Minh Hôn - 525
Cập nhật lúc: 2024-07-16 22:31:04
Lượt xem: 28
Đám người sư phụ và Độc đạo trưởng cũng gật đầu, đồng thời ra hiệu cho chúng tôi phải cảnh giác hơn.
Càng tiến về phía trước, nói không chừng càng nguy hiểm. Loại chuyện liều mạng này, mọi người đều biết chừng mực.
Tất cả đều vực dậy tinh thần, sau đó bắt đầu di chuyển từng chút một dọc theo sợi dây đỏ trước mặt.
Vượt qua tảng đá lớn, đi về phía trước khoảng chừng năm phút, sư phụ đang đi phía trước đột nhiên giơ tay, trầm giọng nói: "Dừng lại!"
Ngay khi sư phụ nói, trong lòng chúng tôi đều bị chấn động, tất cả dừng lại tại chỗ.
Sau đó liền thấy sư phụ chỉ về phía trước cách đó không xa: "Tìm được rồi, ở nơi đó!"
Chúng tôi lần theo ngón tay của sư phụ, phát hiện ở chỗ u ám ngay trước mặt chúng tôi thực sự có một cây chuối.
Vì quá xa nên tôi không nhìn thấy rõ lắm.
Nhưng có thể khẳng định cây chuối này rất lớn, so với cây chuối bên cạnh thì lớn hơn một vòng, hơn nữa cũng cao hơn rất nhiều.
Mọi người ngồi xổm xuống cẩn thận quan sát cây chuối.
Sau đó liền nghe Độc đạo trưởng nói: "Quyết chiến là điều không thể tránh né, chốc nữa khi đánh nhau, mọi người đừng kéo dài, phải tốc chiến tốc thắng. Hơn nữa đánh Chuối Tây Tinh cũng vô dụng, nhất định phải c.h.é.m bản thể cây chuối của nó. Chút nữa ba lão già chúng ta sẽ đối phó con Chuối Tây Tinh đó, ba đứa nhỏ các con đi c.h.é.m bản thể cây chuối của nó đi."
"Nhớ rõ, sau khi c.h.é.m đứt bản thể cây chuối, cần phải lập tức hủy đi rễ cây của nó, nếu không sang năm nó vẫn có thể tiếp tục mọc ra, sau khi kết ra hoa chuối mới, liền sẽ lại xuất hiện thêm một con Chuối Tây Tinh để hút dương khí."
Đối với lời của Độc đạo trưởng, chúng tôi tự nhiên ghi nhớ trong lòng, liên tục gật đầu vâng dạ.
Sau khi bàn bạc kế hoạch thật tốt, ba người sư phụ, Độc đạo trưởng và lão Tần gia đồng thời tấn công chính diện.
Ba người chúng tôi sau khi nhìn thấy bọn họ động thủ, liền bọc đánh từ bên cạnh, sau đó c.h.é.m đứt cây chuối, hủy đi rễ cây của nó.
Xác định nhiệm vụ của từng người, đám người sư phụ và Độc đạo trưởng liền cùng chúng tôi tách ra, lập tức tiến lên phía trước.
Lúc này bọn họ không có bất kì thứ gì để yểm hộ, chính là hoàn toàn nghênh ngang hướng về phía cây chuối kia mà đi.
Mà chúng tôi cũng không dám chậm trễ, từ bên cạnh di chuyển đến một bên khác của cây chuối.
Cách cây chuối khoảng chừng mười mét, rốt cuộc tôi cũng thấy rõ bản thể cây chuối thật lớn đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/525.html.]
Cây chuối đó ngoại trừ lớn, toàn thân càng sạch sẽ, không dính nhiễm một chút dơ bẩn hay tro bụi, cành và lá chuối càng là xanh biếc vô cùng, phát sáng dị thường.
Trên đỉnh cây rủ xuống buồng hoa chuối màu đỏ tươi như máu, giống như một quả tim người cực kì lớn.
Bỗng nhiên, lá chuối lay động, một trận yêu khí đột nhiên từ cây chuối chấn động mà ra, giống như một gợn sóng.
Sương trắng bốn phía nháy mắt bị thổi tan, đồng thời một cô gái xinh đẹp xuất hiện.
Nhìn kỹ, bộ dáng cùng Tiểu Mạn giống nhau như đúc.
Không sai, đây là con Chuối Tây Tinh mà Long Ngạo Thiên đã gọi ra.
Chuối Tây Tinh vừa xuất hiện, liền lộ ra vẻ hồ ly tinh, hướng về phía đám người sư phụ đứng cách đó mấy mét, nũng nịu mở miệng nói: "Ba vị, đêm nay còn dài, không bằng chúng ta ôm nhau sưởi ấm đi!"
Nói xong, Chuối Tây Tinh kia thế nhưng kéo áo xuống, lộ ra vai trắng như ngọc, bộ dáng kia càng thêm mị hoặc lòng người.
Không những vậy, miệng Chuối Tây Tinh còn phun ra một ngụm khí xanh vào nhóm người của sư phụ, ý đồ muốn mê hoặc tâm trí của họ.
Nhưng sư phụ căn bản không d.a.o động, sắc mặt trầm xuống.
Thấy Chuối Tây Tinh phun ra một luồng sương trắng, Độc đạo trưởng một tay kết ấn, một tay vung lên: "Phá!"
"Oanh" một tiếng, đoàn sương mù màu xanh kia trong nháy mắt đã nổ tung, biến mất không còn tung tích.
Chuối Tây Tinh nhìn thấy một màn như vậy, sắc mặt lập tức thay đổi.
Vừa rồi còn là bộ dáng hồ ly mê hoặc lòng người, lúc này lại là vẻ mặt kinh ngạc, trong miệng nghi ngờ nói: "Các người, các người không phải là người thường…"
Lão Tần gia đột nhiên rút ra một thanh kiếm gỗ đào, đáp lại một tiếng: "Nghiệp chướng, chúng tao đều là người bắt quỷ trừ yêu, mày còn muốn dùng yêu thuật hồ ly tinh mê hoặc chúng tao, đúng là không biết sống chết!"
**********************
Lão Tần gia là người có đạo hạnh yếu nhất trong ba người.
Nhưng lão Tần gia lại là người có tính tình nóng nảy nhất, lúc này đã lớn tiếng quát mắng, hơn nữa có sư phụ cùng Độc đạo trưởng đứng hai bên, thế trận không nhỏ, tràn đầy khí thế.
Sau khi Chuối Tây Tinh nghe xong lời này, trên mặt nó lộ ra vẻ kinh ngạc, lập tức lui về phía sau hai bước: "Trừ tà, đạo sĩ trừ tà?"
"Không sai, thức thời thì đứng im chịu chết, vậy thì chúng tao sẽ giữ lại cho mày một chút rễ để tiếp tục sinh trưởng. Nếu không, gốc hủy người vong!" Lão Tần gia lại nói, tràn đầy khí thế.