Minh Hôn - 1123
Cập nhật lúc: 2024-08-01 19:37:50
Lượt xem: 19
Cầu mong cho nhiều người không phải chịu nỗi đau mất mát giống như tôi đã phải chịu ngày hôm nay.
Tôi thắp nhang cho linh vị của sư phụ, sau đó mở miệng nói với linh vị: “Sư phụ, người yên tâm đi, con sẽ báo thù cho người!”
Vừa dứt lời, trong phòng bỗng nhiên nổi lên một trận gió nhẹ.
Khói nhang đang hướng thẳng lên trên bỗng nhiên lay động vài cái.
Giống như sư phụ đã nghe được lời nói của tôi và đang đáp lại tôi.
Là một người trừ tà, tôi vô cùng rõ ràng.
Sư phụ mặc dù đã chết, nhưng không có nghĩa là sư phụ đã biến mất hoàn toàn.
Người vẫn còn đó, nhưng đã tồn tại dưới một hình thức khác...
Nhìn đến đây, khóe miệng tôi khẽ mỉm cười.
Đem nỗi thù hận này chôn thật sâu dưới tận đáy lòng.
Lại biến nó thành động lực để bản thân ngày càng mạnh mẽ hơn...
Tính từ chuyện xảy ra ở chỗ công ty khoa học kĩ thuật Minh Thị, đã năm ngày tôi không nghỉ ngơi đàng hoàng.
Lúc này vừa buồn ngủ vừa mệt, tôi nấu một bát mì ăn xong sau đó liền nằm trên giường nghỉ ngơi.
Chỉ là trong lúc ngủ, con quái vật khổng lồ kỳ lạ với ngọn lửa khắp người lại xuất hiện trong giấc mơ của tôi lần nữa...
*****
Giấc mơ kỳ lạ này vẫn còn bắt đầu từ một mảnh tối đen.
Thoáng chốc, một bóng đen khổng lồ xuất hiện.
Khi bóng đen này xuất hiện thì một con thú khổng lồ hình dáng rõ ràng cũng xuất hiện.
Con thú khổng lồ này toàn thân bao phủ lớp vảy, trên đầu còn có sừng.
Hơn nữa trên cơ thể nó còn tỏa ra ngọn lửa màu xanh sẫm, giống như lửa quỷ vậy.
Trong bóng tối, nó nhìn chằm chằm vào tôi, cảm giác khủng khiếp đó làm tim tôi đập thình thịch.
Tôi giống như bị trói buộc, không thể nói chuyện, cũng không thể nhắm mắt được.
Chỉ có thể mở to hai mắt, cứ như vậy nhìn nó.
Qua một lúc lâu, con thú khổng lồ này bỗng nhiên hóa thành một thanh kiếm sắt.
Thanh kiếm phóng lên cao, phía sau là xác c.h.ế.t chất thành núi và ngập trong biển m.á.u , cuối cùng thanh kiếm đ.â.m thẳng xuống đáy ao nước đen ngòm.
Tĩnh lặng, thời gian bắt đầu tăng tốc.
Thanh kiếm sắt bắt đầu rỉ sét, cho đến khi nó sắp gãy tôi đột nhiên có thể cử động lại.
Tôi khó hiểu, đi từng bước một về phía thanh kiếm sắt kia.
Ngay khoảnh khắc lúc tôi nắm chặt chuôi kiếm, xung quanh lập tức biến thành mờ ảo.
Ngay sau đó, tôi lại xuất hiện trên một đỉnh núi khổng lồ.
Tiếng trống nổi lên khắp nơi, mây đen giăng kín bầu trời, như thể có một con quái vật khổng lồ đang muốn xông ra ngoài.
Trong nháy mắt tôi như bị sét đánh.
Cả người lập tức tỉnh táo lại, tôi bàng hoàng nhìn mọi thứ xung quanh.
