Minh Hôn - 533
Cập nhật lúc: 2024-07-16 22:35:37
Lượt xem: 19
Mặc dù bả vai đã sưng vù, còn cần nghỉ ngơi bình phục. Nhưng trước mắt có vẻ như cánh tay của cậu ta đã khôi phục được khả năng hoạt động.
"Tôi không có việc gì, hai người, hai người vẫn nhanh chóng đi giúp sư phụ và đám người Đinh tiền bối đi! Đừng trì hoãn, tôi không c.h.ế.t được."
Vẻ mặt của lão Phong đầy ngưng trọng, nói xong lại nhặt lên bảo đao ngự tiền, đồng thời cũng đẩy tôi một cái.
Bây giờ ba con Chuối Tây Tinh, đã hoàn toàn diệt trừ được một con, một con còn lại đã bị thương nặng và mất đi năng lực chiến đấu, chỉ chờ chúng tôi tới nhổ rễ của nó.
Bây giờ, trước mắt chỉ còn lại một con mà thôi.
Mà một con Chuối Tây Tinh này cũng là con mạnh nhất trong ba con, đã g.i.ế.c c.h.ế.t ký chủ của mình.
Đám người sư phụ đại chiến với con yêu quái này lâu như vậy, còn chưa phân ra cao thấp, có thể thấy được thực lực của nó vô cùng mạnh mẽ.
Tôi cũng biết mức độ nghiêm trọng của chuyện này, nếu con yêu quái này không được diệt trừ, chúng tôi cũng khó có thể yên lòng, thậm chí sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Tôi nhìn lão Phong đang thở hồng hộc, đứng dậy đều có chút khó khăn, trực tiếp mở miệng nói: "Được! Cậu trước nghỉ ngơi một chút đi!"
Nói xong, tôi nhìn Dương Tuyết: "Dương Tuyết, chúng ta đi!"
Nói xong, tôi giơ kiếm gỗ đào lên trực tiếp hướng về phía của đám người sư phụ mà đi.
Dương Tuyết gật đầu với lão Phong, cũng nhanh chóng đi theo.
Lão Phong lảo đảo lắc lư, cũng muốn đến giúp đỡ.
Nhưng bởi vì vừa rồi cậu ta đã đối đầu kịch liệt cùng con Chuối Tây Tinh kia, cộng thêm Bảo Kính Âm Dương đã tiêu hao quá nhiều đạo khí của cậu ta, cùng với hít vào yêu lực và các yếu tố khác.
Kết quả là cậu ta đi chưa được vài bước, sau đó đã té ngã xuống đất, hôn mê bất tỉnh.
Sư phụ và Độc đạo trưởng bên này, cũng đang giằng co.
Cho dù sư phụ và Độc đạo trưởng đã sử dụng hết bản lĩnh, vẫn không có cách nào trấn áp được con yêu quái này.
Tôi và Dương Tuyết nhanh chóng đi vào vòng chiến, nhắm chuẩn cơ hội mà trực tiếp đánh vào.
Đạo hạnh của hai chúng tôi mặc dù không cao, nhưng dầu gì cũng đều đạt đến đạo sĩ trung kỳ cùng với đạo sĩ đỉnh phong.
Nếu như đơn đả độc đấu, ba người chúng tôi đều không phải là đối thủ của con Chuối Tây Tinh này.
Nhưng bây giờ tình huống có chút khác biệt, có đám người của sư phụ ra sức tấn công, chúng tôi đánh lén ở chung quanh đồng thời vẫn có thể chia sẻ một chút áp lực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/533.html.]
Vốn cuộc chiến đang giằng co, đánh đến bất phân cao thấp.
Nhưng sau khi tôi và Dương Tuyết đột nhiên gia nhập vào, tình huống đã bắt đầu xảy ra thay đổi.
Con yêu quái này cần phân ra một chút tinh thần và sức lực để đề phòng tôi và Dương Tuyết, cho nên dần dần đã bắt đầu đã rơi vào thế bất lợi.
Lúc đầu con yêu quái này còn nghĩ rằng tôi và Dương Tuyết rất yếu, muốn giải quyết từng người, trước hết là phải g.i.ế.c hai chúng tôi.
Nhưng hai chúng tôi cũng không ngốc, con yêu quái này vừa tiến lên phía trước thì chúng tôi liền lui lại, đám người sư phụ cũng sẽ tiến lên ngăn cản.
Điều này khiến Chuối Tây Tinh rất bất lực, chỉ có thể phát ra một tiếng rống giận dữ.
Hiện tại Chuối Tây Tinh đánh không lại chúng tôi, cũng không có đường lui, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi tử chiến với chúng tôi.
Nhưng theo trạng thái này, việc Chuối Tây Tinh bị g.i.ế.c c.h.ế.t chỉ là vấn đề thời gian.
Trận chiến kéo dài khoảng mười phút, Dương Tuyết bất ngờ nắm bắt được cơ hội, nhìn chuẩn Chuối Tây Tinh và lấy ra một lá bùa.
Sự lợi hại nhất của Dương Tuyết chính là bản lĩnh dùng bùa, vào thời điểm này, ngay khi lá bùa được lấy ra, cô ấy cũng đã kết thành một ấn chỉ kiếm.
Trong miệng quát khẽ một tiếng: “Cấp cấp như luật lệnh, sắc!”
Chú lệnh vừa ra, bùa chú lóe lên ánh sáng vàng, "Vèo" một tiếng liền b.ắ.n về phía sau lưng Chuối Tây Tinh.
Con Chuối Tây Tinh này có thực lực mạnh nhất, lúc này cũng nhận thấy nguy hiểm, xoay người phun ra một luồng khí xanh, muốn thổi bay bùa chú.
Thế nhưng bùa chú này tựa như một cái phi tiêu, trực tiếp xuyên thủng luồng khí màu xanh này, lao thẳng vào Chuối Tây Tinh.
Sắc mặt của Chuối Tây Tinh đầy sợ hãi, đột nhiên vung ra móng vuốt sắc bén, muốn xé bùa chú.
Nhưng tay của nó vừa tiếp xúc với bùa chú, trong miệng Dương Tuyết lại quát lên một tiếng: "Phá!"
"Đùng" một tiếng, bùa chú nổ tung.
Sức mạnh của bùa chú trong nháy mắt bao trùm Chuối Tây Tinh, móng vuốt sắc bén của nó, càng bị nổ ra mấy cái lỗ máu, m.á.u tươi đầm đìa.
Nhìn thấy vậy, tôi nhảy lên, không đợi yêu quái lấy lại tinh thần, đ.â.m một kiếm tới.
Mặc dù tôi đã cố gắng đ.â.m một kiếm này hoàn mỹ nhất có thể, nhưng tốc độ của yêu quái này vẫn quá nhanh. Ngay khi sắp đ.â.m chúng, nó lại trốn thoát được.
Kiếm gỗ đào lướt qua cổ của nó, để lại một vệt dấu vết.
Nhát đ.â.m này không thể g.i.ế.c nó, thật đáng tiếc, nhưng tôi vẫn còn một chiêu phía sau.