Minh Hôn - 1114
Cập nhật lúc: 2024-08-01 19:35:08
Lượt xem: 22
Mà khởi đầu của giấc mơ này chính là lúc cùng Thượng Quan Thư kết âm hôn.
Chẳng lẽ nói, giấc mơ này của tôi, mơ thấy chính là cảnh lúc trước Thượng Quan Thư nhảy cầu sao?
Toàn bộ khuôn mặt tôi đều biến sắc, hơi thở có chút dồn dập.
Mà Thượng Quan Thư thì vẫn tiếp tục nói tiếp: “Nhưng, trong nháy mắt lúc tôi nhảy xuống cầu, Mắt Quỷ đã xuất hiện!”
Nó hiện lên ở trên bầu trời sông Vong Xuyên, dùng năng lượng thần bí cực lớn nhanh chóng nuốt chửng tôi.
Cuối cùng, tôi không thể rơi xuống trong sông, đã bị Mắt Quỷ mang ra khỏi địa phủ, một lần nữa trở lại nhân gian.
Tôi không biết vì sao Mắt Quỷ phải làm như vậy, nhưng từ đó về sau, tôi đã trở thành con rối của tà giáo Mắt Quỷ.
Thẳng đến trăm năm sau, tôi dần dần khôi phục ý thức, cũng từng chút một tìm kiếm biện pháp rời đi.
Một trăm năm mươi năm trước, tôi thành công thoát khỏi sự khống chế của Mắt Quỷ, cũng dần dần hình thành thế lực đối kháng với Mắt Quỷ, cho tới hôm nay...
Thượng Quan Thư kể rất lâu về cả cuộc đời của mình.
Mà trong lòng tôi, lại có ngàn vạn sự rung động.
Thật không ngờ, cuộc đời của cô ấy lại trải qua nhiều chông gai như vậy.
Mà cô ấy, đối mặt với tình yêu, dĩ nhiên cũng cố chấp như thế.
Cam tâm tình nguyện ở trong nước sông Vong Xuyên, chờ đợi 500 năm chỉ vì kiếp sau gặp lại...
Nhưng, ngoài những điều này ra, trong lòng tôi càng kỳ quái hơn.
Vì sao, trong giấc mơ của tôi lại xuất hiện cảnh tượng một cô gái nhảy sông kia đây?
Trong lúc tôi đang rơi vào trầm tư, Thượng Quan Thư lại đột nhiên đứng lên, sau đó lộ ra một nụ cười rạng rỡ.
Lập tức, cô ấy lần nữa mở miệng nói với tôi: “Được rồi! cả đời của tôi đều nói cho anh biết hết rồi. Đồ cặn bã, anh bây giờ còn có muốn hỏi tôi điều gì nữa không?”
Tôi lắc đầu, cũng đứng lên, trong miệng cũng nói theo: “Tôi muốn nói, có thể tôi ở trong mơ. Đã gặp qua quá khứ của cô...”
********
Tôi nói lời này với vẻ mặt nghiêm túc.
Thượng Quan Thư ngồi bên cạnh tôi nghe đến đó bỗng ngẩn người.
Lập tức, nhìn chằm chằm tôi, ánh mắt lộ ra vẻ nghi hoặc.
Rõ ràng là cô ấy không hiểu lời tôi nói.
Tôi thấy cô ấy như vậy, khẽ cười, sau đó lại mở miệng nói với Thượng Quan Thư: “Thi Muội, sau khi gặp được cô, tôi vẫn luôn mơ thấy một giấc mơ, một giấc mơ rất kỳ quái!”
“Mơ sao?”
Tôi gật đầu: “Đúng vậy, chính là mơ. Nằm mơ thấy một cô gái nhảy cầu, mỗi lần đều có thể ở trong mơ nhìn thấy thân ảnh của một cô gái mặc đồ màu trắng.
