Minh Hôn - 508
Cập nhật lúc: 2024-07-16 19:52:47
Lượt xem: 22
Còn Long Ngạo Thiên thì sợ tôi lại tiếp tục đánh mình, liền chạy lên lầu hai.
Sau đó, tôi và lão Phong canh giữ ở trong phòng khách tầng một.
Chúng tôi không dám di chuyển người rơm, cho nên chỉ có thể ngồi trên chiếc ghế sô pha bên cạnh người rơm nói chuyện với nhau câu được câu không, mà phần lớn câu chuyện ở trong đó đều liên quan đến Chuối Tây Tinh tối nay.
Đồng thời cũng suy đoán sức mạnh của Chuối Tây Tinh này, nếu kế hoạch đầu tiên bị thất bại, nhất định phải thực hiện kế hoạch tiếp theo, vậy thì phần thắng của chúng tôi chiếm được bao nhiêu phần trăm?
Nhưng lão Phong lại lắc đầu, nói: "Khó nói lắm! Tôi đã ở bên sư phụ lâu như vậy rồi, mặc dù chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy hay đối phó với Chuối Tây Tinh, nhưng tôi đã từng nghe sư phụ nói qua, một khi chuối tây thành tinh, bọn chúng không chỉ quyến rũ động lòng người, mà còn hiểu rõ nhân tính. Chẳng những có thể điều khiển tâm trí của con người, thậm chí còn có sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ. Cho dù chúng ta có thể đánh bại Chuối Tây Tinh thì cái giá phải trả cũng rất lớn!”
Mặc dù lão Phong không thích nói chuyện, nhưng những gì cậu ấy nói đều rất đáng tin cậy.
Hiện tại xem ra, kế hoạch trước mắt này là tốt nhất, dùng thế thân để hố c.h.ế.t tên Chuối Tây Tinh này, mặc dù thời gian lâu hơn một chút, cần đến tận ba ngày.
Nhưng chỉ cần người không sao, thời gian cũng không là gì cả. Hơn nữa từ những gì xảy ra trước mắt thì cách này vẫn rất có tác dụng.
Trò chuyện tán gẫu với nhau một hồi, tôi và lão Phong cũng cảm thấy có chút buồn ngủ, cho nên chúng tôi đã dựa vào ghế sô pha ngủ thiếp đi.
Khi trời gần sáng, đám người sư phụ đã trở về.
Nghe thấy động tĩnh, tôi và lão phong đã lần lượt mở mắt ra.
Sau khi nhìn thấy người đến là đám người sư phụ, tôi là người đầu tiên lên tiếng: "Sư phụ, thế nào rồi? Tìm được hang ổ của tên đó chưa?"
Sư phụ gật đầu nói: "Tìm được rồi, phía đông có một khu rừng chuối tây, sợ đánh rắn động cỏ cho nên mọi người chưa đi vào!"
Vừa dứt lời, sư phụ lại nói tiếp: "Đúng rồi, cậu nhóc kia thế nào rồi?"
“Không sao, tên đó lên lầu ngủ rồi!” Tôi thản nhiên nói.
Đám người sư phụ gật đầu, cũng không hỏi thêm gì nữa, chỉ kêu chúng tôi tìm phòng ngủ một giấc...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/508.html.]
Đợi đến ngày thứ hai, Long tiên sinh và Long phu nhân đã về nhà từ rất sớm.
Thấy Long tiên sinh và Long phu nhân tới, chúng tôi cũng nói sơ qua chuyện của tối hôm qua.
Đồng thời, bọn họ cũng nhìn thấy thần trí của Long Ngạo Thiên đã thanh tỉnh, mặc dù trên mặt vẫn còn bị bầm tím, nhưng sức khỏe đã tốt hơn trước rất nhiều, mà chuyện này cũng khiến tâm tình của hai người bọn họ nhẹ đi rất nhiều.
Bọn họ vẫn luôn khen ngợi chúng tôi rất có bản lĩnh, còn nói là buổi trưa này sẽ tổ chức cho chúng tôi một bữa tiệc ở bên ngoài khách sạn, coi như là để thể hiện sự tôn trọng với đám người chúng tôi.
Kết quả là bị đám người sư phụ lập tức từ chối ngay tại chỗ, lý do là mọi người đều rất mệt mỏi, hơn nữa công việc còn chưa xong cho nên cần phải nghỉ ngơi thật tốt, buổi chiều còn phải lên kế hoạch cho đêm nay nữa.
Mà chuyện này cũng khiến Long tiên sinh cảm thấy xấu hổ không thôi, nhưng ông ấy lại có cảm giác là nhóm người chúng tôi khác với đám lão Nam đạo kia.
Đám lão Nam đạo kia ước gì mỗi bữa đều có thể ăn ở bên trong một khách sạn năm sao, thời gian sống phóng túng còn nhiều hơn thời gian hàng yêu phục ma…
Vì để tiết kiệm thời gian, cho nên vào buổi trưa, chúng tôi đã gọi đồ ăn mang đi, đồng thời thương lượng kế hoạch cho tối nay.
Sư phụ và Độc đạo trưởng nói, phiều phức mà Chuối Tây Tinh này gây ra khác với lệ quỷ.
Chỉ cần Long Ngạo Thiên không làm ra chuyện tào lao thì mặc kệ nữ yêu tinh kia có giãy dụa thế nào, trừ phi móc bùa chú ở trong đầu của người rơm, bằng không đối phương còn lâu mới nhìn thấu thuật thế thân.
Long Ngạo Thiên đã có kinh nghiệm, cho nên lúc này cũng tràn đầy tự tin, không còn sợ hãi như trước nữa.
Đồng thời, Long Ngạo Thiên không chỉ khôi phục rất nhiều thần trí, mà quan trọng nhất chính là trí nhớ của anh ta cũng đã khôi phục lại một ít.
Mặc dù đứt quãng, nhưng chuyện liên quan đến việc dẫn dụ Chuối Tây Tinh này, anh ta cũng đã nhớ ra được một ít.
Anh ta nói, vào khoảng nửa tháng trước đó, sau khi anh ta bị tôi đánh đến trật khớp tay, lúc ấy anh ta đang điều trị ở trong bệnh viện.
Sau đó có một tên phú nhị đại gọi là Thất Khôn đến hỏi anh ta có muốn tìm kiếm sự kích khích hay không, cũng chính là Chuối Tây Tinh này, sau đó tên đó cũng thêm mắm thêm muối rồi hỏi lại anh ta lần nữa.
Nhóm phú nhị đại này chẳng những không biết tốt xấu, mà cái gì cũng không sợ, cũng không cho rằng mình thật sự có thể câu được Chuối Tây Tinh gì đó,