Minh Hôn - 41
Cập nhật lúc: 2024-07-10 17:49:02
Lượt xem: 119
Bạch Phong nhìn thấy kẻ đó lao tới, khuôn mặt cậu ta trở nên u ám và cậu ta đã lùi lại để bảo vệ tôi.
Tôi cũng tỏ ra nghiêm túc, nói với Bạch Phong: "Bạch Phong, đây là thân thể của sư phụ tôi, khi cậu tấn công, đừng quá mạnh tay!"
Vẻ mặt của Bạch Phong cũng không thay đổi, lạnh lùng nói: "Hãy nói điều đó sau khi chúng ta sống sót!"
Nói xong, đối phương đã lao tới.
Từ khi còn nhỏ Bạch Phong đã đi theo Độc Đạo Trưởng hành tẩu giang hồ và đã trải qua nhiều trường hợp lớn.
Lúc này đối diện với ác quỷ, cậu ta không chỉ không sợ hãi mà còn không hề hoảng sợ.
Với thanh kiếm gỗ đào trong tay, nhưng khi tấn công, thân thể của sư phụ đã biến thành mình đồng da sắt, Bạch Phong căn bản không thể làm tổn thương được hắn.
Tôi thấy Bạch Phong không phải là đối thủ của hắn, dần dần rơi vào thế hạ phong và tôi cũng không thể đứng yên mãi.
Nếu tiếp tục như thế này, chúng tôi sẽ c.h.ế.t trong tay ác quỷ.
Sau khi quyết tâm, tôi nắm chặt kiếm gỗ đào và lao tới: "Ác quỷ, cút khỏi thân thể của sư phụ tôi!"
Nói xong, tôi đã đập một nhát kiếm lên trên vai của sư phụ, nhưng không có tác dụng gì.
Ngược lại, ác quỷ đã trở nên tức giận, hắn xoay người mạnh mẽ đá một cái vào bụng tôi: "Tránh sang một bên đi!"
Tôi chỉ cảm thấy có một sức mạnh kỳ lạ đang truyền đến bụng mình, cùng với cơn đau nhức kéo dài.
Toàn thân tôi bị đá ngã xuống đất, một lúc sau mới lấy lại được tinh thần.
Phát hiện tôi bị thương, Bạch Phong nhíu mày, lập tức gọi: "Đinh Vĩ!"
Nói xong, cậu ta đã sử dụng đại thủ ấn mà cậu ta đã sử dụng trước đó, muốn dán nó lên cơ thể của ác quỷ.
Nhưng ác quỷ đang điều khiển cơ thể của sư phụ, hắn di chuyển một cách linh hoạt và nhanh nhẹn.
Lúc này, hắn không chỉ tránh được sự tấn công của đại thủ ấn mà còn cười nhạo: "Thời điểm lão phủ chơi với Phương Thiên Ấn, cha của mày vẫn còn đang chơi bùn!"
Sau khi nói xong, thân thể của ác quỷ lóe lên, trực tiếp xuất hiện ở bên cạnh Bạch Phong.
Bạch Phong trở nên hoảng sợ, muốn trốn.
Nhưng đã quá muộn, ác quỷ đã đập một chưởng vào huyệt thái dương của Bạch Phong.
Bạch Phong bị tấn công mạnh mẽ, cậu ta ngã xuống đất ngay tại chỗ, bởi vì bị đánh vào vùng đầu, nên đã ngất đi.
Nhìn thấy Bạch Phong ngất đi, tôi cố chịu đựng cơn đau trong bụng, nhanh chóng đi đến gần cậu ta và lắc nhẹ cơ thể của cậu ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/41.html.]
"Bạch Phong, Bạch Phong! Tỉnh dậy, tỉnh dậy..."
Khi tôi đang lo lắng, ác quỷ lại cười "ha ha" và hào hứng nói: "Vô Căn Thủy ( nước không rễ ), đêm nay chú mày sẽ là của lão phu!"
Nói xong, ác quỷ vung tay lên nắm chặt cổ tôi.
Khi thấy điều đó, tôi sợ hãi và lùi về sau.
Nhưng tốc độ của ác quỷ quá nhanh, ngay lập tức hắn đã đi đến gần tôi.
Khi tôi nghĩ rằng tôi sẽ bị ác quỷ bóp cổ và mất mạng trong nháy mắt.
Bỗng nhiên có một bóng người mặc áo trắng xuất hiện, ngay lập tức nắm chặt cổ của sư phụ.
Tôi nhìn kỹ, đó là một cô gái.
Tóc dài như thác nước, mặc váy hoa trắng rất thời trang, thể hiện rõ vóc dáng cao ráo của mình.
Ngoài ra, còn có một giọng nói đầy du dương và dịu dàng, nhưng lại mang theo một chút tức giận, bỗng phát ra từ miệng của cô gái: "Ông dám chạm vào người của tôi, ông đang muốn tìm chết?"
Khi tôi đang hồi hộp, nhìn cô gái xuất hiện một cách đột ngột.
Thì tôi nghe thấy giọng nói này, ban đầu tôi cảm thấy nghi hoặc thì hiện tại lập tức biến thành kinh ngạc vô cùng.
Giọng nói này, có phải là cô vợ quỷ của tôi không?
Cô gái trước mặt, liệu có phải là cô vợ quỷ chưa từng gặp mặt của tôi không?
Có thể là như vậy, giọng nói mà tôi nghe được vài lần trước đó giống hệt giọng nói hiện tại, và cô gái này không có bóng dáng, rõ ràng là quỷ.
Tôi khẽ mở miệng, nhìn vào bên mặt và lưng của cô ấy, trong một khoảnh khắc tôi đã thở dốc.
Bởi vì bên mặt của cô ấy quá đẹp, ngay cả khi chỉ nhìn thấy một phần nhỏ của một bên mặt, nhưng những đường nét tinh tế ấy lại đẹp đến khiến người ta khó thở.
Kết quả là tôi chưa kịp phản ứng, sư phụ của tôi đã bị cô ấy nắm cổ và khuôn mặt của ông đột ngột biến đổi, trở nên lúc sáng lúc tối.
Như thể đang có hai khuôn mặt chồng lên nhau.
Ông ta trông rất khó chịu và đau đớn, rên rỉ với giọng nói hết sức yếu ớt: "Cô, cô là ai, lão phu, lão phu chưa làm gì sai, cũng không có làm gì đắc tội với cô!"
Hai khuôn mặt chồng lên nhau, trong đó có một khuôn mặt hiện lên vẻ vô cùng sợ hãi và hoảng sợ.
Nhưng cô vợ quỷ ở trước mặt tôi, chỉ hừ lạnh một tiếng, giơ tay lên và ném ra.
Cơ thể của sư phụ tôi trực tiếp bị ném sang một bên ở trên mặt đất