“Đây, đây là giấc mơ của tôi à?” Tôi kinh ngạc mở miệng, nhìn quanh bốn phía.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/1123.html.]
Kết quả vừa mới dứt lời, trên bầu trời đột nhiên truyền đến một âm thanh trầm thấp.
“Cậu lại tới...”
Nghe đến đó, trong lòng tôi bỗng chấn động, căn bản không rõ đây là cái gì.
Nhưng tôi vẫn hướng về phía trời cao hỏi: “Ông là ai, sao tôi lại ở đây? Tại sao tôi lại mơ thấy giấc mơ này?”
Tôi lớn giọng hỏi, nhưng không có bất kỳ âm thanh nào đáp lại.
Đứng trên đỉnh núi cao, nhìn dãy núi mơ hồ không biết mình nên làm gì.
Đây là đâu? Có phải mình đang mơ không?
Nhưng điều này quá chân thực và tôi đã đứng ở đây lần thứ hai, điều này thể hiện cái gì?
Tôi nghĩ như vậy, đồng thời bước từng bước đi tới bên vách núi.
Phía bên dưới sâu không thấy đáy, sâu hơn trăm mét.
Nhưng vào lúc này, một luồng năng lượng vô cùng lớn bỗng nhiên truyền đến từ phía sau khiến tôi không kịp chuẩn bị.
Cả người tôi mạnh mẽ nghiêng về phía trước, cơ thể không giữ được thăng bằng và gần như rơi xuống vực thẳm.
Trong nháy mắt này cả người tôi đều lạnh toát.
Lập tức phát ra một tiếng kêu hoảng sợ “Aaa!”
Âm thanh kéo dài và không ngừng vang vọng khắp thung lũng.
Mà lúc này âm thanh trầm thấp đó lại vang lên lần nữa: “Cậu sẽ lại đến!”
Vừa dứt lời, cả người tôi liền chìm vào bóng tối.
Đến khi tỉnh dậy lần nữa, tôi thấy mình đang nằm ở trên giường.
Toàn thân ướt đẫm mồ hôi.
Sau đó nhìn đồng hồ thì phát hiện mình đã ngủ suốt một ngày một đêm, hiện tại đã là buổi trưa của ngày hôm sau.
Mấy ngày nay bản thân thật sự đã quá mệt mỏi.
Lúc này mới ngủ một mạch suốt hai mươi tiếng đồng hồ.
Tôi hít một hơi thật sâu, lau mồ hôi trên trán và hồi tưởng lại tất cả những gì tôi đã thấy trong giấc mơ đó.
Giấc mơ này cứ liên tiếp xuất hiện, tuyệt đối không bình thường.
Và chắc chắn việc này chính là điềm báo trước một điều gì đó sắp xảy ra.
Đây là giấc mơ rất kì lạ giống như lúc trước tôi có thể mơ thấy Thượng Quan Thư nhảy cầu.
Còn có con quái thú khổng lồ kia, biểu thị cho cái gì đây?
Tôi suy nghĩ mãi không ra, cũng không rõ tại sao mình lại mơ như vậy.
Thậm chí trước đây tôi cũng không hiểu tại sao mình lại mơ thấy một đoạn ngắn trong quá khứ của Thượng Quan Thư .
Tôi suy nghĩ một lúc nhưng không có bất kỳ manh mối nào cả.
Nhưng khi tôi rời khỏi, giọng nói đó đã nói tôi chắc chắn sẽ quay trở lại lần nữa.
Đợi đến lúc đó những câu hỏi này của tôi sẽ có được câu trả lời.
Tôi ngồi trên giường một lúc cho bình tĩnh lại, hút hai điếu thuốc, sau đó mang giày đi ra khỏi phòng.
Sư phụ đã không còn nữa nhưng tôi phải kiên cường sống tiếp.
Tôi muốn báo thù cho sư phụ, đồng thời cũng muốn trở thành kẻ địch của tà giáo Nhật Nguyệt và tà giáo Mắt Quỷ.