Minh Hôn - 182
Cập nhật lúc: 2024-07-11 19:27:39
Lượt xem: 59
Sau khi người đó đi cùng Cẩu Kiếm vào trong tòa nhà liền dùng đạo pháp trấn áp cô lại. Mặc dù cô không ngừng phản kháng, nhưng căn bản vô dụng.
Cuối cùng người đó lấy ra một con búp bê vải, sau đó hạ chú, phong ấn hồn phách của cô lên người búp bê. Sở dĩ làm như vậy là bởi vì, chỉ cần búp bê vải còn ở đây, cô cũng không thể rời khỏi.
Cứ như vậy, chỉ cần Cẩu Kiếm không tới gần toà nhà, thì sẽ không xảy ra chuyện.
Sau khi hồn phách của Triệu Thiến Thiến bị phong ấn, người đó còn mở miệng nói với cô: “Kẻ trên người chỉ toàn là oán khí như cô, đúng là thứ mà bần đạo đang cần. Nếu cô thích g.i.ế.c người như vậy, vậy cô cứ ở đây tiếp tục g.i.ế.c người đi!
Nói xong, lão đạo kia nở một nụ cười nham hiểm, lập tức lấy ra một lá bùa, trực tiếp dán lên trên cổ của cô.
Đợi đến lúc cô tỉnh lại lần nữa, cô đã quên mất hầu hết những việc lúc còn sống, trên cổ cũng xuất hiện thêm ấn ký quỷ ba mắt.
Cô chỉ mơ hồ nhớ rằng, bản thân muốn g.i.ế.c người. Mà hơn hết chính là ba tên đàn ông khiến cô căm hận cả đời! Nhưng bọn họ là ai, cô lại không hề nhớ rõ.
Vậy nên, cô cứ mơ mơ màng màng đứng trong toà nhà bỏ hoang, mỗi ngày nhìn ngắm trai gái của toàn bộ ngôi trường. Chỉ cần là nhìn nam sinh nào đó cợt nhả, oán khí tích tụ trong lòng cô liền bùng phát.
Sau đó cô sẽ dùng đủ loại thủ đoạn, mê hoặc người đó tới đây, cuối cùng đẩy ngã khỏi sân thượng. Tuy nói cô không thể rời khỏi toà nhà này, nhưng ký túc xá và nhà ăn của trường học đều ở bên cạnh toà nhà bỏ hoang, chỉ là cách nhau một bức tường.
Điều này chẳng khác nào ban cho cô cơ hội tuyệt vời để g.i.ế.c người.
Dù bình thường cả toà nhà đều bị đóng kín nhưng cô vẫn có thể đứng trên lầu mê hoặc, dẫn dụ những con người bình thường kia, sau đó khống chế bọn họ đến đây. Đây cũng là lí do tại sao toà nhà bị đóng kín nhưng mối năm đều sẽ c.h.ế.t ba người.
Trường học vì chuyện này cũng mời không ít đạo sĩ đến làm phép nhưng đa số đều là kẻ hữu danh vô thực. Bọn họ sửa sang lại căn phòng học này, bày biện thêm một ít búp bê vải, tất cả đều là chủ ý của đạo sĩ kia.
Ngoại trừ khiến nơi này càng thêm quỷ dị, hầu như không có chút tác dụng nào khác.
Cứ như vậy, Triệu Thiến Thiến bị nhốt ở đây đã năm. Cho đến lúc tôi và Bạch Phong vô tình phát hiện nơi này có người chết, sau đó đi vào trong và cho tới tận bây giờ……
*******************
Nghe đến đó, tôi cũng hiểu được ngọn nguồn của sự việc.
Trong lòng cũng không khỏi cảm thấy bi ai vì sự đáng thương của Triệu Thiến Thiến .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/182.html.]
Sự nhẫn nhịn lặp đi lặp lại ấy thậm chí còn khiến kẻ thủ ác càng thêm hung tàn.
Cuối cùng chỉ có thể dần dần mất đi sự phản kháng rồi đi đến một kết quả không thể cứu vãn được.
Tuy nhiên, đây đã là sự thật, chúng ta chỉ có thể cảm thấy buồn cho Triệu Thiến Thiến.
Lúc này chúng tôi đang cảm thấy vô cùng hứng thú với vị Nguyên đạo trưởng mặc áo đen kia.
Cho nên tôi đã mở miệng hỏi Triệu Thiến Thiến: “Triệu Thiến Thiến, Nguyên đạo trưởng trông như thế nào vậy? Ngoại trừ năm năm trước cô đã gặp người này, thì sau này cô còn gặp lại người đó không?”
Triệu Thiến Thiến nghe xong, cau mày, sau đó mở miệng nói: “Lúc nào người đó cũng mặc một cái áo đen bên che phủ toàn bộ thân thể, tôi không thể nhìn thấy rõ ràng diện mạo của người này. Chỉ biết người này rất gầy, làn da cứ sần sùi hệt như vỏ cây. Mà tôi cũng chỉ mới gặp người này hai lần, lần gần nhất là một năm trước! Người này tới đây là để hấp thụ oán khí của tôi.”
Hấp thụ oán khí? Thứ này cũng có thể tùy ý hút sao?
Ba người chúng tôi nghe đến đó, không khỏi đưa mắt nhìn nhau, trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
Người này thật sự là một yêu đạo, đến oán khí cũng dám hút, cũng không sợ tâm trí của bản thân bị rối loạn mà tẩu hỏa nhập ma.
Xem ra người này ban đầu giữ lại mạng của Triệu Thiến Thiến là có mục đích.
Người này muốn Triệu Thiến Thiến trở thành vật chứa để tích lũy oán khí.
Sau một khoảng thời gian nhất định, người này sẽ tới thu thập oán khí.
Tuy rằng c tôi không biết người này muốn hấp thụ oán khí để làm gì, nhưng tôi chắc chắn đây không phải là chuyện tốt gì.
“Trừ tên yêu đạo kia, cô có nhìn thấy Cẩu Kiếm không?” Dương Tuyết đột nhiên hỏi một câu.
Nếu chúng tôi có thể tìm được tên yêu đạo này, nhất định có thể tìm hiểu được một chút tin tức về thế lực của quỷ ba mắt.
Triệu Thiến Thiến vừa nghe đến cái tên “Cẩu kiếm”, sắc mặt liền trầm xuống, lộ ra vẻ mặt oán hận.
"Ông ta đang ở trong trường học này, mỗi lần tôi nhìn thấy ông ta đều xuất hiện cảm giác hận thù không thể giải thích được. Tôi không nhớ rõ quá khứ trước kia đã xảy ra chuyện gì. Nhưng ông ta cũng không tới gần nơi này, tôi cũng không thể làm gì được ông ta!" Triệu Thiến Thiến trả lời.