Minh Hôn - 548
Cập nhật lúc: 2024-07-17 11:40:33
Lượt xem: 28
Hình dáng của cái chuông này trông rất cũ kỹ, trên chuông còn khắc chữ.
“Chuông.”
“Ừ, là một cái chuông. Nhưng đây không phải là cái chuông bình thường, là một Chuông Nhiếp Hồn, có năng lực khắc chế rất mạnh với vật âm sát. Anh thường xuyên chạy ở bên ngoài, mang theo thứ này bên người, đôi khi có thể giúp được anh!”
Thượng Quan Thư nói ra từng chữ từng câu, đồng thời đưa Chuông Nhiếp Hồn qua.
Chuông Nhiếp Hồn, nghe cái tên này liền cảm thấy có chút khó lường.
Có thể trấn hồn, hiển nhiên không phải đạo cụ bình thường có thể so sánh được.
Thượng Quan Thư là quỷ, cô ấy hiển nhiên không dùng được.
Nếu Thượng Quan Thư đã đưa thứ này cho tôi, tôi cũng sẽ không khách sáo với cô ấy.
“Được, tôi nhận!”
Khi tôi nói điều đó, tôi đã cầm Chuông Nhiếp Hồn trong tay.
Nhưng sau khi cầm tới tay thì tôi mới phát hiện, Chuông Nhiếp Hồn này rất nặng, không biết nó được làm từ vật liệu gì, bên ngoài còn được niêm phong bằng một lớp sáp ong.
Thượng Quan Thư nhìn thấy tôi đang quan sát cái chuông, lại mở miệng nói: "Thứ này tôi không dùng được, cho nên tôi đã dùng sáp ong để phong ấn lại, anh trở về chỉ cần nấu chảy nó ra là được!"
Điều này cũng khó trách, bởi vì bên ngoài có một lớp sáp ong bảo vệ, cho nên Thượng Quan Thư mới dám cầm pháp bảo đạo gia này trong tay.
Bằng không, Thượng Quan Thư chỉ là một hồn phách, căn bản không thể tiếp xúc được thứ này.
Cho dù có thể, cũng sẽ làm cô ấy bị thương, tiêu hao rất nhiều hồn lực.
Tôi cười ha hả, gật đầu một cái, liền cất kỹ thứ này. Tôi nói lời tạm biệt, một thân một mình rời khỏi Thượng Quan phủ.
Tôi cũng không hỏi gì thêm về chuyện bức chân dung và cỗ quan tài sắt nữa.
Hiển nhiên, Thượng Quan Thư cũng không có ý định giải thích với tôi.
Về việc dùng chân dung của tôi để dán lên quan tài, tôi cảm thấy chuyện này cũng không đơn giản như trong tưởng tượng của tôi.
Sư phụ nói, cỗ quan tài sắt này của Thượng Quan Thư có công dụng rất lớn.
Nếu có công dụng lớn, sao có thể tùy tiện dán đồ vật lên đó?
Nhưng lượng thông tin quá ít, lại khó đoán và khó hiểu nên tôi dứt khoát không nghĩ đến nữa.
Sau khi bước ra khỏi Quỷ Mã Lĩnh, âm khí dày đặc xung quanh cũng biến mất.
Tôi cầm lấy chiếc chuông đồng được niêm phong bằng sáp và sải bước đi thẳng về nhà.
Trong khoảng thời gian này cũng không có gì bất ngờ xảy ra, tôi về đến nhà thì đã rạng sáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/548.html.]
Hiện tại cũng không kịp để giải phong cho Chuông Nhiếp Hồn, nên tôi đã rửa mặt, nằm xuống giường ngủ một giấc.
Ngày hôm sau, tôi đun chảy lớp sáp bên ngoài Chuông Nhiếp Hồn và cẩn thận đánh giá kỹ càng hơn.
Tôi phát hiện trên chuông đồng không chỉ có một chữ “Nhiếp” mà bên trong còn có một số văn tự.
Toàn bộ chuông đồng trông rất tinh xảo.
Tôi thử lắc vài lần, tiếng chuông vang lên “ding ding ding”, tiếng chuông lanh lảnh và rõ ràng, đúng là một cái chuông tốt.
Cũng không biết cái chuông đồng này, thời điểm đối phó yêu ma quỷ quái, sẽ đạt được hiệu quả gì mà thôi.
Sau đó, tôi đã đưa cho sư phụ nhìn một chút.
Sau khi xem xét cẩn thận, sư phụ cũng khẽ gật đầu, nói rằng đây là một pháp bảo không tệ.
Nhưng thực chiến thế nào thì không dám xác định.
Nhưng sư phụ đã kêu tôi mang theo thứ này bên người, chuông đồng này cũng không lớn nên mang theo rất dễ dàng.
Nếu tôi gặp phải phiền phức gì, nói không chừng chiếc chuông này có thể cứu mạng tôi.
Cứ như vậy, một khoảng thời gian nữa đã trôi qua.
Trong khoảng thời gian này rất thanh tịnh, cũng không có phiền phức tìm tới cửa.
Lẽ ra mọi người nên cảm thấy vui mừng mới đúng, nhưng lão Phong và chúng tôi lại ngày càng lo lắng hơn.
Bởi vì khoảng cách đánh cuộc giữa Độc đạo trưởng và Phong ca càng ngày càng gần, đừng nói là Xích Hồng Âm Đan, ngay cả quỷ áo đỏ, cũng không có tin tức gì......
******************
Trong khoảng thời gian này, ngoại trừ việc trông cửa hàng thì sẽ chơi game và uống trà. Vô cùng yên tĩnh và tự tại.
Nhưng trong lòng mỗi người đều có một vấn đề, đó chính là chuyện của Lão Phong.
Song sinh mệnh hồn kia của Lão Phong chính là anh trai của cậu ta, Hàn Tuyết Phong.
Ba năm trước đây, Độc đạo trưởng vì để giữ được lão Phong mà đã đặt cược với Phong ca. Trong vòng ba năm sẽ đưa cho anh ta một viên Xích Hồng Âm Đan, để anh ta từ bỏ việc tranh đoạt quyền khống chế thân thể với lão Phong.
Nhưng trong chớp mắt ba năm đã trôi qua, bây giờ đã là tuần cuối cùng.
Vẫn như cũ, chưa lấy được Xích Hồng Âm Đan, thậm chí còn không có bất kỳ manh mối gì.
Khi thời điểm đến, Phong ca đã yên lặng trong ba năm chắc chắn sẽ lại lần nữa cạnh tranh với Lão Phong để tranh đoạt quyền khống chế thân thể.
Bây giờ có thể yên tâm vì thân thể lão Phong rất khỏe mạnh, thần trí vô cùng tỉnh táo.
Nhưng một khi thân thể của lão Phong xuất hiện bất thường thì kết quả cũng rất khó nói.
Dưới tình huống như vậy, mọi người đều tìm kiếm thông qua những cách riêng của mình, hy vọng có thể tìm được một con quỷ áo đỏ, lấy được Xích Hồng Âm Đan.