Minh Hôn - 543
Cập nhật lúc: 2024-07-17 11:39:01
Lượt xem: 30
Tôi gật đầu: “Con có hỏi qua thì cô ấy nói biết. Cô ấy còn nói có diệu dụng gì đó rất tốt, cũng không cho con hỏi nhiều!”
“Thì ra là như vậy!” Sư phụ lẩm bẩm tự nói.
Sau đó, ông ấy bước đến bên cạnh quan tài sắt, liếc nhìn vài lần rồi bảo tôi mở chiếc túi niêm phong ra để xem.
Tôi tìm một con dao, sau đó cắt mở chiếc túi niêm phong.
Bên trong túi là một chiếc quan tài bằng thiết được bọc một lớp giấy xốp chống va chạm.
Xé mở lớp giấy xốp thì phát hiện cỗ quan tài này trông khá giống với hình ảnh được rao bán ở trên mạng. Nó được quét một lớp sơn đen, là một cỗ quan tài phượng hoàng.
Nắp quan tài được trang trí bởi một con phượng hoàng bay múa. Xung quanh được trang trí hoa văn mặt trời, mặt trăng, hoa cỏ, trông rất xinh đẹp.
Sư phụ đánh giá vài lần, sau đó còn dùng thước đo mấy lần. Ngay sau đó mở miệng nói: “Đây là một cỗ quan tài Phi Phượng, tỷ lệ chế tác quả thật rất tỉ mỉ, nhất định là do một người thạo nghề làm ra.”
“Sư phụ, nhưng quan tài này sao lại nhỏ như vậy. Có phải nó được dùng cho con nít không?” Tôi nghi hoặc nói.
“Không, đây mới là cỗ quan tài sắt chính tông. Đợi một chút, để vi sư nhìn xem!” Cách sư phụ nói chuyện giống như đã phát hiện ra một thế giới mới. Người bắt đầu cẩn thận quan sát cỗ quan tài, sau đó còn lôi thước đo ra đo đạc.
Qua một lúc lâu, sư phụ mang theo vẻ ngạc nhiên nói: “Suýt chút nữa thì nhìn nhầm rồi. Đây không phải là quan tài Phi Phượng bình thường, mà là một quan tài Phi Phượng Vọng Nguyệt vô cùng hiếm thấy. Quan tài sắt này thật sự là một cực phẩm. Quan tài tốt, quan tài tốt…”
Sư phó vừa nói vừa có chút yêu thích không nỡ buông tay. Người đưa tay vuốt ve cỗ quan tài sắt này.
Tôi đứng ở bên cạnh nhìn, vẻ mặt vô cùng xấu hổ nhưng vẫn hỏi: “Sư phụ, đây chính là một chiếc quan tài khóa hồn! Quan tài này là để hại người chết, là đồ vật khiến người ta không thể đi vào luân hồi. Vậy mà cũng là thứ tốt sao?”
Tâm trạng của sư phụ dường như rất tốt. Nghe tôi nói như vậy, khóe miệng lại cong lên một nụ cười mỉm: “Người có béo có gầy, quan tài dĩ nhiên cũng có tốt có xấu. Con dùng nó không tốt thì sẽ hại người hại mình, gây họa cho con cháu. Nhưng nếu con biết dùng nó thì sẽ phúc thọ liên miên.Vợ của con quả thực có chút thủ đoạn, cũng rất quyết đoán. Nhưng khiến cho người ta bất ngờ nhất chính là chiếc quan tài Phi Phượng Vọng Nguyệt này. Ngay cả vi sư cũng muốn giữ lấy chiếc quan tài Phi Phượng này để dùng cho bản thân mình…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/543.html.]
**********************
Thấy sư phụ yêu thích vuốt ve không ngừng tay cỗ quan tài sắt ở trước mắt này, trong lòng tôi lại nhảy “Lộp bộp”, trên mặt lộ rõ vẻ nghi hoặc và khó hiểu.
Theo hiểu biết của tôi, nói trắng ra thì cỗ quan tài sắt này là được dùng để trả thù người chết.
Vào thời xưa, nếu đại thần nào đó đắc tội với hoàng đế thì sẽ bị tịch thu tài sản và g.i.ế.c hết cả nhà. Sau đó, nếu còn chưa hết hận thù thì sẽ nghiền nát t.h.i t.h.ể ra.
Làm như vậy rồi mà vẫn còn chưa buông bỏ hết hận thù thì sẽ đặt t.h.i t.h.ể của người c.h.ế.t vào trong cỗ quan tài sắt này, khiến người ở trong quan tài không thể đi vào luân hồi, không được đầu thai. Có thể nói là hết sức độc ác, là một trong những thủ đoạn trả thù tàn nhẫn nhất.
Nhưng lời nói của sư phụ có ý gì? Sư phụ yêu thích không muốn rời tay khỏi cỗ quan tài sắt này, đến nỗi còn muốn giữ lại để dùng cho riêng mình.
“Sư phụ, sao người càng nói con càng không hiểu vậy? Người có thể giải thích rõ hơn cho con hiểu được không?” Vẻ mặt của tôi tràn đầy nghi hoặc.
Kết quả sư phụ lại cười với tôi: “Cỗ quan tài này không phải là một quan tài sắt bình thường. Trong đó ẩn chứa rất nhiều mánh khóe. Vợ của con không muốn nói cho con biết, vậy thì sư phụ cũng không nên vạch trần ra.”
Nghe sư phụ nói như vậy, vẻ mặt của tôi vô cùng xấu hổ.
Sư phụ lại cười 'Ha hả': “Tiểu Vĩ, con cứ đưa cỗ quan tài sắt này cho vợ của con đi. Nếu con muốn biết, vậy thì con tự mình đi hỏi đi.”
Nói xong, sư phụ sờ ria mép của mình, đánh giá cỗ quan tài thêm vài lần rồi dùng thước đo đạc đo lại một lần nữa.
“Hai mươi chín tấc rưỡi, hai mươi mốt tấc rưỡi! Đúng là một cỗ quan tài tốt, có thể dùng được…”
Nhìn bộ dạng thần bí của sư phụ, tuy tôi không biết rõ lắm Thượng Quan Thư dùng quan tài sắt này để làm gì, nhưng tôi nghĩ hẳn là chuyện tốt.
Trước đây, tôi đã nghe sư phụ của mình nói rằng có một số thầy phong thủy có tay nghề cao có thể biến những hung địa thành phúc địa, biến những ngôi mộ xấu thành những ngôi mộ tốt.
Từ điểm này mà nói, Thượng Quan Thư nhất định là muốn lợi dụng thủ đoạn nào đó, muốn biến quan tài sắt vốn dùng để khóa hồn thành một loại quan tài tốt.