Minh Hôn - 1241
Cập nhật lúc: 2024-08-11 10:36:31
Lượt xem: 17
“Người này đang cố gắng chống đỡ, cậu ta quả nhiên đã đến cực hạn rồi.”
“……”
Nhiều đạo hữu trẻ tuổi đã bắt đầu bàn tán sôi nổi về chuyện này, thậm chí có mấy người còn bắt đầu oán giận.
“Chết tiệt, vốn dĩ tôi đã muốn lên rồi, kết quả lại bị tên nhóc này dọa sợ!”
“Đúng vậy, vốn dĩ tôi đã có thể bắt được của hời rồi, vậy mà kết quả lại bị sư đệ ngốc của tôi túm lại. Nếu không tôi đã trở thành người đánh bại Đinh Vĩ thiếu niên trẻ tuổi đánh thắng bảy trận liên tiếp rồi.”
“……”
Tôi được dìu sang một bên để nghỉ ngơi, lúc này toàn thân đau nhức và rất mệt mỏi.
Nhưng tất cả đều xứng đáng vì tôi đã thắng.
Tôi đã nhận được hai thứ mà tôi rất khao khát và rất cần.
Có hai món đồ này thì rất nhanh có thể tới Âm phủ, hoàn thành nghi thức giải trừ quỷ chú âm hôn của tôi và Thượng Quan Thư.
Mặc dù hậu quả có hơi nghiêm trọng.
Nhưng chỉ cần còn sống thì tôi tin rằng chúng tôi còn có thể gặp lại.
Có thể một lần nữa quen biết, một lần nữa ở bên nhau.
Trong lòng tôi nghĩ như vậy, Dương Tuyết lại cười nói: “Có phải anh đang rất vui không, bây giờ anh nổi tiếng rồi. Thắng liên tiếp bảy truyền nhân của các môn phái lớn, tương lai trong Đạo môn sẽ có truyền thuyết về nhân vật phong vân là Đinh Vĩ rồi!"
Nghe đến đó, tôi cười khổ một tiếng: “Thôi đi, tôi, tôi không có hứng thú này...”
Đang nói chuyện, Dương Tuyết đã lấy ra một viên thuốc đưa cho tôi: “Nuốt thứ này vào nó sẽ giúp anh khôi phục linh lực, còn có một số tác dụng phụ trợ nhất định.”
Bình thường thì các môn phái lớn đều có loại thuốc này.
Cho nên tôi cũng không hề nghĩ ngợi mà nhanh chóng nuốt vào.
Sau đó khoanh chân ngồi xuống đất điều chỉnh khí tức.
Tuy rằng đây không phải là linh đan diệu dược gì đó nhưng sau khi ăn thứ này vào thì thật sự cũng có chút hiệu quả.
Bụng tôi ấm lên và đan điền của tôi dường như đã bị kích thích.
Tốc độ hấp thu linh lực cũng nhanh hơn rất nhiều.
Sau khi điều tức vài phút, lão Phong đột nhiên mở miệng nói: “Lão Đinh, Thiên Bảo chân nhân và một số trưởng lão tới thăm cậu!"
Vừa nghe Thiên Bảo chân nhân đến, tôi lập tức mở to mắt.
Quả nhiên tôi đã nhìn thấy một ông cụ tóc bạc xuất hiện.
Đây chính là Thiên Bảo chân nhân có tiếng tăm lừng lẫy và có bối phận cực kì cao trong Đạo môn.
Ở bên cạnh ông ấy còn có Tinh Nguyệt chân nhân và Trì Phong đạo trưởng.
Hồ trưởng lão của phái Thanh Thành, Vũ Hòa đạo trưởng của phái Nga My, ...
Phần lớn trong số họ tôi đều không nhận ra nhưng vẫn hít vào một hơi.
Sau đó mở miệng nói với những tiền bối này: “Tiểu bối bái kiến các vị tiền bối.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/1241.html.]
Nói xong, tôi đứng dậy.
Nhưng mà Thiên Bảo chân nhân đã trực tiếp ngăn lại: "Tiểu hữu, không cần, không cần, biểu hiện xuất sắc của cậu khiến bần đạo thấy được sự phục hưng của Đạo môn."
"Đây chính là phần thưởng của cậu, mau nhận lấy đi!"
Nói xong, Thiên Bảo chân nhân từ trong tay Tinh Nguyệt chân nhân cầm lấy một cái hộp cùng với một bình thuốc.
Đồng tử tôi đột nhiên phóng to, trong lòng vui mừng khôn xiết.
Không một chút do dự, tôi trực tiếp đưa tay nhận lấy.
Khoảnh khắc cầm nó trên tay, tôi vô cùng phấn khích.
Đồng thời nói lời cảm ơn: “Cảm ơn Thiên Bảo chân nhân.”
"Ha ha ha, không cần cảm ơn đâu. Bần đạo có một chuyện muốn hỏi tiểu hữu, không biết tiểu hữu có tiện không?"
Thiên Bảo chân nhân là tiền bối đứng đầu Đạo môn, ông ấy khách khí như thế làm cho tôi có chút ngạc nhiên.
Tôi lập tức mở miệng nói: “Tiền bối cứ hỏi!”
"Được, tôi muốn hỏi sư phụ của cậu là ai vậy?"
"Sư phụ của tôi, sư phụ của tôi tên là Đinh Hữu Thiện." Tôi trực tiếp trả lời.
Các trưởng lão nghe ba chữ Đinh Hữu Thiện thì không khỏi cau mày, hiển nhiên câu trả lời này khiến họ không hài lòng.
Nhưng vào lúc này, Tinh Nguyệt chân nhân ở bên cạnh đột nhiên lấy điện thoại di động ra cũng mở ra một tấm ảnh chụp.
Rồi nói với tôi: “Tiểu hữu, sư phụ của cậu có phải là người đàn ông này không?"
Tinh Nguyệt chân nhân chỉ vào một người đàn ông và nói.
Nghe được lời này, tôi sửng sốt một lát, sau đó mới vươn đầu nhìn.
Nhưng lần đầu tiên nhìn thấy bức ảnh thì tôi đã lắc đầu phủ nhận.
Bức ảnh này hẳn là một bức ảnh chụp lén hoặc là chụp góc nghiêng.
Cho dù là chụp góc nghiêng nhưng người đàn ông đó lại vô cùng đẹp trai, sư phụ tôi sao có thể đẹp trai như vậy chứ? Cũng không phải bộ dáng này.
Người đàn ông trong ảnh quay mặt sang một bên.
Đang cùng một người đàn ông cao lớn khác và một người phụ nữ thướt tha nói chuyện phiếm.
Nhưng dù đây không phải sư phụ tôi, nhưng hai người đàn ông trong ảnh sao lại có chút quen mắt nhỉ?
Những người còn lại thấy tôi lắc đầu thì đều có chút khó hiểu.
Tinh Nguyệt chân nhân đang chuẩn bị lấy lại điện thoại di động thì đồng tử của tôi chợt co rút, bỗng nhiên nhớ tới hai người.
Sau khi nhìn trái nhìn phải thì tôi chắc chắn đã từng nhìn thấy hai người trong ảnh, thậm chí họ còn cứu tôi.
Tôi giật lấy điện thoại di động của Tinh Nguyệt chân nhân, sau đó mở miệng nói: "Người đàn ông này, người này có phải họ Tần không? Còn người cao lớn bên cạnh có phải là Long Tuyền chân nhân danh chấn Đạo môn không?
*********
Trong giọng nói của tôi có chút nghi ngờ, đồng thời nhìn đông đảo tiền bối đang có mặt ở đây.