Minh Hôn - 568
Cập nhật lúc: 2024-07-19 18:56:00
Lượt xem: 12
Thậm chí cả hai người bọn họ còn gặp phải nguy hiểm đến tính mạng.
Làm sao bây giờ? Hiện tại làm sao bây giờ? Chẳng lẽ bản thân tôi sẽ mất mạng ở trong tay nữ quỷ này sao?
Ngay khi tôi tràn đầy khiếp sợ, nhưng vừa nghĩ tới chỗ này, nữ quỷ kia đột nhiên mở miệng nói chuyện với tôi: "Đồ đàn ông vô lương tâm, chẳng lẽ mày chưa từng nghĩ tới chuyện bản thân mình sẽ có ngày hôm nay sao? Lập tức trả mạng lại cho tao!"
Nói xong, nữ quỷ áo đỏ kia đột nhiên ngẩng đầu lên, sau đó há miệng, hướng về phía bầu trời đêm phát ra một tiếng gào thét.
Tiếng gào thét này không phải là tiếng gào khóc thảm thiết như trước, mà là một tiếng rống hưng phấn.
Nhìn thấy những chiếc răng nanh sắc nhọn nhô ra khỏi miệng của cô ta, trong lòng tôi không khỏi rùng mình một cái.
Nếu như tôi bị nữ quỷ này cắn một cái, tôi còn có thể sống sót không?
Cho dù không bị cắn c.h.ế.t tại chỗ, cũng sẽ bị răng nanh của nữ quỷ này đ.â.m ra hai cái lỗ máu.
Không, tuyệt đối không được, tuyệt đối không được c.h.ế.t ở chỗ này, càng không thể bị nữ quỷ cắn chết.
Nhưng phải làm sao? Phải làm sao bây giờ?
Lắc chuông đồng? Nhưng từ lâu tôi đã phát hiện ra, chiếc chuông đồng đó đã rơi khỏi tay tôi ngay lúc tôi bị thổi bay.
Lúc này đừng nói là chuông đồng, cho dù bản thân có muốn rút ra một lá bùa chú cũng là chuyện không thể.
Tôi không ngừng suy nghĩ trong đầu, đồng thời bắt đầu vùng vẫy, muốn thoát khỏi sự khống c.h.ế.t của nữ quỷ, đồng thời cũng muốn tìm cách tự cứu mình.
Nhưng căn bản vô dụng, bởi vì âm sát khí của nữ quỷ này đã bao phủ lên toàn thân tôi, khiến cho cơ thể bị áp chế, sức lực giống như đã bị rút đi hơn 90%, căn bản không có năng lực phản kháng.
Cho nên bản thân tôi chỉ có thể trơ mắt nhìn nữ quỷ này muốn làm gì thì làm.
Nữ quỷ kia lại đột nhiên mở to hai mắt, há miệng, đột nhiên hướng về phía của tôi cắn mạnh, mà nơi bị cắn lại là trên cổ của tôi.
Trong lòng "lộp bột" một tiếng, tôi thực sự sắp bị cắn rồi.
Những suy nghĩ như vậy lập tức lập loè ở trong đầu, tất cả các cơ trên cơ thể đều trở nên căng cứng.
Tuy nhiên, vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, tiếng chuông đồng đó lại vang lên.
"Đinh, đinh, đinh".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/568.html.]
Chuông đồng lần nữa vang lên, thân thể của nữ quỷ cũng đột nhiên dừng lại, lộ ra vẻ dữ tợn ngay tại chỗ.
Sau đó là quay đầu nhìn thẳng vào chỗ phát ra tiếng chuông đồng.
Mắt thấy nữ quỷ đã quay đầu lại, tôi mới thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng không bị cắn vào cổ.
Nhưng tôi vẫn đang ở trong tình thế nguy hiểm, mượn nhờ dư quang nơi khóe mắt, tôi phát hiện ra người cầm chuông đồng là Dương Tuyết.
Dương Tuyết thở hổn hển đứng dậy, một tay cầm chiếc chuông đồng đang không ngừng lay động.
"Đinh đinh đinh", đồng thời Dương Tuyết còn hướng về phía của nữ quỷ mà lạnh lùng nói: "Sao thế? Không thoải mái sao? Lại đây g.i.ế.c tôi đi!"
Nói xong, Dương Tuyết lại tăng tần suất rung chuông đồng lên, "ding ding ding" không ngừng vang lên, không ngừng khiêu khích nữ quỷ.
Nữ quỷ này rõ ràng vẫn còn rất sợ chuông đồng, bởi vì trên khuôn mặt của cô ta đã lộ ra một chút khó chịu.
Nhưng cũng không giống với lúc cô ta còn là quỷ áo vàng, đau khổ kêu rên, ngã xuống đất mà lăn lộn.
Hiện tại, người ta là nữ quỷ áo đỏ, bởi vì thực lực đã được đề thăng, cho nên lúc này đối với tiếng chuông đồng cũng chỉ khó chịu một chút mà thôi.
“Hồ ly linh, mày cho rằng tao không dám g.i.ế.c c.h.ế.t mày sao?” Thanh âm của nữ quỷ khàn khàn mà the thé.
"Thật sao, vậy cô mau lại đây thử một chút đi!" Dương Tuyết nói xong là đã bắt đầu chậm rãi lui về phía sau.
Lão Phong cũng đứng dậy, cầm trường đao lên rồi đi đến bên cạnh bảo vệ Dương Tuyết.
Ánh mắt của nữ quỷ đã bị Dương Tuyết hấp dẫn hoàn toàn, hơn nữa còn bị thanh âm của chuông đồng kích thích, cho nên cũng lộ ra vẻ cực kỳ bực bội.
Ngoài ra, nữ quỷ này vốn sống ở dưới chấp niệm, lúc này lại bị Dương Tuyết kích động như thế, khiến cho cánh tay đang ôm cổ tôi cũng buông lỏng ra, cô ta “Gào” một tiếng về phía của Dương Tuyết, sau đó quay người lại vồ về phía Dương Tuyết.
Nữ quỷ vừa đi, Dương Tuyết và lão Phong cũng điên cuồng lùi về phía sau, đồng thời chỉ nghe thấy Lão Phong và Dương Tuyết đồng thanh nói: "Lão Đinh/Đinh Vĩ, chạy đi..."
Vừa nói chuyện, cả hai vừa nhanh chóng kéo dài khoảng cách với tôi.
Rõ ràng là vì để cứu tôi thoát khỏi nguy hiểm, lão Phong và Dương Tuyết đã không ngần ngại đích thân thu hút sự chú ý của nữ quỷ và tạo cơ hội cho tôi trốn thoát.
Cảm giác bị bóp cổ thực sự không tốt lắm, nhưng lúc này tôi cũng không có thời gian để nghĩ về nó.
Tôi vội vàng đứng dậy khỏi đống cát, gần như là vừa lăn vừa bò về phía trước.
Nhưng tôi còn chưa đi được hai bước, bên phía nữ quỷ đã dựa vào tốc độ bay của mình mà đuổi kịp lão Phong và Dương Tuyết.