Nhưng cứ mãi không cách nào thấy rõ ràng mặt của cô ấy, mỗi lần cô ấy đều sẽ đứng ở trên một cây cầu, nhìn vô tận ác quỷ trong nước sông...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/1114.html.]
Tôi chậm rãi kể cho Thượng Quan Thư về giấc mơ của mình, và tôi đã muốn kể cho cô ấy nghe về giấc mơ này từ lâu.
Nhưng từ đầu đến cuối đều không tìm được cơ hội thích hợp, hôm nay lại có một suy đoán như vậy.
Tôi liền nói ra nội dung của giấc mơ, cùng lời giải đáp về giấc mơ của Độc đạo trưởng.
Thượng Quan Thư nghe tôi nói xong, trong ánh mắt rõ ràng lộ ra mấy phần kinh ngạc.
Nhưng ngoại trừ kinh ngạc ra, dường như còn có điều gì khác.
Vẻ mặt kia, hoàn toàn ngây ngẩn cả người.
Hai người chúng tôi bốn mắt nhìn nhau, trong lúc nhất thời không có âm thanh gì.
Có lẽ điều này đối với Thượng Quan Thư mà nói, cũng vô cùng rung động đi!
Tôi không rõ giấc mơ đó có thật sự liên quan đến Thượng Quan Thư không.
Là ngẫu nhiên hay tất nhiên đây?.
Nhưng tôi cứ luôn có cảm giác, giữa chúng tôi có lẽ thật sự có mối liên hệ nào đó...
Đương nhiên, những thứ này đều là tôi tự mình phỏng đoán, cũng không có chứng cứ xác thực.
Mãi đến một lúc lâu sau, Thượng Quan Thư mới lấy lại tinh thần.
Cô ấy bỗng nhiên cười cười với tôi: “Có lẽ chúng ta gặp nhau, là do trời cao an bài. Hoặc cũng có lẽ bởi vì trên người chúng ta có minh ước duyên cớ, cho nên anh mới có thể nhìn thấy cảnh tượng kia!”
Tựa như ở sâu trong nội tâm của cô ấy, còn có những lời khác không thể nói ra khỏi miệng.
Nhưng tôi cũng không tiện hỏi, chỉ cười cười với Thượng Quan Thư.
Nhưng mà hiện tại nếu nói tới nơi này, nói tới giấc mơ.
Vậy thì không thể không nhắc tới sau khi từ núi Lang Nha trở về, sau ngày thứ hai sư phụ cùng Độc đạo trưởng bị bắt đi, trong đầu tôi còn có một giấc mơ khác.
Cái giấc mơ kia cũng rất là kỳ quái, bắt đầu từ lần đầu tiên tôi nhìn thấy quái thú, thậm chí kéo dài đến cả kiếm sắt.
Bầu trời đổi sắc, cuối cùng đi đến một ngọn núi cao.
Trong mây đen với hư ảnh của con quái thú khổng lồ, còn có câu “Rốt cục cũng tới”, cuối cùng làm tôi bừng tỉnh.
Giấc mơ này hết sức quỷ dị, hơn nữa khiến tôi có cảm giác vô cùng chân thật.
Hơn nữa, đây không phải là lần đầu tiên con quái thú khổng lồ với ngọn lửa xanh khắp cơ thể xuất hiện trong giấc mơ của tôi.
Hôm nay đã nói đến đây.
Tôi liền kể giấc mơ kì quái này cho Thượng Quan Thư biết.
Sau khi mơ thấy cảnh này, Hỏa Thiên công trong cơ thể tôi bắt đầu tự động vận chuyển, hơn nữa loại khí tức này trở nên càng thêm hung bạo hơn.
Tôi nhanh chóng đem giấc mơ này nói cho Thượng Quan Thư.
Thế nhưng cô ấy lại lắc đầu: “Giấc mơ của anh tuy rằng rất kỳ quái, nhưng từ trước đến nay tôi không biết giải mộng.”