Minh Hôn - 1205
Cập nhật lúc: 2024-08-03 21:12:21
Lượt xem: 8
Hơn nữa, tu vi của tôi đã đột phá tới mức cao nhất của cảnh giới Đạo Sư, hiện tại còn thi triển Hoả Thiên công, tu vi đang tăng thẳng lên cảnh giới Đạo Quân.
Nhưng bản thân lão Phong chỉ mới ở giai đoạn Đạo Sư sơ kỳ, còn chưa đột phá đến trung kỳ.
Điều này khiến lão Phong vừa thấy mừng cho tôi, lại vừa cảm nhận được một loại áp lực mà trước nay chưa từng có.
Dù sao thì chúng tôi cũng là anh em cùng vào sinh ra tử, nhưng tu vi của chúng tôi lại càng ngày càng chênh lệch.
Lão Phong cũng cảm thấy mình bị thúc giục, nếu cậu ấy không tiếp tục khổ cực tu hành, khoảng cách chênh lệch giữa tôi và cậu ấy sẽ càng ngày càng lớn.
Lão Phong sửng sốt một lát, cũng không nghĩ nhiều nữa.
Rốt cuộc, kẻ thù trước mặt chúng tôi, vẫn là con hắc sát cương thi này.
Về phần hắc sát cương thi, đây cũng là lần đầu tiên nó cảm nhận được khí tức đặc biệt của Hoả Thiên công.
Nó nhìn tôi chằm chằm, theo bản năng cảm thấy một luồng khí tức cuồng bạo, làm cho nó cảm thấy áp lực và không thoải mái.
Điều này khiến cho hắc sát cương thi càng trở nên tức giận.
Nó để lộ ra gương mặt dữ tợn, gào lên với tôi một tiếng.
“Ngao!”
Nó giơ cánh tay cương thi của mình lên, nhào thẳng về phía tôi.
Tôi không hề nao núng mà siết chặt thanh kiếm gỗ đào trong tay, dứt khoát bổ về phía trước.
Giờ khắc này, tu vi của tôi đã đạt tới cảnh giới Đạo Quân rồi.
Cho nên tôi căn bản không sợ nó, tôi bước lên một bước, trực tiếp đối đầu với con cương thi kia.
Cánh tay của cương thi quét đến, kiếm gỗ đào trong tay tôi bổ thẳng lên tay của nó.
Một tiếng “Phanh” trầm vang xuất hiện.
Nhưng lần này, người bị đẩy lùi không phải là tôi, mà là con hắc sát cương thi kia.
Sức mạnh của Đạo Quân, hiển nhiên là tên quái vật này không thể chống lại được.
Thực lực hiện tại của nó chỉ nằm giữa cảnh giới Đạo Sư và Đạo Quân mà thôi.
Chính là cao hơn cảnh giới Đạo Sư, nhưng lại chưa đạt được tới cảnh giới Đạo Quân.
Sau khi hắc sát cương thi bị đẩy lùi, tôi nhanh chóng giơ kiếm gỗ đào lên lần nữa, tiếp tục đ.â.m thêm một kiếm.
“Vèo” một tiếng, kiếm gỗ đào đ.â.m thẳng vào n.g.ự.c đối phương.
Vốn dĩ da thịt của con cương thi này rất cứng, nhưng dưới nhát kiếm này của tôi, da thịt nó đã không thể cứng rắn nổi nữa.
Thanh kiếm gỗ đào trong tay tôi đ.â.m vào da thịt nó vài centimet.
Nhìn thấy điều này, trong lòng tôi vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.
Tuyệt lắm, chỉ cần tôi có thể đ.â.m thủng được cơ thể của đối phương, như vậy có nghĩa là, chỉ cần sử dụng những đòn tấn công vật lý, cũng có thể làm tổn thương nó.
Cứ như vậy, tôi sẽ không cần phải phí công phí sức, mạo hiểm ép sát cương thi, cũng không cần sử dụng tới bùa chú để tấn công nữa.
Sau khi cương thi lãnh trọn một kiếm của tôi thì sắc mặt đại biến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/1205.html.]
Nó dùng vuốt nhổ kiếm gỗ đào ra, miệng vết thương cũng theo đó mà xuất hiện.
Lúc này, những dòng m.á.u đen chảy ra không ngừng, mùi tanh tưởi vô cùng.
Cương thi rất tức giận, một lần nữa muốn tấn công tôi.
Nhưng lão Phong ở phía sau nó lại ra tay trước một bước.
Cậu ấy giơ bùa chú lên, trong lúc cương thi dồn hết sự chú ý lên người tôi, lão Phong đã vỗ vào lưng đối phương một cái, bùa chú đã dán xong.
Sau khi lão Phong thành công, liền nhanh chóng lui về phía sau.
Hai tay cậu ấy kết ấn, trong miệng gầm nhẹ một tiếng: “Cấp cấp như luật lệnh, phá!”
Sau tiếng hét này, lúa bùa kia chợt lóe sáng, rồi “Đùng một tiếng”, nổ tung.
Sức mạnh của bùa chú, không ngừng lan ra khắp bốn phía.
Toàn bộ cơ thể của cương thi cũng bị nổ ngã trên mặt đất.
Trong miệng nó không ngừng kêu rên, nhưng chỉ dùng một lá bùa, hơn nữa còn tấn công từ sau lưng, mà muốn g.i.ế.c c.h.ế.t đối phương, là chuyện không thể nào.
Sau khi khói bụi tan đi, chỉ thấy sau lưng con cương thi nọ là một mảnh da thịt nát bấy do bị bùa chú nổ tới.
Tuy nhiên, con cương thi kia vẫn chưa chết.
Nó kêu lên hai tiếng chói tai, rồi bất thình lình lao người lên tấn công.
Cương thi xoay người một cái, nhắm thẳng về hướng lão Phong mà lao lên.
Hiển nhiên, lão Phong đã hoàn toàn chọc giận đối phương.
Lão Phong cũng không e sợ gì, giơ đao ngự tiền lên, bắt đầu ngăn cản đối phương.
Sau vài tiếng “Phanh phanh phanh” vang lên, lão Phong chỉ cảm thấy toàn thân bắt đầu tê dại, cả người như bị thứ gì đó trói chặt.
Cương thi đang muốn lao lên cắn cậu ấy, may mắn lúc này tôi cũng đã đánh tới.
Hoả Thiên công xoay chuyển, tôi giơ chân lên, đá một cước.
“Phanh!”
Con cương thi lập tức bị đá ngã sõng soài trên mặt đất, sau đó lại một nhát kiếm đ.â.m tới, trực tiếp đ.â.m thẳng vào vết thương trên lưng nó do bùa chú mới gây ra.
“Vèo!”
Tốc độ xuất kiếm của tôi cực nhanh, hơn nữa tôi còn rót sức mạnh của Hoả Thiên công vào trong kiếm gỗ đào.
Con cương thi kia căn bản là trở tay không kịp, sức mạnh của kiếm gỗ đào trộn lẫn với Hảo Thiên công cùng đ.â.m tới, đ.â.m sâu vào cơ thể đối phương.
“A!”
Một tiếng gào thét chói tai vang lên, không ngừng vọng lại khắp toàn bộ tầng hầm.
Hắc sát cương thi quả nhiên vô cùng lợi hại, sức lực của nó lại rất lớn, dưới tình huống như vậy, thế mà nó vẫn chưa chết.
Nó vẫn còn có năng lực phản kháng, muốn tránh người sang một bên.
Tôi đè chặt lưng của đối phương lại, ấn thật mạnh chuôi kiếm gỗ đào, thi triển Hoả Thiên công tới cực hạn.