Minh Hôn - 1071
Cập nhật lúc: 2024-07-30 19:02:35
Lượt xem: 19
Dì Mỹ Nhân lập tức quỳ rạp xuống đất, quỳ bái hố đen kia, tạo ra tiếng “thình thịch” vang khắp hang động.
Quỷ Tam Nguyên và những quỷ nô xung quanh ông ta cũng làm giống như Dì Mỹ Nhân, bọn chúng đều lần lượt quỳ rạp xuống, vẻ mặt vô cùng thành kính.
Lão yêu bà Dì Mỹ Nhân sau khi quỳ lạy hố đen kia, liền kích động hét to: “Đệ tử cung nghênh Mắt Thánh giá lâm…”
Bà ta kéo dài giọng nói của mình, còn có vẻ vô cùng phấn chấn…
Theo sau tiếng hô phấn chấn xen lẫn sự sùng bái của Dì Mỹ Nhân, Quỷ Tam Nguyên và những tên đệ tử Mắt Quỷ khác cũng lần lượt cúi người xuống, thành kính hô to: “Cung nghênh Mắt Thánh giá lâm”.
Còn bên phía chúng tôi, cả một đám đều ngây ra như phỗng, trên mặt tràn đầy sự sợ hãi.
Mà đám dây leo đang tập kích chúng tôi kia, lúc này cũng đã dừng tấn công.
Chúng thu về bốn phía, thân dây leo chính phóng lên cao, giống như chúng tinh phủng nguyệt, liên tục di chuyển về phía dưới hố đen nọ.
Tôi không biết đó là cái gì, có lẽ nó chính là Mắt Thánh trong lời lão yêu bà kia.
Hay là, hố đen kia chính là Mắt Quỷ trong truyền thuyết chăng?
Là trung tâm của tà giáo Mắt Quỷ, là cái tròng mắt có năng lượng thần bí kia sao?
Lòng tôi vừa nghĩ đến đó, hai mắt đã nhìn chằm chằm vào cái hố đen, giống như một cái cối xay kia.
Dường như nó đang xoay tròn, liên tục xoay tròn ở trên đầu của chúng tôi.
Ở bên rìa của nó, được bao quanh bởi những sợi khí màu đen, trong vừa lạ vừa dị.
Trước khi đám đông kịp hồi phục lại tinh thần, đôi mắt của Thượng Quan Thư lại lóe lên, trên mặt cô ấy cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, vội vàng mở miệng nói: “Rút lui, nhanh chóng rút lui!”
Nói xong, Thượng Quan Thư đột nhiên qua đầu, nhìn thấy tôi đứng ngay sau lưng cô ấy.
Nhưng cô ấy cũng không nói gì với tôi, chỉ túm chặt lấy cánh tay của tôi, trực tiếp hướng về phía lối ra mà chạy.
Cùng lúc đó, Dạ Phong, Lý Húc, Mạc bà bà, Chu Vận, Dạ Hinh,… và tất cả những quỷ tu khác đều đã lập tức phản ứng lại.
Tất cả bọn họ đều kêu lên, lộ ra sắc mặt sợ hãi, rồi đồng loạt xoay người chạy khỏi hang động.
“Chạy đi!”
“Mắt Quỷ!”
“Mẹ nó, thật sự là Mắt Quỷ!”
“Làm sao nó lại xuất hiện ở chỗ này? Không phải nó không thể di chuyển được sao?”
“Đi mau, đừng để nó nhìn thấy…”
“…”
Mọi người đều lần lượt hét lên, trong không khí tràn ngập nỗi sợ hãi.
Tuy nhiên, ngay khi chúng quỷ đều đồng loạt xoay người muốn chạy trốn, thì…
Cái hố đen to bằng cối xay kia lại lần nữa xuất hiện bị biến.
Hố đen kia không ngừng xoay tròn, ở bên trong trung tâm của nó dường như xuất hiện một thứ giống như con ngươi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/1071.html.]
Màu sắc bên cạnh cũng dần trở nên nhạt hơn.
Dần dần, một con mắt lớn xuất hiện trên đầu chúng tôi.
Theo sau sự xuất hiện của con mắt kia, một hơi thở mạnh mẽ không thể giải thích được xuất hiện ở khắp mọi nơi.
Toàn bộ cảnh tượng bên trong hang đá đều đã bị thu hết vào trong con mắt kia.
Không chỉ có như thế, sau khi con mắt này xuất hiện, con ngươi thế nhưng lại còn chuyển động vài cái.
Nó giống như đôi mắt của con thú khổng lồ, nhìn qua vô cùng đáng sợ.
Tôi quay đầu lại và liếc nhìn, chỉ thấy sau khi con mắt kia chuyển động vài lần, con ngươi đột nhiên co rút lại.
Ngay sau đó, chỉ thấy một chùm ánh sáng đen bùng nổ.
Ánh sáng kia lan ra vô cùng nhanh và quỷ dị, có cảm giác như đất trời đang nứt ra, truyền vào trong tim tất cả mọi người.
Ánh sáng kia vô cùng u ám, giống như một lưỡi kiếm sắc bén, xuyên qua toàn bộ hang động.
Tốc độ cực nhanh, không chờ chúng tôi kịp phản ứng lại, ánh sáng đen kia đã chiếu vào tất cả mọi người.
Ngay lập tức, mỗi một quỷ tu bị thứ ánh sáng màu đen kia chiếu vào đều phát ra những tiếng hét thảm thiết chói tai.
“A!”
“A!”
“…”
Cùng lúc đó, hàng trăm quỷ tu ở bên phía chúng tôi…
Bao gồm cả những người mạnh nhất như Thượng Quan Thư cũng giống như bị xe tải tông trúng, ngã nhào xuống nền đất, không thể đứng dậy, kêu la không ngừng…
********
Tuy rằng tôi cũng bị ánh sáng màu đen kia bao phủ lên người, cũng cảm thụ được cảm giác áp lực mà nó gây ra.
Nhưng tôi khác những quỷ tu kia ở chỗ, tôi không hề cảm nhận được sự thương tổn nào hết.
Ngoại trừ tôi ra, lão Phong cũng giống như vậy.
Ngoài một chút áp lực cùng với nhịp tim tăng nhanh, chúng tôi không hề cảm nhận được chút đau đớn nào.
Nhưng chúng quỷ còn lại không giống chúng tôi, dường như họ đã thực sự bị thương nặng, hồn thể của họ dường như đang bị xé ra thành từng mảnh vậy.
Chúng quỷ lần lượt ngã xuống đất, không ngừng lăn lộn, trong miệng phát ra từng tiếng kêu xé ruột xé gan, có vẻ như họ cực kỳ đau đớn.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng tôi kinh ngạc vô cùng.
Tôi nghĩ, có phải ánh sáng được tạo ra từ con Mắt Quỷ kia chỉ gây ra tổn thương với hồn thể? Còn đối với những người sống như chúng tôi, nó hoàn toàn vô dụng?
Đặc biệt, khi nhìn thấy tình cảnh của Thượng Quan Thư cũng giống với những quỷ tu khác, lòng tôi càng nôn nóng hơn.
“Thi Muội!” Vẻ mặt tôi lộ rõ sự hoảng sợ.
Tôi vội vàng đi đến trước người Thượng Quan Thư, cố gắng dùng cơ thể của mình để che chở cho cô ấy khỏi thứ ánh sáng màu đen kỳ dị chỉ có thể dùng Thiên Nhãn mới thấy được kia.