Minh Hôn - 774
Cập nhật lúc: 2024-07-23 19:46:14
Lượt xem: 16
Bây giờ ngẫm lại thì có vẻ như rất có thể xảy ra.
Nhưng trong quan niệm của Đạo môn, việc hợp tác với quỷ là gần như không thể xảy ra.
Bởi vì đối với quỷ mà nói, bọn họ gần như là tránh xa.
Vảy cá màu tím vàng của tôi là vật truyền thừa của tổ tiên để lại, cho nên nó rất trân quý. Đương nhiên sẽ không có chuyện để cho người khác xem một cách tuỳ ý, lại càng không có khả năng để cho thứ âm sát xem được.
Lại càng không thể để quỷ hồn chạm vào nó.
Cho nên bí mật ở bên trong vảy cá màu tím vàng này, không có một ai phát hiện ra được.
Nghĩ đến đây, lòng tôi chợt bừng tỉnh.
Đây hẳn là lý do thực sự khiến cho các vị tổ sư gia không thể lĩnh hội được công pháp của nó.
Chợt hiểu ra mọi chuyện khiến tôi lập tức cười "ha hả": "Mạc bà bà, bà cứ tiếp tục duy trì đi. Đây là một bộ công pháp do sư phụ truyền lại cho tôi, không ngờ lại cần đến phương pháp này, mới khiến công pháp hiện ra được."
"Ồ? Là một bộ công pháp của Đạo môn sao, còn cần phải dùng loại phương thức kỳ dị này để giấu đi nữa. Cô gia, đây nhất định là một công pháp vô cùng lợi hại của Đạo môn, cậu nhất định phải ghi nhớ cho kỹ." Mạc bà bà lại nói.
Về điểm này, tôi đương nhiên không dám lơ là và bất cẩn.
Không quan tâm đến những thứ khác nữa, tôi nhanh chóng ghi nhớ sơ đồ vận công của loại công pháp kia vào trong não của mình.
Chỉ cần tôi nhớ kỹ được các huyệt vị và sơ đồ vận công của loại công pháp kia là được rồi.
Chỉ là những đạo văn đặc biệt kia thật sự rất khó nhớ.
Hơn nữa, những kiểu chữ xuất hiện kia còn dùng loại chữ phồn thể.
Mà cái loại chữ phồn thể đặc biệt này, khi tôi nhìn vào hình dạng của nó, lại giống như lúc vẽ bùa quỷ vậy, sau đó lại có cảm giác nó giống như chữ tượng hình.
Cho nên nếu như muốn đọc hiểu hết toàn bộ ý nghĩa của những thứ trên đó thì gần như là không thể nào.
Mặc dù tôi đã xem một lượt tất cả những thứ đó, nhưng chỉ có một chữ “Thiên” phồn thể ở trên cùng là có thể xem hiểu.
Cái này có lẽ là viết về “Hoả Thiên công” cùng với Hoả Thiên Công mà sư phụ đã nói, hẳn là không sai vào đâu được.
Cho nên tôi nhớ kỹ sơ đồ vận hành đạo khí mà tôi quen thuộc trước, sau đó lại nhớ kỹ những đạo văn kia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/774.html.]
Bởi vì thứ này thực sự rất khó nhớ, cho nên tôi định mở điện thoại ra, sau đó chụp ảnh lại rồi học tiếp, làm như vậy chẳng phải sẽ đỡ rắc rối hơn sao?
Nhưng có một sự kỳ lạ là, mặc dù công năng chụp ảnh của máy ảnh không có vấn đề gì.
Những sau khi xem ảnh đã chụp lại thì không thấy thứ gì cả.
Thậm chí là ngay cả ánh sáng đỏ cũng không thể nhìn thấy, điều này cho thấy sự kỳ lạ của thứ này.
Tôi không còn cách nào khác ngoài việc nhờ người giấy tìm và mang qua đây mấy tờ giấy trắng, ghi lại từng thứ một để sau này tìm người nào đó phiên dịch giúp.
Mặc dù những đạo văn này không nhiều, nhưng nó mô tả phương thức vận hành và phương pháp tu luyện, cho nên nhất định là rất quan trọng.
Vì vậy, tôi đã cẩn thận quan sát, sau đó ghi lại.
Kết quả là tôi mới ghi được một phần ba, thì phát hiện sắc mặt của Mạc bà bà có chút kỳ quái, thân thể run lên.
Thấy Mạc bà bà như vậy, tôi không hiểu ra sao liền hỏi: “Mạc bà bà, bà sao vậy?”
Thân thể của Mạc bà bà vào lúc này run rẩy như người sống, còn thở hổn hển.
"Cô, cô gia, thứ này, thứ này hình như hấp thụ âm khí, hơn nữa lực hấp thụ càng ngày càng nhiều, tôi sắp không chịu nổi nữa rồi." Mạc bà bà lắp bắp nói.
Nghe đến đây, trong lòng tôi không khỏi "lộp bộp" một tiếng, chẳng lẽ vảy cá này lợi hại như vậy, nó còn hấp thụ cả âm lực sao?
Mặc dù trong lòng tôi cảm thấy rất kỳ lạ, nhưng thấy Mạc bà bà sắp chịu không nổi nữa, tôi nói: "Mạc bà bà, vậy bà nghỉ ngơi một lát đi! Dù sao thì thứ này vẫn còn đó, khi nào bà nghỉ ngơi đủ rồi, bà lại đến giúp tôi mở nó ra."
Mạc bà bà có chút mệt lả, sau khi nghe tôi nói xong thì khẽ gật đầu: “Như vậy, như vậy cũng được!”
Nói xong, Mạc bà bà rút tay lại, cắt đứt việc vận chuyển âm lực.
Kết quả là, ngay khi âm lực vừa mới bị cắt đứt, đạo văn và đồ án màu đỏ cũng lập tức biến mất.
“Mạc bà bà vất vả rồi, không ngờ thứ này lại tiêu hao nhiều âm lực như vậy!” Tôi có chút xấu hổ nói.
Mạc bà bà chỉ cười khẽ: "Không sao, đợi tôi nghỉ ngơi thêm một lát. Sau khi mở thứ này ra, những gì được ghi lại ở trong đó nhất định là một loại đạo thuật kinh thiên động địa. Nếu cô gia có thể học được, nhất định sẽ làm nên chuyện lớn!"
Nghe Mạc bà bà nói, trong lòng tôi cũng cảm thấy rất vui.
Bởi vì lúc trước sư phụ đã nói qua, sau khi học xong loại đạo thuật này, tốc độ tu luyện sẽ tăng gấp đôi.
Nếu đúng là như vậy, tôi có thể trưởng thành nhanh hơn và sớm trở thành một người đàn ông có thể sát cánh chiến đấu với Thượng Quan Thư.