Minh Hôn - 279
Cập nhật lúc: 2024-07-12 17:39:12
Lượt xem: 29
Đột nhiên cơ thể run lên, mắt quỷ trên trán chảy ra một chất lỏng màu đen.
Sát khí không ngừng tiết ra ngoài, cả người tiểu nữ quỷ trực tiếp xụi lơ ngã trên mặt đất.
Lần này tiểu nữ quỷ đã không qua khỏi, sắp phải hồn phi phách tán.
Nhưng ngay lúc này, tiểu nữ quỷ hơi hơi ngẩng đầu lên.
Cô ta nhìn Dương Tuyết, run rẩy nói: “Chị, hãy, hãy, thay chúng tôi, báo, báo thù……”
Vừa dứt lời, tiểu nữ quỷ đã không thể chịu đựng thêm nữa, cơ thể “Oanh” một tiếng nổ tung, hóa thành từng chùm sáng nhỏ.
Dương Tuyết nhìn tiểu nữ quỷ biến mất, trong miệng cũng nhẹ nhàng trả lời một câu: “An tâm đi đi! Chị sẽ báo thù dùm em!”
Nói xong, Dương Tuyết tạm gác lại chuyện này, xoay người một cái, trực tiếp chạy về phía tôi.
Tôi chiến đấu nãy giờ cũng đã cố hết sức, bên chỗ của Phong ca vẫn còn có thể chống đỡ được.
Tốc độ của Dương Tuyết rất nhanh, trong nháy mắt cô ấy đã lao vào cuộc chiến.
Dương Tuyết không chút do dự, giơ kiếm lên, đ.â.m thẳng vào phía sau của lão quỷ.
Dường như phía sau lưng của lão quỷ cũng có một đôi mắt vậy, vội vàng tránh đi.
Nhưng ai ngờ lão quỷ vừa mới né tránh, Dương Tuyết liền dùng một tay khác vung sợi dây thép ra ngoài.
Lão quỷ kinh ngạc, không ngờ Dương Tuyết lại có động tác như vậy, lão quỷ lại né tránh.
Sợi dây thép theo đầu của lão quỷ mà lệch đi, lão quỷ lần lượt né tránh, nhưng lúc này cũng lộ ra một kẽ hở.
Đồng tử của tôi đột nhiên co rút lại, tôi nhanh chóng nắm lấy cơ hội.
Tôi hét lên một tiếng, kiếm gỗ đào đ.â.m thẳng về phía trước.
Một kiếm này tôi ra tay cực nhanh, thậm chí còn nắm chắc thời gian để đ.â.m đúng chỗ.
Chờ lão quỷ kia có phản ứng thì đã chậm quá rồi.
Kiếm gỗ đào “Roẹt” một tiếng, từ phía trước trực tiếp đ.â.m xuyên qua cơ thể của lão quỷ.
Nhưng lúc này ông ta vẫn chưa có khôi phục lại ý thức, cơ thể run rẩy mà vẫn còn tỏ ra vẻ hung dữ, muốn giơ móng vuốt sắc bén ra để hại tôi.
Ngay lúc này, Dương Tuyết đột nhiên đ.â.m thêm một kiếm.
Một kiếm này của Dương Tuyết cũng đ.â.m xuyên cơ thể của lão quỷ.
Sát khí từ cơ thể của lão quỷ không ngừng tiết ra bên ngoài, con mắt thứ ba trên trán của lão quỷ, cũng nổ tung, từng dòng chất lỏng màu đen chảy ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/279.html.]
Từ khi con mắt quỷ thứ ba nứt ra, đôi mắt trống rỗng của lão quỷ, lại một lần nữa hiện ra đồng tử nhưng vẫn còn chút mơ hồ.
Liên tiếp hai lần hóa sát, sự lặp lại như vậy khiến lão quỷ không thể giữ được mạng sống.
Nhưng sự xuất hiện đồng tử của lão quỷ, chính là trước khi c.h.ế.t lão quỷ đã khôi phục lại một chút ý thức.
Lúc này, ông ta đã thở ra một hơi dài.
Nhìn dáng vẻ của lão quỷ, trong lòng tôi thực sự cảm thấy mất mát, vốn dĩ chúng tôi muốn cứu ông ta.
Nhưng hiện tại chúng tôi lại tự tay g.i.ế.c ông ta, tôi đè nén áy náy vào trong lòng, nói với lão quỷ sắp hồn phi phách tán: “Thực xin lỗi, tôi không thể cứu được mấy người!”
Lão quỷ trước khi tan biến vào trong màn đêm, dường như nghe hiểu những gì tôi nói.
Lão quỷ đột nhiên lắc đầu: “Tôi không trách, không trách các cậu, muốn trách, cũng chỉ có thể trách số mệnh,……”
Nói xong, lão quỷ cũng đã tới cực hạn, trong nháy mắt cơ thể đã nổ tung, hóa thành từng chùm ánh sáng nhỏ biến mất không nhìn thấy gì nữa.
********
Tiểu nữ quỷ và lão quỷ lần lượt hồn phi phách tán, hiện tại chỉ còn ba con quỷ đang chiến đấu với Phong ca.
Nói thật, tôi thật sự không muốn ra tay.
Nhưng không ra tay không được, bọn họ đã hóa sát hai lần, cơ hồ không thể cứu được nữa.
Hơn nữa, cho dù muốn cứu cũng không được, bởi vì đạo hạnh hiện tại của chúng tôi thật sự không thể làm được.
Hiện tại chúng tôi chỉ có thể giữ ý chí của bản thân trở nên sắt đá, kiên định vung kiếm g.i.ế.c c.h.ế.t bọn họ, có lẽ đối với bọn họ chỉ có con đường hồn phi phách tán, mới có thể giải thoát!
Trong lòng tôi nghĩ như vậy, đồng thời tôi và Dương Tuyết liếc mắt nhìn nhau một cái, ngay sau đó cả hai liền chạy tới chỗ của Phong ca và ba con quỷ còn lại.
Phong ca bị ba con quỷ bao vây từ ba phía, nhưng anh ta căn bản không sợ.
“Phong ca, chúng tôi tới đây!” Tôi hét lớn, sau đó tôi và Dương Tuyết trực tiếp lao vào vòng chiến.
Phong ca khí thế mười phần, nghe tôi lên tiếng, cũng đáp trả một câu: “Tới rất đúng lúc, cùng tôi đưa bọn họ lên đường, sau đó tiêu diệt phân thân của lão yêu bà này!”
Nói xong, Phong ca giơ lên kiếm gỗ đào, bất ngờ lao về phía của một nữ quỷ.
Nữ quỷ khó có thể chống cự, hai con quỷ còn lại sẵn sàng tấn công từ hai phía, giúp đỡ từ hai bên.
Nhưng hiện tại chiến lược này hiển nhiên không có khả năng thực hiện được, bởi vì tôi và Dương Tuyết đã g.i.ế.c đến chỗ bọn họ, cản trở chiến lược của bọn họ.
Sắc mặt Phong ca trở nên lạnh lùng, đá ra một cước.
“A.” Nữ quỷ hét thảm một tiếng, bị đá ngã xuống đất.