Minh Hôn - 1189
Cập nhật lúc: 2024-08-03 20:16:56
Lượt xem: 15
Tôi không hiểu được, nên hỏi đối phương: “Tiên sinh, mời ngài ngồi xuống đây. Ngài chậm rãi kể lại cho tôi nghe một chút, chuyện này rốt cuộc là thế nào?”
Người đàn ông đầu hói gật gật đầu, sau đó ngồi xuống bên cạnh tôi.
Tôi rót cho ông ấy một cốc nước, người này sau khi uống một ngụm thì bắt đầu kể lại: “Mười năm trước, t.h.i t.h.ể của ông nội tôi xảy ra chuyện. Đinh lão đạo trưởng bảo phong ấn ông nội tôi dưới nền nhà cũ, thì cả nhà tôi sẽ được bình an.”
“Hiện giờ, mười năm đã trôi qua, Hơn nữa, mới ngày hôm qua thôi, sàn nhà tôi bỗng tràn đầy m.á.u tươi.”
“Sau khi biết được chuyện này, tôi đã đi suốt đêm để trở về. Tôi phát hiện ra trên mặt đất không chỉ có m.á.u tươi, mà còn có cả vết rạn nứt.”
“Tôi biết, đã qua thời gian mười năm rồi, không thể trấn áp được ông nội tôi nữa. Cho nên, tôi mới tới đây, nhờ Đinh đạo trưởng rời núi lần nữa để giúp chúng tôi, chỉ không ngờ ông cụ đã về cõi trời rồi.”
*****
Nghe được lời này, tôi hơi ngây người ra.
Đối phương nói, mười năm trước, sư phụ tôi đã phong ấn ông nội người này dưới nền nhà cũ.
Vì để bảo vệ sự bình an cho cả nhà ông ấy.
Bây giờ đã qua mười năm, dưới sàn nhà ông ấy xuất hiện m.á.u tươi, còn bị nứt ra.
Đây rốt cuộc là tình huống gì? Trong lúc nhất thời, tôi không thể hiểu hết được.
Tôi bèn mở miệng nói: “Tiên sinh, phiền ngài có thể nói chi tiết hơn một chút được không, kể lại cho tôi nghe tình huống một cách kỹ càng tỉ mỉ hơn. Tốt nhất là phiền ngài kể lại một lượt những chuyện đã xảy ra từ mười năm trước. Bởi vì tôi không biết những chuyện đã xảy ra lúc ấy!”
Tôi nói đúng như sự thật, muốn đối phương kể lại tình huống một cách rõ ràng, chi tiết hơn.
Người đàn ông đầu hói kia nghe tôi nói thế, thì lưỡng lự một lát.
Sau đó, ông ấy gật đầu: “Được rồi, Đinh đạo trưởng, vậy tôi bắt đầu kể lại tình hình nhà tôi từ mười năm trước cho ngài nghe…”
Ngay sau đó, người đàn ông đầu hói này bắt đầu giải thích hoàn cảnh gia đình mình bắt đầu từ mười năm trước.
Cùng với chuyện ông ấy gặp được sư phụ tôi như thế nào, sư phụ tôi đã dùng cách gì, lại làm như thế nào để phong ấn ông nội của ông ấy dưới nền nhà cũ.
Sau khi nghe khoảng mười phút, tôi đã hiểu ra nguyên do trong chuyện này.
Người đàn ông đầu hói này họ Ngưu, là một doanh nhân ở thành phố cạnh nơi chúng tôi sống.
Mười năm trước, ông nội của ông ấy đã qua đời ở quê nhà.
Lúc đó, họ đều đang kinh doanh ở nơi khác, trong nhà không có ai đứng ra chủ trì tình hình.
Đồng thời, bọn họ đều muốn được gặp ông nội nên không cho chôn cất ông cụ đàng hoàng.
Lúc gia đình họ Ngưu vội vã trở về thì đã năm ngày trôi qua.
Mọi người trong nhà đều đã gặp ông nội Ngưu lần cuối, có phải nên chôn cất ông cụ rồi không?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/1189.html.]
Nhưng kết quả thì sao? Người nhà này nói muốn tìm một chỗ phong thuỷ chôn cất ông cụ, để cho sự nghiệp của bọn họ được phát triển.
Rồi trì hoãn thêm một ngày nữa, vào nội thành tìm một thầy phong thuỷ về.
Mà thầy phong thuỷ kia lại tốn thêm hai ngày nữa để tìm được nơi đặt huyệt vị phong thuỷ.
Kết quả, khi bắt đầu chôn cất, có một người trong thôn lại nhận ra thầy phong thuỷ kia.
Người nọ nói thầy phong thuỷ kia thật sự chẳng có bản lĩnh gì cả, hoàn toàn là một lão già lừa gạt mà thôi.
Người nhà họ Ngưu này nghe xong thì lập tức nổi giận đùng đùng.
Hóa ra là một kẻ lừa gạt, thế này mà được sao?
Thứ bọn họ muốn, là tìm một huyệt vị giúp cho việc làm ăn buôn bán của mình phát triển hơn.
Bạn nói tự nhiên lại có một kẻ lừa gạt tới làm bậy bạ, đây không phải làm hỏng vận may của dòng họ Ngưu rồi sao?
Cho nên, người nhà này liền trở mặt ngay.
Cũng vì chuyện ấy mà ông nội của Ngưu tiên sinh này không được chôn cất đúng thời hạn.
Sau đó, người nhà này lại đi tìm một thầy phong thuỷ khác, chuẩn bị chọn một huyệt vị tốt khác.
Tục ngữ nói, người c.h.ế.t xem trọng nhập thổ vi an.
Nhưng t.h.i t.h.ể của ông nội Ngưu tiên sinh lại được đặt trong nhà quá chín ngày.
Cũng may lúc ấy là mùa đông, trời lại có tuyết rơi. Nếu không t.h.i t.h.ể của ông nội Ngưu đã bốc mùi hôi thối từ lâu rồi.
Nhưng nếu không tìm thấy thầy phong thuỷ nào để chọn huyệt tốt, t.h.i t.h.ể của ông cụ sẽ mãi không được nhập liệm.
Chuyện này, cứ thế kéo dài tới này thứ mười một.
Khi tôi nghe thấy chuyện chôn cất ông nội Ngưu bị kéo dài một ngày, đã choáng váng mất một lúc.
Sau khi một người mất đi, thời gian tốt nhất để chôn cất người đó là trong vòng bảy ngày sau đó.
Dài nhất, cũng không được vượt quá mười ngày sau khi mất.
Bởi vì, nếu người đã mất mãi vẫn không được nhập liệm, sẽ sinh ra sát khí, và dễ dàng xuất hiện thi biến ( t.h.i t.h.ể hóa cương thi ).
Đặc biệt là vào ngày thứ “mười một” này; mười một mười một, c.h.ế.t rồi c.h.ế.t rồi. (Trong tiếng Trung, “mười một” (十一, đọc là / shíyī /) đọc đồng âm với “chết rồi” (死矣, / Sǐ yǐ/)
Mà lúc ấy, người nhà họ Ngưu lại mời về một thầy phong thuỷ khác.
Nào ngờ, tên đạo sĩ này cũng là một gã gà mờ, hơn nữa còn chủ yếu là vòi tiền gia chủ.
Gã căn bản không biết được sự cấm kỵ của con số “mười một” này, vừa bước chân vào nhà đã bắt đầu vòi tiền.