Minh Hôn - 1412
Cập nhật lúc: 2024-08-31 11:08:50
Lượt xem: 16
Nhưng dù nơi này có là gì đi chăng nữa, chúng tôi cứ ngồi xuống và nhìn kỹ rồi hẵng nói.
Chúng tôi ngồi xuống, không nói gì thêm, cứ lẳng lặng và nhìn như vậy.
Ở hậu trường, thỉnh thoảng lại có những quỷ hồn mới bước vào trong hội trường.
Khi dòng người tăng lên thì tiếng trò chuyện cũng tăng theo.
Có hai ông lão ngồi ngay phía trước hàng ghế của chúng tôi, lúc này đang trò chuyện với nhau:
“Lão Tề, ông còn bao nhiêu quỷ thọ vậy?”
“Không nhiều lắm, còn có ba năm.”
“Ai! Tôi còn ít hơn cả ông, chỉ còn có một năm thôi.
Cho nên, hôm nay, dù nói gì thì chắc chắn phải có được mấy món âm vật kia.”
“Tôi cũng nghĩ như vậy, tôi thực sự không muốn chịu đựng nỗi đau của luân hồi nữa.
Sinh ly tử biệt, sinh lão bệnh tử, thật sự quá đau khổ rồi.”
“…”
Nghe hai lão quỷ hồn này nói chuyện với nhau, chúng tôi càng chắc chắn nơi này chính là nhà đấu giá.
Hơn nữa, còn là nhà đấu giá có thể gia tăng quỷ thọ, tại địa phủ này, mỗi một quỷ hồn đều có quỷ thọ.
Để đảm bảo được sự tuần hoàn của Thiên Đạo, không phải là bạn muốn đi đầu thai thì được đi đầu thai ngay.
Không muốn đầu thai, thì có thể không đi đầu thai.
Chúng tôi chờ đợi được khoảng nửa tiếng đồng hồ, cả hội trưởng đều đồng loạt đứng dậy, lúc này hội trường cũng đã gần đầy, có tầm khoảng bảy – tám mươi người.
Dù sao thì đây cũng là tầng chín, những người có thể bước được vào tầng này cũng chính là những nhà giàu có tiếng tại địa phủ.
Đột nhiên, âm nhạc vang lên từ bốn phía.
Âm nhạc khá êm dịu, khiến cho mọi người đều cảm thấy khá thoải mái.
Trên bục cao ngay phía trước, một người đàn ông trung niên mặc trang phục lịch sự bước lên.
Người đàn ông đeo găng tay trắng và đi đến giữa bục cao.
Đầu tiên, ông ta cúi đầu chào mọi người có mặt ở đây, rồi nói với toàn thể khán giả:
“Kính thưa các vị khách quý, chào mừng đến với Cực thọ các.
Tôi là người bán đấu giá ngày hôm nay, Hoàng Cao.
Tôi rất hân hạnh được giới thiệu với toàn thể quý vị về món bảo vật được đấu giá ngày hôm nay, hôm nay chúng ta sẽ có mười tám món báu vật được đấu giá.
Tôi chúc mọi người có thể mua được những sản phẩm cực thọ mà mình vừa ý trong Cực thọ các.
Bây giờ tôi xin tuyên bố, buổi đấu giá bắt đầu.
Vừa dứt lời, người đàn ông này liền dùng búa đập xuống bàn một cái.
Một tiếng “Phanh” trầm trầm vang lên, sau đó tôi nhìn thấy một nữ quỷ trẻ tuổi xinh đẹp bê một khay vật phẩm lên bục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/1412.html.]
Thứ này nằm trong hộp, tôi không biết nó là gì.
Nhân viên nhẹ nhàng mở hộp ra, tôi liền nhìn thấy trong chiếc hộp kia có một viên thuốc màu đỏ rực lộ ra.
Trên màn hình trên bục cao, hình ảnh viên thuốc kia cũng xuất hiện.
Người đấu giá tên Hoàng Cao kia cũng bắt đầu giới thiệu với khán giả dưới đài:
“Các vị, viên thuốc này có tên là Thọ Nguyên Đan, được chế luyện từ nhiều loại thảo mộc và nước từ Âm Tuyền mà thành.
Sau khi ăn xong, có thể gia tăng một năm quỷ thọ.
Giá khởi điểm là 500 triệu minh tệ, mỗi một lần ra giá sẽ tăng thêm một triệu.”
Nghe đến đó, tôi khẽ vuốt cằm theo bản năng.
Quả là đồ tốt, dùng nước từ Âm Tuyền cùng các loài thảo dược nổi tiếng để chế tạo thuốc viên, còn có thể tăng thêm được một năm quỷ thọ.
Tuy rằng không phải là vật chí âm, nhưng tôi cảm thấy cũng có thể cho được thứ này vào túi.
Nếu để Kỳ Lân tiền bối dùng thứ này, vẫn còn hơn là không dùng gì, đúng không?
Nghĩ đến đây, tôi nói nhỏ với mấy vị sư phụ và Thượng Quan Thư ngồi ở bên cạnh: “Con định mua viên thuốc kia!”
Sư phụ nghe xong, nhíu mày, trả lời: “Thứ này không phải là vật chí âm, con mua làm gì?”
“Đúng vậy đó TiểuVĩ, đừng tiêu tiền hoang phí, chẳng may sau này không có đủ để dùng thì con biết phải làm sao?” Độc đạo trưởng cũng mở miệng khuyên nhủ.
Nhưng tôi lại bình tĩnh mỉm cười, nếu cả thứ này mà tôi còn không mua nổi, thì chỉ sợ có vài người ở đây chẳng mua được gì rồi.
Cho nên tôi không để ý đến lời khuyên của hai vị sư phụ: “Hai người cứ yên tâm, con đủ tiền mà!”
Nói xong, tôi cầm tấm bảng đặt bên cạnh và giơ lên.
Người bán đấu giá thấy tôi giơ tấm bảng lên liền chỉ vào tôi và nói: “Vị khách số 98, ra giá 501 triệu minh tệ.”
Khi toàn bộ khách trong hội trường vừa nghe được lời này, đều quay đầu lại theo bản năng, nhìn về phía bốn người chúng tôi đang ngồi.
Trước khi họ kịp lấy lại tinh thần, có ai đó đã bắt đầu lên giá.
Tuy rằng chỉ được tăng thêm một năm quỷ thọ, nhưng vẫn có những vị khách muốn lấy được viên âm nguyên đan này.
“Hãy giơ bảng lên nào…”
Kết quả, chỉ trong vòng nháy mắt, một viên âm nguyên đan có giá khởi điểm 500 triệu đã trực tiếp bị kéo giá lên thành 800 triệu minh tệ.
Hơn nữa, vị khách cuối cùng còn trả thêm năm triệu nữa, nhất quyết phải lấy bằng được viên thuốc này.
Kết quả là những khách hàng tiếp theo không có ý định tiếp tục tăng giá nữa.
Thấy không còn ai giơ bảng lên, tôi lại tiếp tục bảng:
“Vị khách số 98 lại ra giá, 801 triệu minh tệ.”
Người bán đấu giá vừa dứt lời, tên mập đã ra giá trước đó quay đầu lại, hừ lạnh một tiếng:
“806 triệu minh tệ.”
Tên mập này lại tăng giá thêm năm triệu nữa mà không thèm chớp mắt lấy một cái.
“Vị khách số 63 ra giá thêm 5 triệu nữa, 806 triệu minh tệ.”