Minh Hôn - 222
Cập nhật lúc: 2024-07-11 21:47:25
Lượt xem: 28
Nhìn này quỷ anh một bên bò tới, một bên kêu đến rợn tóc gáy, chúng tôi nhìn thấy cả người đều cảm thấy ớn lạnh khó chịu.
Trong lòng chúng tôi cảm thấy nôn nao, có một cảm giác quỷ dị không thể nói nên lời.
Ngay cả khi như vậy, chúng tôi cũng không có thả lỏng cảnh giác, tất cả mọi người đều nắm chặt kiếm gỗ đào ở trong tay, không ngừng quan sát đối phương tiến tới ngày càng gần.
Chỉ cần quỷ anh đi vào trong nhà, chúng tôi sẽ chặn đứng đường rút lui của nó.
Đến lúc đó chúng tôi sẽ đóng cửa lại để vây bắt quỷ anh, làm quỷ anh có đến mà không có về.
Nếu nó đồng ý thương lượng với chúng tôi thì chúng tôi có thể siêu độ cho quỷ anh.
Nếu nó không đồng ý hợp tác, vậy thì chúng tôi đành phải diệt trừ quỷ anh này, làm cho quỷ hồn của nó tan biến.
Vào lúc này, ba người chúng tôi đều dừng hô hấp, lẳng lặng nhìn quỷ anh tới gần.
“Vú vú, con muốn uống sữa mẹ…”
Giọng nói trầm thấp khàn khàn không ngừng thốt ra từ miệng của quỷ anh.
Thần kinh của ba người chúng tôi đều căng thẳng, sẵn sàng hành động bất cứ lúc nào.
Ba mét, hai mét rồi một mét, rốt cuộc quỷ anh đã trèo vào tới cửa phòng.
Lúc này nó căn bản không có để ý đến chúng tôi đang trốn ở đằng sau ghế sô pha, nó chỉ nhìn chằm chằm vào Trúc trúc đang ngất xỉu trên mặt đất.
Chỉ một lúc sau, quỷ anh đã bò đến trước mặt Trúc Trúc.
Đầu tiên, nó nở một nụ cười ranh mãnh khúc khích “Ha, ha, ha”, sau đó vươn móng vuốt nhợt nhạt của mình và nhẹ nhàng chạm vào Trúc Trúc.
“Mẹ mẹ! Vú vú! Con muốn uống sữa mẹ…”
Trong khi nói, quỷ anh đã thực sự dụi đầu vào Trúc Trúc đang ngất xỉu.
Cảnh tượng này khiến tôi cảm thấy ấm áp, mặc dù đứa bé sau khi c.h.ế.t đã biến thành một quỷ anh nhưng nó vẫn biết mẹ của mình và trong mắt tôi hành động đó thật ấm áp.
Khi tôi đang chiêm ngưỡng khung cảnh ấm lòng này, đột nhiên xảy ra dị biến.
Quỷ anh bỗng nhiên ngẩng đầu lên, há miệng, lộ ra răng nanh.
Nó đột nhiên giơ móng vuốt lên kéo rách áo sơ mi của Trúc Trúc, lộ ra hai bầu v.ú trắng nõn, hàng cúc áo đều bị đứt mà rớt xuống dưới đất.
Nhìn thấy cảnh tượng xảy ra ở trước mắt, tôi hoàn toàn bị sốc.
Có vẻ như tôi đã suy nghĩ quá nhiều. Quỷ anh chính là quỷ anh. Mặc dù sự hình thành của nó khiến mọi người cảm thấy đáng thương, nhưng sau khi nó xuất hiện, cũng đã là một loại ma quỷ cực kỳ hung ác.
Sắc mặt của tôi trầm xuống, lập tức quát một tiếng: “Hành động!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/222.html.]
Vừa dứt lời, cả người tôi lập tức nhảy vút ra bên ngoài.
Tay cầm kiếm gỗ đào, hướng thẳng đến quỷ anh.
Cùng lúc đó, Dương Tuyết ở bên cạnh tôi cũng bắt đầu hành động, chuẩn bị bắt lấy quỷ anh này.
Đến lượt Bạch Phong, cậu ta xông thẳng đến cửa lớn, chuẩn bị đóng cửa lại để ngăn chặn đường lui của quỷ anh.
Ba người chúng tôi bất chợt nhảy ra, làm cho quỷ anh có chút ngoài ý muốn.
Vào lúc nó chưa kịp phát giác chuyện gì đang xảy ra, chúng tôi đã xuất hiện ở trước mặt nó.
Tôi nhảy lên cao, cầm kiếm bằng gỗ đào trong tay đ.â.m thẳng về phía quỷ anh.
“Nhận lấy cái chết!”
Mặc dù quỷ anh đã ngây ngốc một lúc, nhưng thân thể của nó vô cùng nhanh nhẹn, khi thanh kiếm gỗ đào trong tay tôi gần đ.â.m trúng nó.
Nó đột nhiên né tránh, trực tiếp tránh đi nhát kiếm này của tôi.
Một nhát kiếm bị đ.â.m vào không khí khiến tôi cảm thấy có chút khó chịu.
Mà Dương Tuyết ở bên cạnh cũng đồng thời đ.â.m kiếm từ một hướng khác
Lúc này quỷ anh cũng không né tránh, nó lộ ra sự hung dữ, “ngao” một tiếng rồi nó há cái miệng to ra, lộ ra cái đầu lưỡi đỏ tươi.
Cuối cùng nó trực tiếp quấn cái lưỡi ở trên kiếm gỗ đào của Dương Tuyết.
Đồng thời quỷ anh đã dùng lực đạp một chân vào thân kiếm của Dương Tuyết.
Cơ thể của Dương Tuyết lập tức mất thăng bằng, đừng nói đến việc tiếp tục tấn công quỷ anh này, cho dù hiện tại cô ấy muốn đứng vững cũng không được.
Chỉ nghe một tiếng “Loảng xoảng”, cả người Dương Tuyết đã mất đi thăng bằng, trực tiếp ngã một cái thật mạnh xuống mặt đất.
Bởi vì tốc độ di chuyển của quỷ anh rất nhanh, tất cả mọi chuyện chỉ xảy ra trong chớp mắt, khiến chúng tôi không thể phản ứng kịp.
Kết quả khi tôi có phản ứng thì Dương Tuyết đã ngã xuống mặt đất.
“Chết tiệt!” Khuôn mặt tôi âm trầm chửi rủa một tiếng.
Chúng tôi đã chuẩn bị trước, xông ra bất ngờ, tấn công hai bên trái phải.
Khoảng cách đều gần như vậy, nhưng chúng tôi không chiếm được một chút ưu thế nào, ngược lại Dương Tuyết còn bị nó tấn công phải ngã trên mặt đất.
Thật sự là có chút ngoài ý muốn, nhưng giờ phút này Bạch Phong đã đóng cửa lớn.
Sau khi quỷ anh tấn công Dương Tuyết xong, nó nhanh chóng tránh xa chúng tôi để giữ khoảng cách.
Giờ phút này nó đã nhảy lên phía trên cái tủ lạnh trong nhà, cứ như vậy mà ngồi xổm trên đó, trừng lớn đôi mắt trắng dã, nó nhe răng trợn mắt mà trừng chúng tôi, trong miệng phát ra nụ cười rùng rợn “Ha, ha, ha.”