Minh Hôn - 206
Cập nhật lúc: 2024-07-11 20:22:10
Lượt xem: 45
Trương Tử Đào đột nhiên xảy ra dị biến khiến tôi thật sự rất bất ngờ.
Cái quái gì đã xảy ra với cậu ta vậy? Vì sao cậu ta lại biến thành bộ dạng này, lông lá đầy người, còn có cả móng vuốt và răng nanh?
Nhìn thế nào cũng giống như một con đười ươi đầy lông lá.
Tôi nhíu máy, lộ ra vẻ mặt nghi hoặc: “Trương Tử Đào, sao cậu lại biến thành bộ dạng này? Hơn nữa cậu là người đã g.i.ế.c Chu Quý à?”
Lúc này khuôn mặt của Trương Tử Đào đã trở nên vặn vẹo, miệng thở hổn hển còn chảy cả nước miếng.
Nhìn từ bên ngoài, hiện giờ cậu ta không khác gì một con dã thú.
Nhưng Trương Tử Đào lại mở to đôi mắt đỏ ngầu và nhìn thẳng vào tôi.
Còn dùng giọng nói trầm đục nói với tôi: “Vì sao tôi lại trở thành như vậy? Ha ha ! Vì theo đuổi sự trường sinh, muốn đổi lấy một thân thể khoẻ mạnh. Chu Quý? Là do tôi giết, tôi cũng ăn trái tim của cậu ta!”
Vừa nghe thấy lời này trong lòng tôi liền phát ra tiếng “Lộp bộp” , cảm thấy tóc gáy dựng đứng cả lên.
Đặc biệt là lời nói của Trương Tử Đào lúc này giống hệt tên Cẩu Kiếm trước kia, đều vì theo đuổi cái gọi là cuộc sống vĩnh hằng.
Khó trách vì sao trên người Chu Quý lại bị khoét ra một lỗ lớn, thì ra là bị ăn mất trái tim.
Tôi tiếp tục truy hỏi: “Vì sao cậu làm như vậy? Chẳng lẽ cậu mở buổi họp lớp này chính là để g.i.ế.c người? “
Nhưng Trương Tử Đào lại lắc đầu: “Không, tôi chỉ muốn nối lại tình bạn cũ cho nên mới kêu mọi người đến đây họp lớp, tôi cũng không muốn g.i.ế.c bất cứ ai! Cũng không muốn ra tay với mọi người!”
“Nhưng đêm nay có chút đặc biệt, Chu Quý còn nhìn thấy hình dạng này của tôi. Vì vậy tôi chỉ có thể g.i.ế.c cậu ta để diệt khẩu!”
Thời gian đặc biệt? Tôi sửng sốt một chút, ngay sau đó tôi phát hiện đêm nay lịch âm là mười lăm.
Nhìn bộ dạng của Trương Tử Đào răng nanh vuốt sắc, hoàn toàn trông như một con dã thú.
Rất nhiều yêu quái sẽ biến về nguyên hình vào ngày mười lăm như thế này.
Trương Tử Đào hẳn đã tu luyện thứ tà pháp gì rồi, mới khiến cho bản thân trở thành người không ra người, yêu không ra yêu.
Hôm nay lại là mười lăm, huyết mạch bành trướng mới khiến cậu ta hiện nguyên hình.
Cho nên tôi liền tiếp tục truy hỏi: “Cậu đang tu luyện yêu pháp gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/206.html.]
“Không phải là yêu pháp, là tiên pháp! Có thể giúp tôi trường sinh bất tử.” Trương Tử Đào tiếp tục nói rồi đi về phía tôi hai bước, vừa đi vừa l.i.ế.m móng tay.
“Trường sinh bất tử quan trọng như vậy sao? Giết người khác như vậy mà không cảm thấy tội lỗi sao?" Tôi tiếp tục nói, tay kia đã niệm chú.
Nhưng ai mà biết tôi vừa dứt lời, Trương Tử Đào liền giận dữ nói: “Hừ! Tội lỗi? Cậu thì biết cái gì chứ? Cậu có một thân thể khoẻ mạnh, đương nhiên sẽ nói như vậy. Cậu sao biết được một năm trước tôi đã gặp phải chuyện gì? Tôi bị bệnh, là bệnh ung thư, căn bản là không thể trị khỏi.”
“Ánh mắt mọi người xung quanh nhìn tôi đã thay đổi, bài xích tôi ,thậm chí còn có người trù tôi sớm chết! Người thân cũng không nguyện ý lui tới với tôi. Tôi muốn được sống, cậu hiểu không?”
Không ngờ Trương Tử Đào lại tức giận như vậy, còn nói ra những lời này.
Tôi lộ vẻ mặt kinh ngạc, nhưng cũng từ bên trong lời nói mà rút ra được một chút thông tin hữu ích.
Trương Tử Đào biến thành như vậy chắc chắn có liên quan đến căn bệnh của cậu ta.
Vì muốn sống nên mới chọn cách tu luyện yêu pháp để kéo dài sinh mệnh.
Nhưng tác dụng phụ sẽ khiến mình trở nên không giống người cũng chả giống yêu.
Nhưng vấn đề là một người bình thường như cậu ta sao lại biết cách tu luyện yêu pháp này?
Hoặc cũng có thể là do một yêu nhân nào đó truyền dạy cho cậu ta?
Vì muốn có được nhiều thông tin hữu ích, tôi không vội vàng động thủ, mở miệng nói: “Cho nên cậu mới bắt đầu tu luyện yêu pháp, khiến mình trở thành thứ không phải người không phải yêu?”
“Đúng vậy! Có thể sống sót đã rất tốt rồi! Mặc dù vào những thời gian đặc biệt sẽ biến thành bộ dạng như thế này nhưng ngày thường đều sẽ trở về bộ dạng cũ! Đinh Vĩ, tôi không muốn g.i.ế.c cậu! Nhưng cậu đã thấy được bộ dạng không nên thấy! Nhưng Đinh Vĩ, cậu yên tâm đi, tôi sẽ chu cấp cho người nhà của cuậ một chút tiền an ủi. Thực xin lỗi!”
Nói xong, không đợi tôi chuẩn bị đã giơ móng vuốt về phía tôi.
Tôi đột nhiên giơ tay: “Chậm đã! Tôi còn có một câu hỏi.”
Trương Tử Đào lại sửng sốt: “Câu hỏi? Câu hỏi gì?”
“Tôi muốn biết là người nào đã dạy cho cậu yêu pháp này? Trừ cậu ra còn có ai đang tu luyện giống như vậy không?” Tôi nghiêm túc hỏi.
Trương Tử Đào thấy tôi dò hỏi, khéo miệng lộ ra một tia cười lạnh: “Đinh Vĩ ơi là Đinh Vĩ, cậu cũng sắp c.h.ế.t rồi còn nói nhảm gì vậy?”
“Cậu không cần biết có hữu dụng hay không, còn việc tôi có c.h.ế.t hay không, lát nữa cậu sẽ biết!” Tôi bình tình không chút sỡ hãi.
Trương Tử Đào có chút sửng sốt nhưng sau đó lại mở miệng nói: “Trên thế giới này có ánh sáng thì cũng sẽ có bóng tối. Người trừ tà không phải chỉ có một mình cậu, tôi cũng không phải là người duy nhất luyện thứ......”