Minh Hôn - 487
Cập nhật lúc: 2024-07-16 19:40:13
Lượt xem: 20
Nhưng điều kỳ lạ là lần này những du hồn dã quỷ này không chiến đấu với chúng tôi.
Thấy chúng tôi tránh né, bọn chúng trực tiếp men theo khe hở mà lao thẳng tới chỗ sư phụ và Độc đạo trưởng đang đánh nhau ở phía sau.
Trong lòng tôi trở nên lo lắng, vội vàng trở tay vung kiếm ngăn cản.
Nhưng đã chậm, lần này, tốc độ của bọn chúng quá nhanh.
Chúng tôi đã ngăn cản một hai con quỷ, nhưng những con quỷ ở phía sau vẫn liều lĩnh lao tới, ngay cả khi chúng nó đã bị thương, chúng vẫn muốn liều mạng phá vỡ hàng phòng ngự của chúng tôi, cuối cùng tấn công về phía đám người sư phụ.
Chỉ trong nháy mắt, từ phương hướng của ba người chúng tôi, đã có năm con quỷ đột phá vòng vây, lần lượt tấn công về phía sư phụ và Độc đạo trưởng.
Sư phụ và Độc đạo trưởng đã chú ý tới, cũng nhìn thấy những con quỷ này xuất hiện.
Bọn họ chỉ có thể từ bỏ việc tấn công Trương Tử Đào, quay người ngăn cản những con quỷ ba mắt này.
Nhưng cũng chính vì việc này, Trương Tử Đào đã lợi dụng sơ hở này, dùng móng vuốt sắc bén của mình, leo lên bức tường ở phía sau.
Móng vuốt của cậu ta vô cùng sắc bén, tăng thêm những con quỷ ba mắt này đã kéo dài thời gian cho cậu ta.
Trương Tử Đào leo lên mái nhà cao mười mét chỉ trong thời gian ngắn mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.
Hiện tại cậu ta đang đứng ở trên mái nhà, lạnh lùng nhìn chúng ta đang đánh nhau ở bên dưới.
Mặc dù đám quỷ ba mắt này rất mạnh nhưng dần dần cũng bị chúng tôi tiêu diệt.
Trương Tử Đào dùng một tay che ngực, đồng thời nói với chúng tôi đang ở bên dưới: “Đinh Vĩ, món nợ này Trương Tử Đào tao đã ghi lại, sớm muộn gì tao cũng sẽ tới cửa đòi lại.”
Sau khi nói xong, Trương Tử Đào không chút do dự mà quay người lại, chạy dọc theo mái nhà của nhà máy theo một hướng khác, biến mất khỏi tầm nhìn của chúng tôi...
Chương 279:
Vốn tưởng rằng Trương Tử Đào đã bị chúng tôi đẩy vào ngõ cụt. Đồng thời dưới sự bao vây của năm người chúng tôi, sớm muộn gì cậu ta cũng sẽ bị đánh bại.
Nhưng điều chúng tôi không nghĩ tới chính là người này dĩ nhiên còn có thủ đoạn điều khiển quỷ hơn nữa còn có thể trèo tường.
Lúc này nói xong một câu như vậy cậu ta không chút do dự xoay người chạy dọc theo mái nhà của nhà máy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/487.html.]
Nói thầm một tiếng đáng chết, tôi muốn đi vòng qua khu nhà máy để đuổi theo Trương Tử Đào.
Nhưng chúng tôi sao có thể thoát thân được? Những quỷ hồn này dường như đã phát điên, không ngừng tấn công chúng tôi, vừa cào vừa cắn, hoàn toàn mất đi tâm trí, muốn liều mạng với chúng tôi không c.h.ế.t không dừng lại.
Trong lòng sầu lo rằng, e rằng lần này Trương Tử Đào đã chạy thoát.
Không còn cách nào khác, chúng tôi chỉ có thể giải quyết lũ quỷ hung ác này trước.
Số lượng quỷ nhiều hơn chúng tôi nhưng tổng thể cuộc chiến cũng không bằng năm người chúng tôi hợp sức lại.
Tuy đánh nhau có chút phí sức, nhưng theo thời gian từng con quỷ bị diệt trừ, số lượng quỷ hồn cũng dần dần giảm bớt.
Mãi đến hơn mười phút sau, những con quỷ cuối cùng đã bị chúng tôi đánh ngã xuống đất.
Cả người của đám quỷ này đang run rẩy, toàn thân co quắp. Chúng tôi biết rất rõ ràng chúng sống không được bao lâu, sắp hồn phi phách tán.
Nhưng trước khi hồn phi phách tán, con mắt quỷ màu đỏ trên trán của chúng lại dần dần biến mất.
Trong khoảnh khắc mắt quỷ kia hoàn toàn biến mất. Thân thể của chúng "Phanh" một tiếng nổ tung tại chỗ, hồn phi phách tán, biến mất ở trước mắt chúng tôi.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, mọi người không khỏi hít sâu một hơi, trong lòng có chút buồn bực.
Lúc ấy chúng tôi cho rằng, những con quỷ này đều là những du hồn dã quỷ vô tội tới đây tấn công chúng tôi chỉ là do bất đắc dĩ.
Là bị Trương Tử Đào mạnh mẽ câu hồn mà đến, bị động biến thành lệ quỷ nên lúc này mới tấn công chúng tôi.
Nhưng mà, sinh tử ở trước mắt, những du hồn dã quỷ lại cùng chúng tôi không c.h.ế.t không thôi.
Không có biện pháp gì chúng tôi đành phải hạ sát thủ trước.
Mặc dù chún tôi không phải là thánh mẫu nhưng trong lòng vẫn có chút buồn bực, thầm nghĩ Trương Tử Đào thật đáng chết, đây chính là hai mươi quỷ hồn vô tội.
Bây giờ quỷ hồn đều đã bị diệt trừ, cũng không còn trở ngại nào khác, tất cả mọi người đều tập trung oán niệm vào trên thân Trương Tử Đào, đều muốn bắt lấy và diệt trừ tên yêu đạo này.
Đồng thời, lúc này lại nghe thấy Độc đạo trưởng nói: "Tên yêu đạo đã bị thương tất nhiên là trốn không được xa. Chúng ta nhìn hai bên trái phải xem có thể tìm được manh mối để đuổi theo tên yêu đạo này hay không! Nếu để tên này chạy trốn, e rằng sau này sẽ có nhiều quỷ hoặc người bị tên này hãm hại.”
Mọi người đến đây là để g.i.ế.c tên yêu đạo Trương Tử Đào này. Tự nhiên không thể để cho tên này dễ dàng trốn thoát.
Nghe vậy, mọi người gật đầu và bắt đầu tìm kiếm xung quanh nhà máy này.