Minh Hôn - 688
Cập nhật lúc: 2024-07-22 11:14:11
Lượt xem: 15
Nhìn móng vuốt của mình bị ăn mòn như vậy, sắc mặt của Trương Tử Đào cũng trở nên cực kỳ khó coi.
"Chết tiệt, pháp khí này của mày là gì vậy!" Trương Tử Đào dữ tợn nói.
Lão Phong chỉ hừ lạnh một tiếng: "Bảo Kính Âm Dương chuyên đối phó với đám yêu tà quái vật như mấy người!"
Nói xong, lão Phong lại xoay Bảo Kính Âm Dương ở trong tay lần nữa, tư thế đó như thể sắp ra tay.
Nhưng tôi biết rất rõ, chiếc Bảo Kính Âm Dương này là phương tiện cứu mạng của lão Phong, ngoại trừ việc phải gọi Phong ca.
Hơn nữa, sử dụng pháp khí này cực kỳ tiêu hao đạo khí.
Phía trước phía sau, lão Phong đều đã sử dụng nó rất nhiều lần rồi.
Nói cách khác, đạo khí của lão Phong đã sắp cạn kiệt, mặc dù vẻ mặt lúc này của cậu ta rất bình tĩnh, nhưng cũng chỉ là đang gắng gượng.
Về phần Thượng Quan Thư, lúc này cũng đang chiến đấu rất gian khổ.
Quỷ đạo trưởng và Dì Mỹ Nhân, lần này rõ ràng là đã phát hiện ra chúng tôi từ trước, sau đó là có chuẩn bị mà đến.
Hơn nữa bọn họ cũng đã sớm có sự tính toán kỹ càng, cho nên dù xét về quân số hay sức mạnh thì lần này chúng tôi khẳng định là đã rơi vào thế bất lợi.
Tình thế hiện tại rất nghiệt ngã, giờ phút này nếu muốn chạy trốn cũng rất khó, ngoại vi cơ hồ đã bị những con lệ quỷ này phong tỏa, không còn đường nào để đi nữa.
"Bảo Kính Âm Dương phải không? Hôm nay, ông sẽ phá hủy nó!" Trương Tử Đào hung dữ nói, đồng thời thè chiếc lưỡi dài và đỏ của mình ra, l.i.ế.m láp chỗ móng vuốt bị ăn mòn kia của mình.
Sau đó cậu ta đảo mắt một cái, ra lệnh cho mấy con quái vật quỷ ở xung quanh mình, nói: "Xé nát bọn nó cho tao!"
Cậu ta vừa nói ra lời này, những con quái vật quỷ đó đã quay đầu lại, hung tợn mà nhìn chằm chằm vào chúng tôi.
Ngay sau đó, nguyên một đám gầm lên một tiếng xé trời, lao thẳng về phía chúng tôi.
Không chỉ có như vậy, bọn lệ quỷ ở xung quanh lúc này cũng ùn ùn kéo đến, tạo thành một vòng thành bao vây lấy chúng tôi.
Dựa vào chút đạo hạnh này của tôi và lão Phong thì còn có thể đối phó với một hai con, nhưng ba năm con thì đã đạt đến giới hạn.
Nhưng lúc này, đối mặt với nhiều lệ quỷ như vậy, hai chúng tôi thực sự là có lòng nhưng không có sức lực.
Chúng tôi không muốn chết, không muốn bị đối phương bắt đi làm tù binh, cũng không muốn bị bắt đi luyện hóa thành quỷ nô, lại càng không muốn cầu xin sự thương xót.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/688.html.]
Chính vì thế, chúng tôi chỉ có thể nghiến răng chuẩn bị nghênh chiến.
Sắc mặt của lão Phong trầm xuống, cũng không biết cậu ta đã lấy ra viên thuốc màu đen từ lúc nào.
Không chút do dự, cậu ta nhét nó vào trong miệng rồi nuốt xuống ngay tại chỗ.
Đồng thời, một tay kết ấn, tay kia vỗ thẳng vào n.g.ự.c mình: "Hàn Tuyết Phong, anh làm sao vậy? Mau tỉnh lại!"
Vừa dứt lời, trong cơ thể của lão Phong lại bộc phát ra một luồng âm khí.
Một Âm lực cường đại xuất hiện, tôi biết, đây là một mệnh hồn thứ hai ở bên trong cơ thể của lão Phong, là anh trai ruột của cậu ta, Hàn Tuyết Phong.
Theo một trận âm lực mãnh liệt này bùng nổ, cơ thể của lão Phong lập tức run lên một chút.
Dưới Thiên Nhãn, một bóng người màu trắng từ đỉnh đầu của lão Phong chui thẳng ra ngoài.
Ngay sau đó tôi liền nhìn thấy một người đàn ông mặc đồ trắng đứng ở cạnh. Không ai khác chính là Phong ca, Hàn Tuyết Phong.
Phong ca còn chưa kịp nói gì thì những con quái vật quỷ đó đã lao lên.
Tôi vội vàng lắc chuông để trấn áp, đồng thời vung chiếc ghế lên để chống cự.
Lão Phong cũng làm như vậy, không ngừng chống lại sự tiếp cận của đối phương.
Rõ ràng trước đó Phong ca vẫn còn đang ngủ, nhưng vẫn có thể lờ mờ hiểu được tình hình, nhưng khi nhìn thấy những con quỷ này lao lên như vậy, anh ta vẫn phải hừ lạnh một tiếng: "Chết cho ông!"
Đạo hạnh của Phong ca cao hơn chúng tôi một cấp, có thể sánh ngang với Độc đạo trưởng.
Hiện tại, lúc anh ta đối mặt với những lệ quỷ cấp thấp này thì anh ta cũng có sức mạnh tuyệt đối để nghiền nát bọn chúng.
Phong ca vung tay lên một cái là đã có thể hạ gục ba con lệ quỷ ngay tại chỗ. Sau đó lại đá thêm một cước, một con quái vật với tứ chi đang bám dưới đất đã bị đá bay xa hơn ba mét.
Sắc mặt của Phong ca lập tức trở nên nghiêm túc, không còn cà lơ phất phơ như lúc vừa xuất hiện nữa.
"Rác rưởi c.h.ế.t dẫm, xảy ra chuyện gì vậy, tại sao lại xuất hiện nhiều lệ quỷ như vậy? Cậu đụng vào ổ quỷ hả?" Ngữ khí của Phong ca nghiêm túc, khó hiểu mà nói.
Lão Phong vừa chiến đấu, vừa nói. "Kẻ thù cũ tìm tới cửa."
"Mẹ nó! Lần này khó chơi thật rồi! Tôi sẽ tận lực trì hoãn bọn họ, hai người cố gắng tìm cơ hội chạy trốn, nếu cứ tiếp tục giằng co như vậy, không ai sống sót được đâu!" Phong ca nói tiếp, không ngừng ra tay ngăn cản phần lớn lệ quỷ đang tiến công.