi đã mở ra Thiên Nhãn.
Ngay khi mở Thiên Nhãn ra, tôi liền nhìn thấy ở bên trong nhà vệ sinh đã tràn ngập âm khí.
Rất đậm, tạo thành một màn sương trắng.
Âm khí nặng như vậy, rốt cuộc là loại quỷ gì? Trong lòng tôi cảm thấy rất sợ hãi, cho nên tôi đã mở cửa nhà vệ sinh ra, định đi theo âm khí để tìm ra nguyên nhân.
Nhưng vào lúc này, một giọng nói âm dương quái khí đột nhiên từ bên ngoài truyền vào trong toilet: "Đào Thiên Vũ, Khúc Đông Nhất, Lục Giai Huệ, Cừu Giai Tuấn, canh giờ… tới..."
Giọng nói âm dương quái khí kia đột nhiên truyền đến, sau khi giọng nói đó vừa xuất hiện, hai đôi tình nhân vốn đang ở trong toilet “Bạch bạch bạch”, “Ư ư ư”, đột nhiên im bặt.
Thậm chí còn nghe thấy tiếng té ngã “bịch bịch”. Không chỉ có như vậy, sau khi âm thanh này xuất hiện, tôi còn cảm thấy từng luồng hồn lực tràn ra ngoài, ngay sau đó hai hồn phách đột nhiên đi ra từ trong toilet.
Ngay khi hai hồn phách này xuất hiện, tôi liền nhận ra bọn họ.
Chính là hai trong số bốn người Smart, không chỉ có như thế, sau khi hồn phách của hai Smart này vừa xuất hiện, sau lưng còn có thêm hai hồn phách nữa đi theo.
Cơ thể của bọn họ đi xuyên qua cửa toilet, đi từng bước một với khuôn mặt đờ đẫn.
Bởi vì tôi đã mở ra Thiên Nhãn, cho nên có thể nhìn thấy bọn họ rất rõ ràng.
Lúc này, tôi chỉ cảm thấy ớn lạnh sống lưng.
Này, đây là tình huống gì vậy? Không phải bốn tên Smart này vừa mới l.à.m t.ì.n.h sao? Mới vừa nãy còn đang chơi rất vui vẻ mà, tại sao mới qua được một lúc mà hồn phách đã đi ra hết rồi vậy? Thậm chí mặt mũi còn trông đờ đẫn như vậy nữa?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/785.html.]
Trong lòng tôi có chút bỡ ngỡ, nhưng điều đầu tiên tôi nghĩ đến là đang có người nhiếp hồn, mà âm khí này rất có thể là do người nhiếp hồn làm ra.
Bốn tên Smart ở trước mặt này đều đã trở thành đối tượng của người nhiếp hồn, cho nên hiện tại hồn phách mới rời khỏi cơ thể.
Nghĩ đến đây, tôi muốn ngăn cản người kia và đánh thức bọn họ, để bọn họ trở về với thân thể của mình, nếu không bọn họ nhất định sẽ mất mạng.
Thế là tôi trực tiếp túm lấy một tên Smart trẻ tuổi, rồi tát cho anh ta một cái: "Tên nhóc, tên nhóc, tỉnh lại!"
Nhưng cho dù tôi có tát thế nào, thằng nhóc đó vẫn không có phản ứng, giống như một cái xác không hồn, ngây ra như phỗng.
Thấy vô ích, tôi lại tát vào hồn phách của những người còn lại, cố gắng đánh thức bọn họ dậy.
Nhưng kết quả thật khiến người ta thất vọng, không có một người nào thành công, tất cả bọn họ đều giống như hồn phách của tên Smart đầu tiên vậy.
Tôi không có dụng cụ ở trong tay, cho nên không thể giữ bọn họ lại, chỉ có thể nhìn bọn họ bước từng bước ra khỏi nhà vệ sinh.
Tôi có chút lo lắng, hơn nữa chuyện này còn xảy ra ở trước mắt tôi, cho nên tôi tuyệt đối không thể khoanh tay đứng nhìn.
Đồng thời, tôi cũng muốn nhìn xem là ai đang nhiếp hồn, chỉ cần xử lý được người nhiếp hồn này, thì tính mạng của bốn người này mới có thể cứu được.
Tôi sầm mặt lại, lập tức đi theo.
Vừa đi ra khỏi nhà vệ sinh, tôi đã thấy bốn hồn phách này đi về phía cửa sau.
Tôi không thể theo kịp, mà bốn hồn phách này vừa chạm vào cửa là đã đi xuyên qua đó.
Tôi đi tới trước cửa, đột nhiên kéo một phát, chuẩn bị đi theo bọn họ ra ngoài.
Nhưng tôi vừa mới mở cửa ra và nhìn thấy một màn ở trước mắt, toàn thân tôi giống như chấn động, trực tiếp ngẩn người ngay tại chỗ, trong mắt tràn đầy kinh ngạc và hoảng sợ.
Trong đầu còn “Oanh” một tiếng giống như sét đánh giữa trời quang vậy, trong nháy mắt khiến tôi khó có thể tiến thêm một bước.
Không chỉ có như thế, vào lúc này, trong lòng tôi còn dấy lên những làn sóng chấn động.
Trong nháy mắt, sắc mặt của tôi lập tức biến đổi, hai mắt mở to, da đầu truyền đến một trận tê dại, nổi cả da gà và một nỗi sợ hãi vô tận bao trùm lấy toàn thân tôi.
Ngay cả phía sau lưng tôi cũng lập tức đổ đầy mồ hôi lạnh.
Một nỗi kinh hoàng và một cỗ kinh ngạc trước nay chưa từng có.
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ gặp phải một điều khủng khiếp như vậy.