Minh Hôn - 615
Cập nhật lúc: 2024-07-20 16:30:18
Lượt xem: 22
Nghe vậy, tôi vốn muốn từ chối.
Nhưng khi tôi nghĩ đến việc bị con mèo già theo dõi trước đó, tôi đã đồng ý với sư phụ và nói cho sư phụ biết địa chỉ hiện tại của tôi.
Tôi lập tức cúp điện thoại và bước vào miếu thổ địa.
Nhưng tôi vừa đi vào miếu thổ địa, liền nghe Từ Lâm Tĩnh nói với bản thân: "A! Anh gọi người tới sao?"
"Ừm! Là sư phụ của tôi, ông ấy nghe tôi nói phải đối phó với đám quỷ búp bê cho nên cảm thấy không yên tâm, ông ấy định chạy đến đây giúp đỡ!" Tôi thành thật nói.
Từ Lâm Tĩnh cũng không để ý lắm, chỉ "Ồ" một tiếng, sau đó tiếp tục ăn hạt dưa.
Tôi thấy cô ấy không nói chuyện mà chỉ nhàn nhã ăn hạt dưa, bèn nói: “Chẳng lẽ tối nay chúng ta chỉ ngồi ở đây như vậy thôi sao, cũng không trốn tránh sao?”
Từ Lâm Tĩnh liếc tôi một cái: “Yên tâm đi, trời tối hẳn chúng ta sẽ đi lên đó!”
Nói xong, Từ Lâm Tĩnh chỉ về phía đỉnh đầu.
Tôi ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện ra đó là một cây xà nhà.
Xà nhà rất lớn lại rộng rãi, bởi vì đây là một tòa kiến trúc kiểu cũ, được chống đỡ bằng hệ thống treo nằm ngang, một hai người nằm trên đó tuyệt đối không thành vấn đề.
“Trốn ở trên xà nhà sao?” Tôi hỏi bâng quơ.
Từ Lâm Tĩnh lại tỏ ra kiên quyết: "Đúng vậy, trốn trên xà nhà. Chỉ cần những thứ đó dám vào căn phòng này, chúng ta sẽ phong tỏa cửa, đến lúc đó, những con quỷ búp bê kia có đi mà không có về!"
*****************
Kế hoạch đã được Từ Lâm Tĩnh sắp xếp từ lâu, xem ra là tôi lo lắng nhiều rồi.
Nhưng lúc này Từ Lâm Tĩnh lại nói với tôi: “Mà này, bình thường anh hay làm gì, sao lại cùng đi dạo với một đám diễn viên? Chẳng lẽ anh là diễn viên quần chúng trong đoàn phim à?”
Tôi nở một nụ cười gượng gạo, tôi không có hứng thú với vai diễn quần chúng.
“Không, tôi có một người bạn là diễn viên trong đoàn phim này, hôm nay bọn họ làm lễ khai máy. Bình thường tôi làm ở cửa hàng tang lễ, bán một ít tiền giấy nhang đèn gì gì đó thôi!” Tôi cười nói.
Từ Lâm Tĩnh bĩu môi: "Không tệ, cũng coi như là một đối thủ chuyên nghiệp. Nhưng sư phụ của tôi không thích tôi làm việc này. Tôi muốn tập trung vào việc bắt quỷ, nhưng bà ấy lại cố tình cho tôi học đại học, còn phải học tài chính .. Nếu không thì sẽ không dạy đạo thuật cho tôi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/615.html.]
Vẻ mặt của Từ Lâm Tĩnh rất ủy khuất, còn có chút tức giận, nhìn qua có vài phần đáng yêu.
Cùng lúc đó, tôi bắt đầu tò mò về Từ Lâm Tĩnh.
Sau đó tôi tiếp tục nói: "Mà này, phái Mao Sơn của cô trông như thế nào? Có giống như trong truyền thuyết, mỗi ngày đều ở trên núi khổ luyện không?"
Từ Lâm Tĩnh khi nghe tôi nói thế liền trợn mắt liếc tôi một cái: "Không hề! Không cực khổ tu Đạo chưa nói. Nhóm sư phụ của tôi mỗi ngày đều mở dịch vụ du lịch, đón tiếp du khách."
“Dịch vụ du lịch? Đón tiếp du khách?” Tôi nhất thời có chút phát ngốc.
Thấy tôi không hiểu, Từ Lâm Tĩnh trực tiếp trợn mắt: "Chắc là anh xem phim truyền hình nhiều quá rồi, các sư huynh của tôi rất ít khi lên núi, phần lớn bọn họ đều có công việc riêng, chỉ về Mao Sơn theo định kì. . . ”
"Trừ các trưởng lão ra, các sư phụ và sư bá của tôi ngày thường đều phụ trách việc quản lý, phát triển và sử dụng các danh lam thắng cảnh..."
Từ Lâm Tĩnh tiếp tục nói, nhưng lời nói của cô ấy đã hoàn toàn đảo lộn ấn tượng của tôi về Mao Sơn.
Tôi vốn tưởng như vậy a! Những tông môn này đó được truyền từ đời này sang đời sau, hơn nữa đã được truyền lại hàng trăm năm qua.
Các đạo sĩ trong đó hẳn nên mỗi ngày đều chăm chỉ tu đạo, hoặc xuống núi rèn luyện, hàng yêu phục ma gì gì đó.
Kết quả thì sao? Từ Lâm Tĩnh lại nói với tôi hoàn toàn không phải như vậy.
Họ không khác gì những người bình thường trong thời bình, đọc sách học tập, đi công tác đi làm.
Hơn nữa, vì ép Từ Lâm Tĩnh học tập, sư phụ của Từ Lâm Tĩnh còn đặt ra yêu cầu đối với cô ấy, phải đạt được điều kiện mới dạy cho cô ấy đạo thuật.
Nghe đến đây, tôi cảm thấy tam quan đã bị lật đổ.
Mẹ kiếp, yêu cầu làm đạo sĩ bây giờ cao như vậy sao?
Từ Lâm Tĩnh thấy vẻ mặt tôi rất ngạc nhiên, lại khinh thường nói với tôi: "Đừng ngạc nhiên, tất cả các môn phái bây giờ đều như vậy. Một số môn phái thậm chí đã phát triển nền kinh tế trên Internet, xem bói và bói toán trực tuyến, thậm chí còn tương tác trên màn hình cũng có! Một số còn có tài đầu tư địa ốc, xây được cả một công ty niêm yết.”
"Mẹ nó! Có nói quá không đó?" Vẻ mặt tôi đầy kinh ngạc, thật không nghĩ tới, làm đạo sĩ bắt quỷ, hiện tại còn có thể xuất hiện trên Internet với thân phận xuất chúng như vậy.
Từ Lâm Tĩnh tiếp tục cắn hạt dưa: "Ừm! Nghe có vẻ rất khoa trương, nhưng sự thật chính là như vậy, không có cách nào."
Từ Lâm Tĩnh trông có vẻ thờ ơ, còn tôi lại phải từ từ tiêu hóa thông tin