Minh Hôn - 1438
Cập nhật lúc: 2024-08-31 21:11:43
Lượt xem: 5
Kết quả tên đó vừa ngẩng đầu lên thì đã thấy tôi đang trốn trên ngọn cây.
Thấy tôi đang đứng trên cành cây, trong tay còn cầm theo một khúc gỗ đen như mực, tên này không khỏi có chút kinh ngạc.
Ngay sau đó, tên đó định lên tiếng báo cáo.
Kết quả tên đó vừa định mở miệng, tôi đã vung vỏ kiếm trong tay lên đánh một gậy vào đầu tên đó.
“Rầm” một tiếng, tên quỷ sai kia không có chút phản ứng nào.
Đối phương hét thảm một tiếng, sau đó cả người liền từ trên ngọn cây rơi xuống đất.
Tiếng hét của tên quỷ sai kia cùng âm thanh ngã xuống đất ngay lập tức thu hút tất cả những quỷ sai còn lại.
Một tên quỷ sai khác trèo trên cây này cũng đã lập tức phát hiện ra tôi.
Sắc mặt đối phương khẽ biến, đột nhiên thông báo: "Tên đó ở chỗ này, ở chỗ này, tên đó trốn ở trên ngọn cây, ở trên ngọn cây!"
Nói xong, tên quỷ sai đó hung hăng rút thanh kiếm dài ra, muốn tiến lên bắt giữ tôi ...
*******
Nếu đã thấy nhau rồi, vậy thì không còn gì để nói nữa.
Nhìn thấy một tên quỷ sai phía dưới đang chuẩn bị rút đao, tôi hiển nhiên sẽ không cho đối phương có cơ hội.
Tôi đột ngột buông tay và nhảy thẳng từ trên ngọn cây xuống.
Trước khi đối phương kịp rút thanh đao dài ra, tôi đã đạp thẳng vào mặt tên đó.
Lúc này ở trên cây, đối phương đã bị tôi đạp một cú vào mặt.
Liền kêu lên một tiếng rồi té xuống.
Mà hành động này của tôi cũng đã hoàn toàn khiến tôi bị phát hiện.
Tất cả những quỷ sai bên dưới đều nhìn thấy tôi.
Sắc mặt của tên thủ lĩnh nhóm quỷ sai càng lạnh lùng hơn: "Hừ, dám đánh quỷ sai bị thương! Đúng là tìm chết!"
Sau khi nói xong, tên thủ lĩnh của nhóm quỷ sai đột nhiên giơ tay lên.
Một trận âm thanh của xích sắt "Loạt xoạt" vang lên.
Sau đó, tôi nhìn thấy một sợi xích sắt nhỏ dài đột nhiên bay ra khỏi tay áo gã.
Xích sắt dường như là vật sống, nhắm ngay tôi mà bay lên.
Tốc độ nhanh đến mức tôi không kịp phản ứng hay sử dụng sức mạnh của Vô Thường.
Ngay sau đó, xích sắt kia đã quấn quanh người và cổ tôi.
Tôi muốn thoát ra, nhưng lại phát hiện căn bản là vô ích, tốc độ xích sắt siết chặt vô cùng nhanh.
Kế đó, cơ thể tôi lập tức mất thăng bằng.
Cả người liền "rầm" một tiếng mà rơi xuống đất.
Tôi có cảm giác như toàn thân đều bị xé rách, vô cùng đau đớn.
Ở địa phủ, ngay cả khi chúng tôi không thể c.h.ế.t nữa.
Nhưng lại có thể cảm nhận được nỗi đau của một người còn sống bị rơi xuống đất.
Vì thế, tôi cảm thấy rất khó chịu khi bị rơi xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/1438.html.]
Hơn nữa, cơ thể tôi còn bị trói chặt bằng xích sắt.
Quỷ sai kia nhìn thấy thế, lập tức đi tới: “Ở trước mặt bổn quỷ sai mà còn dám chạy, đúng là tìm chết!”
