Minh Hôn - 123
Cập nhật lúc: 2024-07-11 18:15:07
Lượt xem: 57
Tôi xoa xoa cổ tay, cảm thấy thật ủy khuất.
Nhưng Thượng Quan Thư lại tiếp tục nói: "Mau nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra! Người phụ nữ đó là ai..."
Nói xong, Thượng Quan Thư trực tiếp ngồi ở trên ghế sô pha, giơ cao hai chân thon dài, ôm hai tay, vẻ mặt tức giận.
Nhìn cô vợ quỷ của mình nổi giận, trông rất giống đang ghen, thật đáng yêu mà.
Nhưng vẻ mặt của tôi thì lại rất nghiêm túc, đồng thời tôi cũng suy nghĩ về chuyện xảy ra tối nay.
Tối nay chúng tôi đã trở về từ sườn núi khu mộ cổ, sau đó đi ăn khuya.
Trong suốt thời gian này, những người lạ duy nhất mà tôi tiếp xúc là Dương Tuyết và mấy tên lưu manh.
Nếu nói lá bùa này là từ chỗ của bọn lưu manh kia, đánh c.h.ế.t tôi cũng không tin.
Như vậy, khả năng duy nhất.
Vật này đến từ chỗ của Dương Tuyết, hiện tại ngẫm lại những lời cô ấy nói trước khi rời đi, chúc anh may mắn.
Tựa hồ thật sự có thâm ý, nếu lớn mật suy đoán.
Có lẽ Dương Tuyết không phải là người bình thường, và cô ấy đang nhắm vào tôi và Thượng Quan Thư.
Cũng có thể cô ấy là một người trừ tà giống như chúng tôi, còn vì sao cô ta lại cho tôi lá bùa này, tôi thật sự không biết…
Người tôi cảm thấy đáng ngờ nhất chính là Dương Tuyết, khi chúng tôi đánh nhau, cô ấy lại rất bình tĩnh.
Hơn nữa, thị trấn Thanh Thạch của chúng tôi chỉ rộng có bằng ấy, chung quanh có bao nhiêu người thì chúng tôi cũng đã gặp qua cả rồi.
Trước đây, tôi chưa từng nhìn thấy cô gái nào xinh đẹp giống như Dương Tuyết.
Tôi có thể khẳng định cô ấy không phải là người bản xứ như chúng tôi, hơn nữa trong lúc chúng tôi ngồi ăn thịt nướng, cô ấy cũng ngồi ngay bên cạnh tôi, nếu không phải cô ấy thì “diệt hồn chú” này từ đâu ra?
Ngoại trừ cô ấy, trước mắt tôi không tài nào nghĩ ra được nguồn gốc của bùa chú này.
Hơn nữa, nếu đúng là Dương Tuyết, vì sao cô ấy lại đem bùa chú nhét vào trong túi của tôi? Thân phận thật sự của cô ấy là gì?
Sau khi nghĩ về những điều này, tôi cảm thấy rất khó hiểu.
Tôi cũng kể cho Thượng Quan Thư về chuyện tối nay tôi và Bạch Phong đã đi đến sườn núi khu mộ cổ để xử lý đám lệ quỷ kia.
Thượng Quan Thư chỉ khẽ gật đầu, nhưng không nói gì.
Cho đến cuối cùng, tôi nói với Thượng Quan Thư: “Chẳng lẽ lá bùa này tới từ chỗ của cô gái kia?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/123.html.]
Thượng Quan Thư nhìn chằm chằm vào tôi, tỏ vẻ có chút oán trách: “Hừ, anh hỏi tôi, tôi biết hỏi ai? Khi tôi trở về từ bãi tha ma thì đã nhìn thấy mấy người đang uống rượu cùng nhau rồi.”
Thượng Quan Thư vẫn còn chút tức giận, khoanh tay trước n.g.ự.c giống như một cô vợ nhỏ.
Tôi lại lộ ra vẻ xấu hổ, đồng thời cũng có chút tự trách.
Trong người của tôi có lá bùa chú, suýt chút nữa tôi đã làm Thượng Quan Thư bị thương, tôi cảm thấy rất có lỗi.
Hiện trường có chút xấu hổ, chúng tôi đều trầm mặc.
Sau một hồi lâu, tôi muốn tìm một chủ đề để phá vỡ sự im lặng này.
Nhưng tôi chưa kịp nói chuyện, đột nhiên Thượng Quan Thư nói với tôi: "Người phụ nữ này cũng có thể là một người trừ tà, biết xu cát tị hung. Có lẽ cô ấy chỉ tình cờ đi ngang qua đây và nhìn thấy anh và Bạch Phong."
"Mấy ngày nay anh đã liên tiếp gặp phải ma quỷ, đạo hạnh lại yếu kém, cộng thêm việc kết âm hôn với tôi, khó tránh khỏi việc bị quỷ khí dính lên người."
"Tôi đoán, có thể cô ấy đã cho anh lá bùa này để anh được an toàn! Đương nhiên, cũng không thể loại trừ việc cô ấy đã nhằm vào tôi, dù sao tôi cũng có rất nhiều kẻ thù!"
Thượng Quan Thư nhẹ giọng nói, nói xong lời cuối cùng còn tỏ ra vẻ trên người có quá nhiều rận cũng không sợ bị rận cắn.
Tôi ngẩn người, cô vợ quỷ của tôi có rất nhiều kẻ thù sao?
Nhưng nghĩ kỹ thì cũng có thể lắm, với tính tình hung bạo như vậy, cho dù cô ấy có thành quỷ, chỉ sợ cũng đắc tội với không ít quỷ!
Tôi thầm nghĩ trong lòng, hẳn là như thế, sau đó tôi cũng không dám hỏi thêm, tránh cho cô vợ quỷ lại muốn xé xác tôi ra.
“Được rồi! Đêm nay cứ như vậy đi! Tôi quay về bãi tha ma.” Nói xong, Thượng Quan Thư liền đứng lên.
Thấy Thượng Quan Thư đứng dậy, tôi lập tức hỏi: “Tôi tiễn cô nhé?”
Nhưng Thượng Quan Thư lại trừng mắt nhìn tôi một cái: “Anh muốn đuổi tôi đi ngay à?”
Thấy sắc mặt của Thượng Quan Thư thay đổi, tôi lại vội vàng mở miệng nói: “Vậy cô ở lại đi! Ngủ ở phòng của tôi…”
Nhưng tôi còn chưa nói xong, Thượng Quan Thư lại chế nhạo tôi: “Tưởng bở, đồ tra nam c.h.ế.t tiệt!”
Nói xong, cô ấy xoay người đi về phía cửa.
Tôi không nói nên lời! Tôi thực sự có một loại cảm xúc muốn hộc máu.
Người vợ quỷ này của tôi đang nghĩ cái quái gì thế? Logic gì đây, há mồm ngậm miệng đều mắng tôi là đồ tra nam c.h.ế.t tiệt.
Tôi để cô ấy ngủ ở trong phòng tôi, cô ấy còn cho rằng tôi dám lợi dụng cô ấy à?
Cho dù là cô ấy tình nguyện thì tôi cũng sợ bị giảm thọ đấy.
Nhưng tôi nào biết, bề ngoài Thượng Quan Thư tỏ ra cao ngạo điêu ngoa như thế nhưng vừa xoay người lại thì cô ấy đã mỉm cười.