Minh Hôn - 467
Cập nhật lúc: 2024-07-15 21:48:14
Lượt xem: 26
Chúng tôi xuất hiện vô cùng đột ngột. Với thanh kiếm gỗ đào trong tay, tôi tiến thẳng đến chỗ của hai con quỷ.
Hai con quỷ vốn dĩ đang cười nói vui vẻ, hoàn toàn không có chuẩn bị.
Sau khi chúng tôi tiến ra từ phía sau bụi rậm, hai tên đó hoàn toàn không kịp phản ứng, còn kinh ngạc nhìn chằm chằm chúng tôi.
Khoảng cách 5 mét là bao xa? Chúng tôi dùng toàn lực mà lao tới.
Cho đến khi ba người chúng tôi ám sát đến gần, tên quỷ được gọi là “Cửu ca” mới tỉnh táo lại: “Tránh mau!”
Nói xong, tên này đột nhiên kéo Tăng Đại Trị một cái.
Cũng vào lúc đó, ba người chúng tôi cũng bất ngờ ra tay. Ba thanh kiếm hóa thành một đạo vết kiếm, trực tiếp đ.â.m thẳng.
Tăng Đại Trị sợ hãi. Ông ta không ngờ, lúc này ba người chúng tôi lại đuổi tới đây. Sau đó đột nhiên lao ra khiến ông ta sợ hãi không thôi.
Nhưng cái tên quỷ được gọi là Cửu ca kia lại có chút bản lĩnh.
Cho dù có hấp tấp ứng phó đi chăng nữa thì gã không chỉ có thể thành công tránh thoát sự tấn công của chúng tôi, thậm chí còn túm Tăng Đại Trị, tránh khỏi một kiếm.
Hai con quỷ đã tránh thoát trong nháy mắt. Hai tên đó nhanh chóng bay ngược ra ngoài.
Một đòn của ba người chúng tôi không ăn thua gì, khó tránh khỏi cảm thấy không cam lòng. Chúng tôi đột nhiên quay đầu lại, không chút do dự hay chần chờ, trở tay tiếp tục g.i.ế.c tới.
Tăng Đại Trị sợ tới mức thấp thỏm lo âu. Ông ta thấy chúng tôi lao tới, lắp bắp mở miệng nói: “Cửu, Cửu ca, hình như, chính là bọn họ……”
Sắc mặt của tên quỷ cao gầy kia trầm xuống. Bỗng nhiên rống lên một tiếng với chúng tôi: “Thiên đường có lối chúng mày không đi, địa ngục không cửa chúng mày lại muốn xông vào.”
Nói xong, toàn thân của tên quỷ chấn động. Chỉ trong một khoảnh khắc, khí đen cuồn cuộn tản ra khắp cả người hắn.
Trong nháy mắt, âm sát khí vì kích động mà trào ra, ập vào mặt gã.
Một cảm giác băng hàn quét qua toàn thân. Âm khí cực mạnh. Nhiệt độ xung quanh càng ngày càng giảm.
Tóc gã hoàn toàn dựng đứng. Gã không khỏi rùng mình.
Nhưng dù vậy, đêm nay chúng ta nhất định phải hạ gục hai con quỷ này.
Sắc mặt của quỷ cao gầy trở nên âm trầm. Gã quát lên một tiếng nói: “Tao thấy chúng mày nên đi xuống địa ngục đi!”
Sau khi gã nói xong, tôi đã lao lên g.i.ế.c gã, đ.â.m thẳng cây kiếm gỗ đào cầm trong tay, nhắm thẳng vào đâu của tên nam quỷ kia.
Nam quỷ lộ ra răng nanh, tru lên một tiếng, lách mình tránh ra, xông đến trực diện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/467.html.]
Ngay cả khi ba người chúng tôi ở đó, gã cũng không sợ chút nào.
“Tự tìm đường chết!” Lão Phong lạnh lùng mở miệng, trực tiếp ra tay.
Ngay lúc hai kiếm sắp đ.â.m trúng con mắt của nam quỷ. Tên nam quỷ đột nhiên giơ tay lên, một đôi móng vuốt quỷ lần lượt đánh vào tôi và cây kiếm gỗ đào của Lão Phong.
Hai tiếng “Bang bang” vang lên. Tôi chỉ cảm thấy tay của mình như truyền đến một lực cổ quái, khiến cho hai người chúng tôi tê liệt, suýt nữa làm rớt cây kiếm gỗ đào đang cầm trong tay.
Mà tên nam quỷ kia thậm chí đã há miệng càng ngày càng to, muốn cắn một cái vào cổ tôi.
Nhưng gã chưa kịp tới gần, Dương Tuyết đã lao đến g.i.ế.c gã từ hướng ngược lại.
“Cửu ca cẩn thận!” Tăng Đại Trị đang trốn sau một thân cây lớn lo lắng nhắc nhở.
Mà tên nam quỷ hung hăng kia đột nhiên quay đầu lại. Gã thấy Dương Tuyết đang lao tới, liền há miệng, bên trong là một luồng khí đen.
Khí đen bốc lên, xông thẳng vào mặt của Dương Tuyết.
Sắc mặt của Dương Tuyết lộ vẻ kinh ngạc. Cô ấy vội vàng né tránh.
Mà tôi và Bạch Phong cũng lợi dụng kẽ hở này, thu hồi kiếm gỗ đào, một lần nữa tấn công nam quỷ.
Tuy nhiên, trước mắt, cái tên nam quỷ được gọi là “Cửu ca” này lại cực kỳ hung ác, thủ đoạn rất nhiều. Không thể so sánh gã với tên Tăng Đại Trì mà chúng tôi vẫn luôn truy tìm.
Vào lần ra tay tiếp theo này sẽ lấy ba đánh một, chuẩn bị nghiền áp bắt giữ.
Nhưng tên nam quỷ này không chút nào lo lắng. Chẳng những không lùi lại, mà ngược lại còn lấy công làm thủ, cường thế quyết đấu với chúng tôi.
Thân hình giống như bóng ma, hai tay giống như móng vuốt đại bàng, vô cùng nhanh nhẹn và hung dữ.
Chỉ dựa vào sức của bản thân, gã đã có thể đánh tay đôi với ba người chúng tôi.
Ngay cả Tăng Đại Trị phía trước đang trốn sau một thân cây lớn quan sát trận đấu, lúc này ông ta cũng rất nóng lòng muốn thử. Ông ta xuất hiện ở xung quanh chúng tôi xem xét tới lui. Ông ta cũng muốn chờ cho tới khi chúng tôi lộ ra sơ hở, sẽ giáng cho chúng tôi một đòn trí mạng.
Nhưng mà, thủ đoạn của chúng tôi há chỉ có nhiêu đó?
Nếu tên lệ quỷ này muốn dựa vào đạo hạnh hiện tại để chiến đấu với chúng tôi, căn bản chính là nằm mơ giữa ban ngày. …
*************
Tên lệ quỷ này vốn rất hung dữ, điểm này không sai.
Nhưng ba người chúng tôi cũng không chỉ có chút thủ đoạn này.