Minh Hôn - 380
Cập nhật lúc: 2024-07-14 11:54:48
Lượt xem: 33
Ba người họ đã hợp sức nhưng đều không thể áp chế được ông ta, có thể cho thấy đạo hạnh của ông ta mạnh như thế nào.
Nhưng Độc đạo trưởng đã lập tức thay đổi chủ đề, nhìn thẳng vào sư phụ và tôi: “Lão Đinh, hộp gỗ mà Tiểu Vĩ vừa dùng là bảo vật gì, tôi có thể mượn nó xem một chút không?”
Nghe vậy, sư phụ hơi ngẩn người, ông liếc mắt nhìn tôi.
Dù sao cái hộp gỗ này cũng là do Thượng Quan Thư đưa cho, sư phụ cũng không biết nó là vật gì và lai lịch từ đâu, càng không thể đưa ra quyết định thay tôi.
Cho nên lúc này sư phụ đã nhìn tôi, cũng không có trả lời ngay.
Độc đạo trưởng đã hành tẩu giang hồ nhiều năm, biết nhìn mặt đoán ý là chuyện hết sức bình thường.
Lúc này, ông ấy nhìn thấy sư phụ đột nhiên ngẩn người, lộ ra một chút ngượng ngùng, liền biết sư phụ không tiện nói.
Xét cho cùng, trong nghề của chúng tôi có rất nhiều điều cấm kỵ.
Ngoại trừ một số điều cấm kỵ trong nghề, các loại bí thuật, đạo pháp của các môn các phái hầu như đều không được truyền ra bên ngoài, cũng sẽ không dễ dàng nói với người khác.
Nghĩ đến đây, Độc đạo trưởng đã cảm thấy bản thân có chút lỗ mãng.
Ông ấy vội vàng nói: "Lão Đinh, là tôi lỗ mãng, nếu chuyện này có liên quan đến những điều cấm kỵ, tôi sẽ không hỏi nhiều."
Nói xong, Độc đạo trưởng ngượng ngùng cười "Ha ha" hai cái để làm sôi nổi bầu không khí.
Nhưng lúc này tôi đứng bên cạnh đã lấy cái hộp ra, nói: “Độc tiền bối, ông cứ xem đi. Chúng tôi cũng không biết cái hộp này gọi là gì, đây cũng là lần đầu tiên chúng tôi sử dụng, trước đây chúng tôi chưa bao giờ mở ra. Ngày thường, cũng không thể tùy ý mở hộp! Về phần là bảo vật nào, chúng tôi không thể nói rõ, mà lai lịch ra sao, cũng không thể nói..."
Tôi nói thẳng, đó là tất cả những gì tôi có thể nói với Độc đạo trưởng.
Độc đạo trưởng nghe vậy, trong lòng cũng chấn động.
Nhưng sau khi nghe tôi nói xong, ông ấy càng cảm thấy cái hộp này có liên quan đến những điều cấm kỵ hoặc truyền thống của một mạch chúng tôi, cũng như có bí mật gì đó mà tôi không thể nói ra.
Loại chuyện này quá phổ biến ở trong môn phái, ngay cả ông ấy cũng có bí mật của riêng mình và một số bí thuật đạo pháp không tiện tiết lộ.
Bây giờ tôi nguyện ý lấy hộp ra cho xem là ông ấy đã mãn nguyện lắm rồi.
Ông ấy không quá quan tâm đến lai lịch của cái hộp.
Ông ấy đã nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi một cách rõ ràng, nhưng đối với một người trừ tà như ông ấy.
Tiền bạc và quyền lực đều không thể dụ dỗ được ông ấy.
Chỉ có những đạo thuật bí bảo mới có sức hấp dẫn vô hạn đối với ông ấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/380.html.]
Lúc này nhìn thấy cái hộp xuất hiện, ông ấy chỉ muốn thỏa mãn trí tò mò mà thôi.
Cho dù chỉ là sờ, nhìn một cái, tuy không được mở ra, chỉ quan sát từ bên ngoài thôi cũng đủ rồi.
Độc đạo trưởng rất vui mừng, ông ấy nói với tôi: "Được được được! Cho tôi xem một chút, xem một chút là được rồi! Khẳng định sẽ không hỏi nhiều."
Vừa nói xong, Độc đạo trưởng đã cầm lấy cái hộp rồi.
Lão Tần gia cũng chạy tới, muốn xem tận mắt vẻ ngoài của cái hộp.
Bọn họ vừa đi vừa quan sát. Lão Tần gia xem không hiểu, vẻ mặt bối rối.
Nhưng Độc đạo trưởng là người hiểu biết rộng, lúc này đã nhìn ra một số manh mối.
Ông ấy liên tục gật đầu, sau khi nhìn thấy dưới đáy hộp có mấy ký hiệu, không khỏi kinh ngạc nói: “Thứ tốt, thứ tốt, bần đạo hành tẩu giang hồ đã nhiều năm, thứ tốt bực này đúng là hiếm thấy, khó trách nó có thể câu thông với Hồ Mẫu..."
*************
Như đã nói, những người ngoài nghề thì xem náo nhiệt, còn người trong nghề thì xem quá trình.
Ánh mắt của Độc đạo trưởng cực tốt, liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra hộp gỗ này không đơn giản.
Trước đây sư phụ và tôi cũng đã từng nghiên cứu về hộp gỗ, ngoại trừ một số phù văn ở bên ngoài thì cũng không có gì đặc biệt.
Nhưng hôm nay lấy ra sử dụng, tôi mới biết sự đặc biệt của cái hộp gỗ cùng với việc nó có thể câu thông với Thánh Mẫu của Hồ sơn.
Tuy nhiên, cách mà cái hộp này câu thông với Hồ Sơn hơi đặc biệt.
Không phải là cuộc gọi video, mà là thông qua bí thuật của đạo pháp, giống như thủ đoạn trước kia của Đạo gia.
Nghĩ lại mới cảm thấy thủ đoạn này có chút “Nghịch thiên”, cũng như không thể tưởng tượng nổi.
Chúng ta có thể thông qua thủ đoạn này để nhìn thấy một chút năng lực của các Tiên gia.
Trong thời đại sa sút của Đạo gia chúng tôi, thật sự rất hiếm khi xuất hiện một pháp khí như vậy.
Cũng không biết thứ này là do Thượng Quan Thư tự làm, hay là lấy ở nơi khác.
Nhưng bây giờ tôi đã có thể chắc chắn một việc, chính là Thượng Quan Thư có thể có giao tình với Thánh Mẫu của Hồ Sơn.
Nếu không, sau khi mở cái hộp này ra sao tôi lại câu thông được với Thánh Mẫu của Hồ Sơn?
H