Minh Hôn - 346
Cập nhật lúc: 2024-07-13 21:14:59
Lượt xem: 30
Tôi rất lo lắng, nhưng sư phụ đã dặn, càng nguy hiểm thì càng phải bình tĩnh.
Chỉ có như vậy, mới có khả năng vượt qua nguy hiểm.
Tôi cắn chặt môi, cảm giác đau nhói làm tôi thanh tỉnh không ít.
Nghe lại tiếng cười của người phụ nữ đó, quả nhiên không còn chói tai như vậy nữa. Ả không ra tay, chính là để phá vỡ tuyến phòng ngự tâm lý của tôi.
Tôi hít sâu một hơi để bình tĩnh lại, sau đó nói với chung quanh: "Hẳn là các người đưa tôi tới đây! Đừng để tôi bắt được, nếu không các người sẽ xong đời!"
Trong lòng tôi vẫn còn sợ hãi, nhưng tôi lại giả vờ như không sợ hãi điều gì cả.
Trên khí thế tuyệt đối không được thua.
Ngay khi tôi vừa dứt lời, tiếng cười vang vọng xung quanh đột nhiên dừng lại.
Ngay sau đó, phía sau tôi không xa, đột nhiên truyền đến giọng nói kia: "Thật sao? Chỉ sợ anh không có cơ hội này!"
Nghe vậy, tôi chợt quay người lại.
Lúc này, tôi nhìn thấy một người phụ nữ trông rất đáng sợ mặc đồ trắng đang đứng trên tảng đá xanh phía sau tôi không xa.
Sở dĩ đáng sợ là vì khuôn mặt của người phụ nữ giống như đã bị bỏng.
Làn da bị dính liền với nhau, không có mũi và môi dưới, các đường nét trên khuôn mặt đã bị biến dạng trông rất đáng sợ.
Nhưng qua đặc điểm của ngoại hình, chắc chắn đó là một nữ quỷ.
Thấy đối phương như vậy, đồng tử của tôi khó tránh khỏi to ra, tôi lui về phía sau một bước.
Đối phương nhìn thấy hành động của tôi, đột nhiên cười ha hả: “Khuôn mặt của tôi có đẹp không?”
Mặc dù khuôn mặt này hơi "kinh khủng", nhưng tôi đã sống trong tiệm tang lễ từ khi còn nhỏ, đã nhìn thấy vô số xác c.h.ế.t còn kinh khủng khác.
Lúc này tôi mới bình tĩnh lại, cũng không thèm nói nhảm, trực tiếp nói: "Cô đem tôi tới đây làm cái gì?"
Nữ quỷ cười nói: "Mấy năm nay tôi sống quá khổ cực, anh lớn lên lại có vài phần đẹp trai, tôi muốn đem anh xuống dưới bầu bạn! Làm nam sủng của tôi. Nơi này, là chỗ tôi chọn để cho anh tự sát."
Nữ quỷ vừa dứt lời, chỉ nghe “Roẹt” một tiếng, một dải lụa trắng đột nhiên hạ xuống, đáp thẳng xuống trước mặt tôi.
Thấy đó là dải lụa trắng dùng để treo cổ, sắc mặt tôi đột nhiên thay đổi, nhanh chóng lùi lại vài bước.
Ha hả, đùa cái gì vậy?
Để tôi tự sát? Còn để ông đây làm bạn với một nữ quỷ xấu xí như cô ta? Còn làm nam sủng, nằm mơ đi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/346.html.]
*********
Nghe nữ quỷ nói như vậy, tôi liền cười "ha hả" ngay tại chỗ.
Cũng không soi gương nhìn chính mình, vợ tôi là ai? Đó là Thượng Quan Thư, người không chỉ có tu vi cao, mà còn là một người có dung mạo tuyệt thế vô song.
Nhìn khắp Quỷ giới, không nói đến hạng nhất, nhưng nằm trong top 10 chắc chắn không có vấn đề!
Cô chỉ có như vậy? Lại muốn ông đây tự sát xuống bầu bạn cùng?
Tôi cười lạnh một tiếng: "Tôi nói này chị gái, cô thiếu đàn ông đến điên rồi sao? Mau lấy gương soi lại chính mình đi, lấy chút vốn liếng này của cô, ai muốn làm người bầu bạn cùng? Còn muốn nam sủng, coi mình là hoàng hậu Võ Tắc Thiên à?"
Tôi không chút do dự mà giễu cợt, căn bản không sợ nữ quỷ này.
Nhưng nghe xong lời này, nữ quỷ đã nổi giận ngay tại chỗ: "Anh nói cái gì? Không muốn c.h.ế.t quá khó coi thì làm theo lời tôi, lập tức tự sát, trở thành nam sủng của tôi. Nếu không, tôi sẽ ăn anh!"
"Ăn tôi? Tôi sợ cô ăn không nổi!" Tôi lạnh lùng nói, đồng thời bày ra tư thế sẵn sàng chiến đấu.
Thấy tôi như vậy, nữ quỷ hừ lạnh một tiếng: "Hung dữ như vậy à, thú vị. . ."
Dứt lời, thân thể của nữ quỷ "oanh" một tiếng nổ tung tại chỗ, hóa thành một làn sương trắng rồi biến mất.
Sau đó, một cơn gió đột ngột thổi tới từ khắp bốn phía, khiến cho không khí trở nên vô cùng lạnh lẽo.
Tôi biết rất rõ đây chính là dấu hiệu nữ quỷ sắp tấn công.
Tôi căng thần kinh, cố trấn tĩnh lại.
Tuy rằng không thể mở mắt, nhưng dựa vào âm sát khí của nữ quỷ mà phán đoán, nữ quỷ này cũng không mạnh lắm.
Cho nên, tôi vẫn có biện pháp, thậm chí có thể xử lý nữ quỷ này.
Nếu thực sự không thể đối phó, tôi chỉ có thể nhờ Thượng Quan Thư giúp đỡ thông qua ấn ký đen.
Nếu Thượng Quan Thư biết có nữ quỷ muốn cướp người đàn ông của mình, lấy tính cách bá đạo của Thượng Quan Thư, nữ quỷ này có đến chín phần mười sẽ bị đánh đến hồn phi phách tán.
Tôi đứng yên, cảnh giác xung quanh, đề phòng bị tấn công.
Chung quanh tối om, không biết tại sao tôi lại vô tình xuất hiện ở đây, cũng không biết Dương Tuyết còn sống hay đã chết.
Nhưng điều duy nhất tôi cần làm bây giờ là giải quyết tên trước mặt này.
Chỉ có như vậy, tôi mới có thể nhanh chóng chạy đến ngôi nhà quỷ để xem tình hình ở đó.
Lúc này, tôi đang phán đoán tình huống thông qua sự kích động của âm sát khí xung quanh.
Đồng thời, tôi cắn ngón tay cái bên phải, nhanh chóng vẽ một bùa chú trong lòng bàn tay trái.