Minh Hôn - 783
Cập nhật lúc: 2024-07-24 11:22:03
Lượt xem: 19
Giữa trưa, tôi ăn no đến căng cả bụng, cảm thấy đến trưa mai mình sẽ không thể ăn được gì nữa.
Về phần Tiểu Mạn, cô ấy chỉ ăn có một chút rồi không ăn nữa, sau đó chỉ ngồi đó mà nhìn tôi ăn.
Sau khi rời khỏi nhà hàng, tôi hỏi Tiểu Mạn muốn xem phim gì.
Tiểu Mạn nói rằng vẫn còn sớm và rủ tôi đi mua sắm với cô ấy.
Đối với việc mua sắm thì tôi không cảm thấy hứng thú cho lắm.
Nhưng khi tôi nghĩ đến việc Tiểu Mạn đã chăm sóc tôi suốt ba ngày ba đêm, hai mắt của cô ấy còn có quầng thâm, cho nên hiện tại tôi muốn từ chối cũng không được.
Tôi đã đồng ý! Cho nên buổi trưa hôm nay, tôi đã lang thang đi dạo xung quanh trung tâm thương mại với Tiểu Mạn.
Tiểu Mạn đi loại giày cao gót, đi đến tận trưa cũng không có vấn đề gì, nhưng sau khi tôi đi được một lát thì đã cảm thấy hai chân của mình sắp nhũn ra rồi, lúc này cảm thấy việc mua sắm còn khổ cực hơn cả việc trảm yêu trừ ma nữa.
Tiểu Mạn đã mua một vài bộ quần áo mới, rất đẹp, nhưng giá lại quá đắt.
Không chỉ vậy, Tiểu Mạn còn định mua cho tôi.
Thân là một người đàn ông trưởng thành, làm vậy thì đâu có được? Cho nên tôi đã kiên trì nói mình không muốn.
Sau khi mua sắm cả buổi chiều, chúng tôi rời trung tâm thương mại vào khoảng năm giờ.
Lúc này cũng sắp đến giờ ăn cơm, nhưng do đã ăn quá nhiều vào buổi trưa, cho nên hiện tại tôi không cảm thấy đói bụng chút nào.
Nhưng tôi lại lo lắng cho Tiểu Mạn, cho nên đã hỏi thăm cô ấy muốn ăn gì, sau khi ăn xong thì chúng tôi sẽ đi xem phim.
Tiểu Mạn cũng không kén chọn, đi thẳng qua bên đường và ăn một bát bún chua cay, xem như là đã giải quyết xong.
Hiện tại, chúng tôi đang đi dạo trên con phố này, mà sắc trời cũng sắp tối, vì vậy chúng tôi quyết định đi đến rạp chiếu phim.
Tôi liếc qua danh sách phim, trong đó bao gồm phim kinh dị, một bộ phim xã hội đen, một bộ phim hoạt hình, một bộ phim tình cảm tay ba và một bộ phim khoa học viễn tưởng, tính lựa chọn vẫn còn rất lớn.
Tôi xem phim gì cũng được, chủ yếu là bên phía Tiểu Mạn như thế nào.
Nhưng theo tôi, có lẽ Tiểu Mạn sẽ chọn phim tình cảm, dù sao thì con gái cũng thích điều này.
Nhưng kết quả thì sao? Tiểu Mạn lại nói mình muốn xem phim kinh dị?
Tôi sững người tại chỗ: "Tiểu Mạn, cậu phải suy nghĩ cho kỹ. Đây là phim kinh dị đấy? Cậu xác định muốn xem à?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/783.html.]
“Ừ, tớ đã xác định!” Tiểu Mạn gật đầu.
Thấy Tiểu Mạn như vậy, tôi liền đi mua hai vé ở vị trí chính giữa.
Phim kinh dị là thể loại rất ít người xem, khi chúng tôi bước vào phòng chiếu phim, hoàn toàn không có một ai.
Thẳng cho đến khi bộ phim bắt đầu chiếu, sau đó cũng có một vài người đi vào phòng, đến cuối cùng chỉ có khoảng hơn chục người.
Tôi vốn là người trừ tà, thần, ma, quỷ gì đó ở trong phim đều có sự hiểu biết nhất định.
Những cảnh tượng mà tôi đã trải nghiệm và những con quỷ mà tôi phải đối mặt ở bên ngoài so với trong phim thì càng kinh khủng và nguy hiểm hơn.
Thế nên, cho dù có đi xem phim kinh dị thì tôi cũng không cảm thấy lo lắng, nhưng sau khi phim được phát sóng, mẹ nó, tôi hối hận vô cùng.
Những thứ ở trong phim không chỉ khiến tôi xem đến lúc kinh lúc rống, mà toàn bộ hành trình còn khiến một người trừ tà như tôi đều phải lo lắng và đề phòng.
Dù biết đây chỉ là phim, là giả, không đáng sợ và nguy hiểm như khi tôi phải đối mặt với những yêu ma quỷ quái chân chính.
Nhưng khi được bộ phim đưa vào môi trường đó, tôi có cảm giác như mình đang ở đó, ngay cả đối với một người trong nghề như tôi, tôi cũng xem đến dựng cả tóc gáy.
Còn Tiểu Mạn ở bên cạnh tôi thì khỏi phải nói.
Cũng giống như những khán giả nữ khác, kêu “A” lên một tiếng, rồi nắm chặt lấy tay của tôi, vừa sợ vừa muốn xem...
Sau khi xem phim xong, tôi và Tiểu Mạn đều cảm thấy rất mất tự nhiên.
Lúc này sau khi chúng tôi đi xem phim xong thì sắc trời cũng đã muộn, cho nên tôi đề nghị muốn đưa Tiểu Mạn về nhà.
Nhưng Tiểu Mạn nói với tôi: "Sau khi xem bộ phim đó thì tớ cảm thấy sợ muốn chết. Bây giờ cũng không muộn lắm! Bình thường cũng phải qua mười một hoặc mười hai giờ thì tớ mới đi ngủ, như vậy đi, chúng ta đến quán bar uống chút rượu, thưởng thức bầu không khí vui vẻ đi, nếu không, để tớ ở một mình vào ban đêm như vậy, chắc chắn là không ngủ được mất!”
Lúc Tiểu Mạn nói chuyện, trông cô ấy thật đáng thương.
Nghe Tiểu Mạn nói như vậy, tôi cũng nghĩ như thế.
Lúc Tiểu Mạn xem phim kinh dị, cô ấy đã bị doạ sợ đến mức hét lên "A a", hiện tại cô ấy chỉ sống có một mình, nếu đưa cô ấy trở về, nhất định cô ấy sẽ bị mất ngủ.
Đến quán bar và khiêu vũ, thay đổi tâm trạng cũng tốt.
Nghĩ đến đây, tôi cũng gật đầu đồng ý.
Tiểu Mạn thấy tôi đồng ý thì rất vui, sau đó thì dẫn tôi đến quán bar ở con đường bên cạnh!
Quán bar rất lớn, ở đây có rất nhiều người đang ca hát nhảy múa.