Minh Hôn - 367
Cập nhật lúc: 2024-07-14 11:28:23
Lượt xem: 36
Tôi không hoàn toàn chấp nhận những suy nghĩ và giả thuyết mà Lão Tần gia đưa ra, nhưng tôi cũng không phủ nhận chúng.
Tôi luôn cảm thấy những gì ông ấy nói dường như thiếu một cái gì đó và không toàn diện, nhưng tôi không thể nói ra những gì còn thiếu.
Cho nên tôi nhất thời không mở miệng, sư phụ thấy tôi không nói chuyện, ngược lại cười “ha ha” nói: “Tiểu Vĩ, những lời nói của Lão Tần gia cũng chỉ là một ý tưởng, để con căn cứ vào tình huống lúc đó mà hành động. Về sau con cũng không cần hoàn toàn làm theo, con đường này con phải tự mình đi."
Nghe sư phụ nói vậy, tôi khẽ mỉm cười, giơ ly rượu lên kính Lão Tần gia một cái.
Tiếp theo, Lão Tần gia và những người khác cũng thay đổi chủ đề, chuyện vừa rồi chỉ là một khúc nhạc đệm.
Tuy là nhạc đệm, nhưng những lời của Lão Tần gia đã làm tâm cảnh của tôi hơi thay đổi, trong đầu tôi xuất hiện thêm một khái niệm, đó là “nhân quả”.
Nhưng thứ này quá mức huyền bí, không nhìn thấy được cũng không sờ được, cũng không có ai có thể giải thích rõ ràng.
Càng đừng nói đến một tên tân binh non nớt như tôi, ngay cả những lão hòa thượng và lão đạo sĩ có kinh nghiệm tu hành mấy chục năm cũng chưa chắc đã nhìn thấu nhân quả, hiểu thấu đáo nhân sinh.
Lão Phong và tôi đã uống rượu cho đến tận khuya cùng với sư phụ, Lão Tần gia và Độc đạo trưởng.
Ba người già cũng rất vui vẻ, món ăn cũng được hâm nóng lại hai lần.
Lúc chia tay, Lão Tần gia bỗng nhiên sững sờ, dường như nghĩ tới điều gì.
Ông lắc đầu, đột nhiên nói: “Đúng rồi, hôm nay tôi chỉ nhớ uống rượu, suýt chút nữa đã quên mất một việc!”
“Sư huynh, làm sao vậy?” Độc đạo trưởng kêu lên.
Tôi và sư phụ cũng nghi hoặc nhìn Lão Tần gia, ông ấy hít một hơi, sau đó nói với chúng tôi: “Chuyện này rất tà môn, cho dù nói ra có thể các người cũng sẽ không hiểu được!”
“Sư huynh, chúng ta đều đã từng gặp qua những chuyện tà môn, rốt cuộc là có chuyện gì vậy, sư huynh cứ nói ra đi!” Độc đạo trưởng nói.
Lần này Lão Tần gia cũng không tranh cãi với Độc đạo trưởng mà khẽ gật đầu: “Buổi trưa hôm nay, nhà tang lễ của chúng tôi nhận được điện thoại kêu đi đến Dương Quang Lĩnh để nhặt xác…”
Sau đó, Lão Tần gia liền kể chi tiết cho chúng tôi nghe về những việc đã xảy ra lúc nhặt xác ở Dương Quang Lĩnh vào chiều nay.
Lúc mới bắt đầu chúng tôi còn chưa có cảm giác gì, nhưng sau khi nghe xong thì cảm thấy rất kỳ lạ, quả nhiên giống như lời nói của Lão Tần gia, chuyện này rất tà môn.
Lão Tần gia kể rằng ông ấy và chú Lưu một người làm việc trong nhà tang lễ, đã đến Dương Quang Lĩnh để nhặt xác chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/367.html.]
Người c.h.ế.t rất bẩn, đầu bù tóc rối, vừa mới c.h.ế.t nên chưa có người nhà đến nhận.
Sau khi được cảnh sát điều tra và xác nhận,thì được biết ông ta là một người vô gia cư, không thể xác định được danh tính của ông ta.
Đối với những xác c.h.ế.t không có người nhận, Lão Tần gia cũng hiểu rõ phải xử lý như thế nào.
Về cơ bản, t.h.i t.h.ể sẽ được đốt sau khi được đưa trở lại nhà tang lễ, và chi phí xử lý sẽ được báo cáo cho chính phủ.
Nếu sau này có người đến nhận tro cốt, người thân có thể lấy tro cốt đi bằng cách trả phí bảo quản.
Nếu không, hầu như tất cả đều được cung phụng trong tháp hương.
Lão Tần gia cũng không quá để ý, ông ấy đã cùng chú Lưu khiêng t.h.i t.h.ể lên xe tang.
Nhưng khi Lão Tần gia định đóng cửa xe lại, đột nhiên từ bụi cây bên cạnh nhảy ra hai con hồ ly nhỏ.
Hai con hồ ly nhỏ vừa xuất hiện đã kêu “chi chi chi” về phía xe tang, trông rất thê lương.
Những ngọn núi gần chỗ chúng tôi đều là những ngọn núi lâu năm, cũng không có gì lạ khi có hồ ly và các loài động vật hoang dã khác sống trong núi.
Lão Tần gia và chú Lưu đang gấp, chỉ cho rằng hai con hồ ly nhỏ này đi lạc, cho nên bọn họ cũng không để ý tới liền quay người rời đi.
Dù sao hiện tại cũng có chính sách, những thứ này đều là động vật được bảo vệ, không thể động cào.
Sau đó, Lão Tần gia liền lái xe rời khỏi Dương Quang Lĩnh.
Bọn họ cũng không để chuyện này ở trong lòng, sau khi trở về nhà tang lễ, đã tiến hành xử lý t.h.i t.h.ể theo thủ tục, sau đó đẩy vào lò hỏa táng để đốt.
Sau khi đốt xong, thời điểm Lão Tần gia chuẩn bị lấy tro cốt, liền sửng sốt một chút, thậm chí trên mặt còn lộ ra vẻ kinh hãi.
Bởi vì Lão Tần gia phát hiện đống tro tàn sau khi đốt hoàn toàn không phải là của con người.
Lão Tần gia nói rằng đầu lâu trong đóng tro cốt vừa dài vừa hẹp, căn bản không phải đầu lâu của con người.
Hơn nữa, trong số những chiếc răng không bị cháy hết, không có một chiếc răng nào trông giống con người, chúng đều là những chiếc răng nanh và răng sắc nhọn dài vài cm.
Lão Tần gia đã làm ở trong lò thiêu mấy chục năm, thiêu không biết bao nhiêu t.h.i t.h.ể lớn nhỏ.