Minh Hôn - 520
Cập nhật lúc: 2024-07-16 19:58:44
Lượt xem: 15
“Với chút đạo hạnh này của các người mà muốn làm hỏng chuyện tốt của bà đây, đúng là tìm chết!” Chuối Tây Tinh tức giận nói, vung một thân cây chuối cực lớn, quét đồ trong phòng thành một đống hỗn loạn.
Tuy rằng đối phương lợi hại, nhưng chúng tôi tự nhiên cũng không chịu thua, dốc toàn lực chống cự và tấn công.
Ba người nhà họ Long vô cùng sợ hãi, đã kéo Long phu nhân vào một góc, kinh hoàng chứng kiến tất cả những điều này.
Con yêu nữ đó rất dũng mãnh, ngoại trừ cánh tay là thân cây khổng lồ quét ngang, một khi chúng tôi phá vỡ vòng vây và tiếp cận cô ta, cô ta sẽ phun ra một luồng khói màu xanh.
Khiến chúng tôi chỉ có thể lần nữa trốn tránh, không dám mạnh mẽ xông lên.
Đánh được mười mấy phút, ba người chúng tôi đều bị thân cây chuối quét bay một lần, cũng may không bị thương nặng.
Mà Chuối Tây Tinh lại vô cùng kiêu ngạo, liên tục kêu gào, một bộ dáng vờn chuột với chúng tôi.
Còn tuyên bố chờ một lát sẽ bắt sống chúng tôi để hút dương khí, biến chúng tôi thành từng cái thây khô.
Nhưng Chuối Tây Tinh ngàn lần không ngờ tới chính là, sau khi mười phút trôi qua, cô ta phát hiện có chuyện khác thường xảy ra.
Cô ta dần dần bắt đầu thở hổn hển, đồng thời yêu lực cũng bị áp chế, cả người đau đớn.
Cô ta cũng không thể tiếp tục huy động cây chuối to lớn kia nữa, bộ dáng có vẻ rất khó chịu.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt đang trầm xuống của tôi cuối cùng cũng lộ ra tia mỉm cười.
"Sao nào? Không có sức? Có phải rất khó chịu không? Yêu lực không có cách nào thi triển hả?" Tôi cười tủm tỉm, mở miệng hỏi.
Chuối Tây Tinh lui về phía sau hai bước, càng ngày càng khó chịu, thậm chí "Phụt" một tiếng phun ra một ngụm m.á.u xanh.
Lúc này đôi tay cũng biến trở lại hình dáng ban đầu, cô ta che ngực, hung tợn trừng mắt với chúng tôi: "Các người, các người đã làm gì tôi?"
"Làm một chút đồ vật có thể khiến cô chết!" Tôi lạnh lùng mở miệng.
Mà lúc này Chuối Tây Tinh đột nhiên đi đến rồi ngã vào người rơm, thấy được trên đó có bôi chu sa.
Trong phút chốc, sắc mặt của Chuối Tây Tinh kinh hãi, lộ ra vẻ hoảng sợ: "Bột, bột chu sa!"
"Hừ! Bây giờ biết thì cũng đã muộn rồi!" Lão Phong đột nhiên gầm nhẹ một tiếng, không nhiều lời với đối phương, giơ kiếm gỗ đào mang theo khí thế nghiền ép mà lao lên.
Chuối Tây Tinh thấy lão Phong áp sát đến, sắc mặt sợ hãi, vội vàng dùng tay ngăn cản.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/520.html.]
Trong giây phút cánh tay giơ lên, ánh sáng xanh chợt lóe, nhưng lúc này không biến ra thân cây chuối, mà là lá chuối.
Cô ta dùng lá chuối coi như tấm chắn, ngăn cản Bạch Phong.
Mà lá chuối yếu ớt không thể chịu nổi một đòn ngày thường lúc này lại trở nên rắn chắc lạ thường, cứ như đã trở thành một tấm chắn thật sự.
Chỉ nghe "Loảng xoảng" một tiếng, thế nhưng lại có thể ngăn cản được một kiếm của Bạch Phong.
Nhưng Chuối Tây Tinh cũng bị đánh lui về phía sau vài bước, suýt nữa đứng không vững, thậm chí còn phun ra một ngụm m.á.u xanh, hiển nhiên bột chu sa đã khiến cô ta bị thương rất nặng, còn đánh nhau kịch liệt với chúng tôi nãy giờ, khiến cho chất độc phát tác càng nhanh.
Tôi và Dương Tuyết chỉ chờ có như vậy, dĩ nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như thế, đều đồng loạt xông lên.
Nhưng Chuối Tây Tinh này cũng không ngốc, cô ta biết nếu cứ tiếp tục đánh nhau thì cô ta sẽ không có kết cục tốt.
Ngay lúc chúng tôi đồng thời xông lên, Chuối Tây Tinh để lại một câu hù dọa: "Sau này tôi sẽ tìm các người báo thù!"
Nói xong, cô ta không chút do dự mà rời khỏi căn biệt thự, tốt độ cực nhanh, trong chớp mắt chỉ còn một tàn ảnh màu xanh…
*************
Chuối Tây Tinh muốn chạy trốn, tất nhiên là chúng tôi không muốn cô ta thành công, vì vậy liền đuổi theo.
Kết quả vừa đuổi đến sân nhỏ, liền phát hiện cô ta đã biến mất.
Tốc độ quá nhanh, chúng tôi hoàn toàn không theo kịp.
"Chết tiệt, tốc độ của yêu quái này nhanh quá!" Dương Tuyết nói thầm một tiếng.
"Ài! Kế hoạch của chúng ta đã bị bại lộ, xem ra phải thực hiện kế hoạch thứ hai!"Lão Phong cũng thở dài nói.
Nhưng tôi cau mày: “Chuối Tây Tinh đó dính nhiều bột chu sa như vậy, nói không chừng đến sáng mai đã trúng độc mà c.h.ế.t rồi!”
Lão Phong nghe vậy thì lắc đầu: "Khó nói lắm! Nếu ngay từ đầu cô ta không có phát hiện và đề phòng, thì Chuối Tây Tinh này có thể sẽ bị tiêu diệt. Đến lúc đó chúng ta chỉ cần đi đến vùng ngoại ô phía đông thu dọn tàn cuộc là được! Nhưng e rằng hiện tại mọi chuyện sẽ không như trước... "
Vẻ mặt của lão Phong rất nghiêm túc, tôi cũng hiểu ý của cậu ấy.
Bây giờ Chuối Tây Tinh đã phát hiện mình dính bột chu sa, tuy độc đã phát tác nhưng khó có thể g.i.ế.c c.h.ế.t cô ta.
Chỉ có thể khiến cô ta bị thương, nếu muốn mệnh của cô ta, e là vẫn có chút khó khăn.
Hơn nữa, bên chúng tôi đã bại lộ, đối phương nhất định sẽ dốc toàn lực g.i.ế.c c.h.ế.t Long Ngạo Thiên, người đã gọi Chuối Tây Tinh ra.