Minh Hôn - 625
Cập nhật lúc: 2024-07-20 16:33:31
Lượt xem: 17
Thậm chí còn dùng tay còn lại làm hư cây nhang đặc chế của tôi, làm gián đoạn nghi thức mời tiên của tôi.
Tôi muốn đánh trả, nhưng bây giờ lại không có sức.
Thân thể như vũng bùn, chỉ có thể buông bỏ.
Hành động đột ngột của quỷ búp bê đã lập tức thu hút ánh mắt của Quỷ Tam Nguyên.
Quỷ Tam Nguyên quay đầu lại nhìn, giơ tay về phía con quỷ búp bê đang cắn xé tôi, đồng thời nói: “Nhả ra, đừng cắn c.h.ế.t cậu ta!”
Con quỷ búp bê nghe được lời nói của Quỷ Tam Nguyên thì mới chịu nhả ra.
Sau đó nó vội vàng đi tới chỗ Quỷ Tam Nguyên, dụi đầu vào chân ông ta, nịnh nọt đưa cây nhang ngắn trong tay cho Quỷ Tam Nguyên, trong miệng phát ra mấy tiếng "Y y ô ô" .
Quỷ Tam Nguyên nghe một hồi, liếc nhìn cây nhang ngắn trong tay, khẽ gật đầu: “Thật là ngoan!”
Sau đó Quỷ Tam Nguyên lại nhìn tôi, khóe miệng nở một nụ cười quỷ dị: "Nhóc con, cậu thế mà lại dám niệm chú sau lưng bần đạo. Nhìn tư thế này của cậu, là muốn mời Hồ tiên tới giúp cậu sao? Nhưng bần đạo nói cho cậu hay, đêm nay cho dù là thiên vương lão tử đến đây cũng không cứu được cậu! Cậu nhất định sẽ trở thành vật hiến tế của bần đạo."
Nói xong, Quỷ Tam Nguyên trực tiếp bẻ gãy cây nhang của tôi, còn ném xuống đất đạp hai cái...
*******************
Thực không ngờ hành động bí mật của tôi cuối cùng cũng bị phát hiện.
Thật đáng tiếc, nhưng tôi cũng không thể làm gì được.
Bây giờ Quỷ Tam Nguyên đã nói như vậy, tôi liền bày ra sắc mặt lạnh lùng.
Cố chịu đựng cơn đau truyền đến từ cánh tay và bụng, tôi hung hăng nói: "Chỉ cần, chỉ cần đêm nay tôi không chết, sẽ có ngày, sẽ có ngày g.i.ế.c c.h.ế.t ông!"
"Hahaha! Cậu như vậy rồi mà còn muốn g.i.ế.c bần đạo sao? Trước mặt bần đạo, cậu chẳng khác gì một con kiến!"Cuối cùng, giọng điệu của Quỷ Tam Nguyên trở nên lạnh lùng, sau đó vung tay về phía tôi.
Đột nhiên, một luồng khí đen ập đến.
Gân mạch của tôi đã bị phong ấn, cơ thể cũng bị áp chế, tôi hoàn toàn không có khả năng né tránh.
Chỉ còn biết nhìn luồng khí đen lao về phía mình, khi luồng khí đen vừa chạm vào cơ thể, tôi cảm thấy bản thân như bị vô số nhát d.a.o đ.â.m vào, rất đau.
"A……"
Thật sự nhịn không được, tôi phát ra một tiếng thét chói tai, cả người theo bản năng lăn lộn trên mặt đất.
Tôi không biết rốt cuộc đạo hạnh của Quỷ Tam Nguyên đã đạt đến trình độ nào. Nhưng thủ đoạn này quả thực có chút lợi hại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/625.html.]
Từ Lâm Tĩnh đang đứng ở phía bên kia của ngôi miếu vô cùng ngạc nhiên khi thấy tôi khó chịu như vậy: “Đinh Vĩ!”
Nói xong, cô ấy chạy đến chỗ tôi với vẻ mặt lo lắng.
Kết quả mới chạy được mấy bước, Quỷ Tam Nguyên chợt lóe một cái, nắm lấy cổ tay Từ Lâm Tĩnh: "Cô gái à, cô yên tâm, tên nhóc này chưa c.h.ế.t được đâu!"
“Buông tôi ra!” Nói xong, tay liền cầm lá bùa, đánh một chưởng về phía Quỷ Tam Nguyên.
Nhưng đạo hạnh của Từ Lâm Tĩnh cũng không hơn tôi bao nhiêu, sao có thể làm Quỷ Tam Nguyên bị thương được?
Kết quả là vừa giơ tay lên, cô ấy đã bị bàn tay khác của Quỷ đạo trưởng bóp lấy, lá bùa liền rơi xuống đất.
Mặc cho Từ Lâm Tĩnh có giãy giụa thế nào cũng không thể giật ra được.
Quỷ đạo trưởng cười ha hả, liếc nhìn lá bùa: "Ồ! Bùa Tam Thanh của phái Mao Sơn. Ha hả! Nhưng cũng vô ích thôi."
Nói xong, Quỷ đạo trưởng dùng chút sức đẩy Từ Lâm Tĩnh ngã xuống đất ngay cạnh tôi.
Từ Lâm Tĩnh rất sợ, nhưng thấy tôi đau đớn lăn lộn trên mặt đất, cô ấy vẫn giữ chặt tôi: “Đinh Vĩ, Đinh Vĩ…”
Trong khi nói, Từ Lâm Tĩnh đưa tay lên chạm vào một vài huyệt đạo của tôi. Cơn đau trong người tôi nhanh chóng giảm đi rất nhiều.
Quỷ Tam Nguyên lại không để tâm, dần dần đi về phía chúng tôi.
Thấy vậy, Từ Lâm Tĩnh dù rõ ràng rất sợ Quỷ Tam Nguyên, nhưng lúc này cô ấy lại rút ra một lá bùa và đứng trước mặt tôi, bộ dáng muốn liều mạng.
"Đừng, đừng lại đây!"
Tôi thấy vậy, trong lòng rất xúc động.
Muốn đứng dậy, nhưng yêu pháp của Quỷ Tam Nguyên quá mạnh, khiến cơ thể tôi không còn chút sức lực, bây giờ khó có thể điều khiển được tay chân.
Quỷ Tam Nguyên không quan tâm chút nào, mà nhẹ nhàng nói: "Được rồi, thời gian của bần đạo cũng không nhiều. Bây giờ bần đạo sẽ hiến tế tên nhóc này, để cậu ta làm quỷ nô của bần đạo. Về phần cô! Chốc nữa bần đạo sẽ khống chế hồn phách của cô, để cô đi theo bên người bần đạo."
Vừa nói, Quỷ Tam Nguyên vừa giơ một tay lên tạo ra kiếm chỉ ấn.
Ông ta trợn mắt, một cỗ khí đen bộc phát ra ngoài, sau đó ông ta thấp giọng quát một tiếng: "Sắc!"
Ngay khi chú lệnh được nói ra, một cơn ớn lạnh ập đến.
Thân thể của Từ Lâm Tĩnh và tôi đột nhiên trở nên cứng đờ, bị cố định tại chỗ.
Chẳng những thân thể không thể cử động, mà ngay cả miệng cũng không thể mở ra.
Lúc này tâm trạng tôi vô cùng hoảng loạn và thấp thỏm.
Không ngờ, việc đối phó với ba con quỷ búp bê lại liên quan đến một tên đại yêu đạo như Quỷ Tam Nguyên.