Nói xong, gã đạp tôi một cái.
Tôi hung hăng trừng mắt nhìn gã: “Mày sẽ hối hận!”
"Hả? Tao sẽ hối hận?" Tên thủ lĩnh nhóm quỷ sai nói.
Gần mấy chục tên quỷ sai ở bên cạnh lần lượt "Ha ha ha" cười to.
Thanh đao dài trong tay gã chĩa vào tôi.
Hai tên quỷ sai lúc trước bị tôi dùng gậy gõ và dùng chân đạp rơi xuống đất đang rất tức giận.
Một tên trong số đó hung hăng nói: "Đại nhân, tên này nếu dám đánh bị thương quỷ sai, cứ dứt khoát g.i.ế.c c.h.ế.t tại chỗ, trả thù cho các anh em!"
"Đúng vậy đại nhân. Vừa rồi tên đó đá tôi, tức c.h.ế.t tôi rồi!"
Nói xong, tên bị tôi đạp vào mặt lại tiến tới đạp tôi thêm hai cái nữa.
Tôi chịu đựng đau đớn, nhưng không nói gì.
Tay tôi đang lặng lẽ kết ấn, đồng thời thúc giục hồn lực của mình, âm thầm kích hoạt ấn Vô Thường.
Vừa rồi xích sắt xuất hiện quá nhanh khiến tôi không kịp phản ứng.
Cho nên mới khiến tôi đã để lỡ cơ hội.
Bây giờ tôi phải thúc giục hồn lực thêm lần nữa để kích hoạt ấn Vô Thường, nên lúc này mới để đối phương liên tục đạp lên người tôi nhiều lần như thế.
Tên thủ lĩnh nhóm quỷ sai ngẩn người vài giây khi nghe cấp dưới của mình nói như vậy.
Gã nhìn những cấp dưới xung quanh, nói: "Ngay tại chỗ? Giết tên này?"
"Đúng vậy, loại quỷ hồn không tuân theo quy củ như này thì cứ g.i.ế.c là được!"
“Đúng vậy, mỗi ngày dưới địa phủ có tới hàng ngàn quỷ hồn đến. Giết một hai kẻ không tuân theo quy củ cũng không phải là chuyện gì to tát."
“Đúng vậy đúng vậy, nhìn vẻ mặt bất mãn của tên này xem, cứ trực tiếp g.i.ế.c tên này đi.”
"Đại nhân, để tôi! Tên này vừa nãy đã dùng gậy đánh tôi, tôi muốn tên này phải hồn phi phách tán!"
"…”
Tên thủ lĩnh nhóm quỷ sai nghe thấy cấp dưới của mình sôi nổi nói, tất cả đều kiến nghị muốn g.i.ế.c tôi.
Gã im lặng một lúc rồi cuối cùng nói: "Nếu đã như vậy, vậy thì g.i.ế.c tên này đi! Tiểu Cửu, cậu lên!"
Trong khi bọn họ đang nói chuyện, tôi đã nháy mắt ra hiệu với tên quỷ sai bị tôi dùng gậy đánh.
Vẻ mặt của tên bị tôi dùng gậy đánh lạnh xuống, lạnh lùng nói: "Nhóc con, vừa rồi đánh tao rất sung sướng đúng không? Bây giờ tao muốn mày phải hối hận!"
Nói xong, đối phương đột nhiên giơ thanh đao dài trong tay lên, định c.h.ặ.t đ.ầ.u tôi.
Nếu trúng một đòn như vậy, chắc chắn tôi sẽ chết, hồn phi phách tán.
Nhưng vào thời điểm mấu chốt này.
Tay tôi đã kết xong ấn, đột nhiên gầm nhẹ một tiếng: "Cấp tốc nghe lệnh, sắc!"
Vừa nói xong, một đạo hồn lực đột nhiên kích phát ấn Vô Thường trên n.g.ự.c tôi.
Trong nháy mắt, một bùa ấn với hai màu đen và trắng xuất hiện trên n.g.ự.c tôi.