Minh Hôn - 109
Cập nhật lúc: 2024-07-11 18:01:38
Lượt xem: 67
Ngay lập tức có hơn ba mươi quỷ nô đột nhiên ngẩng đầu trong miệng phát ra âm thanh “gào..gào” sau đó lao về phía chúng tôi.
Lúc này lòng bàn tay của tôi đã đổ mồ hôi, hồi hộp muốn chết.
Sư phụ, Độc đạo trưởng, Lão Tần gia đều rối rít đi về phía trước, cùng nhau giơ lên kiếm gỗ đào chuẩn bị g.i.ế.c c.h.ế.t đám lệ quỷ này.
Nhưng Vương tiền bối và Bác đạo trưởng ở sau lưng lại rất bình tĩnh.
Chỉ nghe Vương tiền bối lạnh nhạt nói một câu: “Tiểu Bác, hãy để những tên lệ quỷ này biết rằng ai mới là người quyết định ở chỗ này!”
Bác đạo trưởng nghe thấy như vậy liền hướng về phía Vương tiền bối cung kính chắp tay nói: “Vâng! Sư phụ!”
Nói xong, Bác đạo trưởng đột nhiên kết ấn.
Tôi nghiêng đầu nhìn qua thì phát hiện tốc độ kết ấn của Bác đạo trưởng rất nhanh.
Cuối cùng, tôi chỉ nhìn thấy Bác đạo trưởng chắp tay lại và xuất ra một đạo kiếm chỉ.
Trong miệng hét lên một tiếng : “Lâm binh đẩu giả giai trận liệt tiền hàng, mở!”
Lúc này, một đám quỷ mặc áo trắng lao về phía chúng tôi.
Mặc dù Vương tiền bối đã quá lớn tuổi để dễ dàng đi lại, nhưng biểu cảm của ông lại rất thản nhiên, không có một chút hoảng loạn nào.
Không những vậy, sau lưng của tôi còn truyền đến “thuật pháp chín chữ” của Bác đạo trưởng.
Đối với cái nghề này của chúng tôi, thi triển pháp chú chủ yếu được chia thành ba phần “bùa, trận, thuật”.
Trong ba phần này, thuật pháp chủ yếu được chia làm “Đạo quân năm chữ” và “Đạo môn chín chữ”
Tức là “Cấp cấp như luật lệnh” và “Lâm binh đấu giả giai trận liệt tiền hành”.
Trong đó các câu “bùa” lệnh, chủ yếu sử dụng “Đạo quân năm chữ” làm công thức để niệm chú.
Còn đối với “trận”, hầu hết sử dụng “Đạo môn chín chữ” làm công thức để niệm chú.
Về phần “thuật”, có rất nhiều phương pháp, nó hỗn tạp như một nồi lẩu thập cẩm, công thức niệm chú cũng không giống nhau, không trùng lặp, kể cả hai công thức niệm chú trước đó cũng vậy.
Lúc này Bác đạo trưởng không có thi triển bùa hay là trận pháp, câu thần chú mà ông ấy đang sử dụng chính là “Đạo môn chín chữ”.
Hiển nhiên, Bác đạo trưởng đang sử dụng “thuật”.
Về phần đó là thuật pháp gì thì mọi người cũng không biết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/109.html.]
Khoảnh khắc Bác đạo trưởng nói một chữ “Khai”, trong nháy mắt toàn thân ông ấy đã có sự thay đổi kịch liệt.
Giống như khí trong cơ thể ông ấy đột nhiên bộc phát, vô hình trung làm cho người ta có cảm giác như bị áp bức.
Những đường gân xanh ẩn dưới làn da giờ đã nổi lên, sắc mặt ông ấy cũng trở nên dữ tợn hơn nhiều.
Đặc biệt là đôi mắt của ông ấy, lúc này đỏ ngầu, giống như m.á.u đỏ tươi.
Sau sự thay đổi đột ngột của Bác đạo trưởng, chuyện vẫn chưa kết thúc.
Ông ấy còn rút ra một thanh kiếm gỗ đào, nhìn chằm chằm vào đám lệ quỷ đang nhào lên, ông ấy khẽ quát một tiếng: “Nghiệp chướng, xem bần đạo xử lý chúng mày như thế nào!”
Nói xong, Bác đạo trưởng giơ kiếm gỗ đào lên, rồi tiến lên phía trước bắt đầu c.h.é.m giết.
Cơ thể mập mạp hơn 100kg của ông ấy đột nhiên nhảy lên, sau đó ông ấy đã lấy một tốc độ cực nhanh, trực tiếp lao thẳng về phía lệ quỷ.
Bởi vì Bác đạo trưởng tương đối béo, nhưng lúc này tốc độ của ông ấy lại rất nhanh.
Sau khi chứng kiến cảnh tượng này tất cả mọi người có mặt ở đây đều bị sốc.
Đối với một người mập mạp như ông ấy, vừa rồi leo núi còn không bước nổi.
Nhưng lúc này, ông ấy lại trở nên nhanh nhẹn lạ thường như thế, sao chúng tôi không kinh ngạc cho được.
“Bác..... tốc độ của Bác đạo trưởng nhanh thật.”
Tôi vừa dứt lời, Độc đạo trưởng đứng bên cạnh lại mở miệng nói: “Bác đạo trưởng có đạo hạnh cao thâm, lúc này nhất định là ông ấy đang dùng pháp thuật để tăng cường khí vận ở đan điền! Chúng ta cũng đừng đứng yên nữa, mau phối hợp với Bác đạo trưởng để diệt trừ đám ác quỷ!”
Nghe Độc đạo trưởng nói như thế, trong lòng tôi cũng hiểu ra một số chuyện.
Chắc chắn là Bác đạo trưởng đã sử dụng đạo thuật, nếu không với cơ thể mập mạp như vậy, làm sao có thể chạy nhanh như thế.
Ngay sau đó, chúng tôi cũng nhanh chóng đuổi kịp, chuẩn bị phối hợp với Bác đạo trưởng để diệt trừ hết bọn chúng.
Lúc này, Bác đạo trưởng đã đối mặt với đám ác quỷ.
Tôi vốn tưởng rằng sẽ xảy ra một trận chiến kịch liệt, nhưng ai ngờ Bác đạo trưởng lại có đạo hạnh cực cao, ra tay cũng rất tàn nhẫn.
Mới vừa đối mặt, ông ấy đã rút ra hai thanh kiếm, không chút do dự, thẳng tay c.h.é.m bay đầu hai tên lệ quỷ áo trắng.
Thậm chí hai tên lệ quỷ kia còn chưa kịp kêu ra tiếng đã hồn phi phách tán.
Nhưng chuyện này còn chưa dừng lại ở đó, Bác đạo trưởng vẫn tiếp tục ra tay.
Thân thể của ông ấy nhanh nhẹn vô cùng, là một người đàn ông mập mạp linh hoạt.
Thanh kiếm gỗ đào ở trong tay ông ấy không khác nào lưỡi hái của tử thần, một kiếm thẳng cổ, một kiếm đoạt mệnh.