Minh Hôn - 1051
Cập nhật lúc: 2024-07-30 18:55:00
Lượt xem: 20
Tại nơi này, khắp mọi phía đều có mùi quỷ khí và thi sát nồng đậm, hơn nữa càng đi vào sâu, mùi này càng nồng.
Tôi nhìn thời gian, lúc này đã qua mười hai giờ đêm.
Thời gian tấn công dự tính của chúng tôi cũng gần vào thời điểm này, nhưng mà chúng tôi lại không biết đám người Thượng Quan Thư đang ở đâu.
Không có cách nào khác, tôi, lão Phong cùng với Phong ca chỉ có thể tiếp tục đi tới tiếp cận núi Lang Nha.
Chúng tôi muốn đi vào núi Lang Nha thông qua con đường nhỏ bí mật lần trước, rồi lần nữa tiếng vào bên trong khe núi.
Cho dù mọi người có tiến công khi nào, chúng tôi hẳn đều có thể đuổi kịp.
Chúng tôi tính toán một chút, đi như vậy tốc độ của chúng tôi cũng nhanh hơn.
Nhưng khi chúng tôi vừa đi vào một bụi gai tùng, còn chưa kịp tiếp cận vách đá kia, bên ngoài núi Lang Nha, bỗng nhiên vang lên một tiếng chuông trầm vang.
“Đông…”
Âm thanh rất lớn, truyền vang khắp cả dãy núi.
Ba người chúng tôi vừa nghe thấy âm thanh này, đều vô thức quay đầu về hướng âm thanh truyền tới, chính là hướng đông.
Ngay sau khi âm thanh này xuất hiện không bao lâu, hướng chính đông bỗng nhiên bùng phát lên một luồng âm khí và hàn khí mạnh mẽ.
Luồng khí này giống như một cơn lốc xoáy, từ hướng chính đông trực tiếp quét tới, thổi tan đi rất nhiều sương mù.
Ngay khi chúng tôi cảm nhận được luồng khí lạnh này, đã không kìm được mà rùng mình một cái.
Đây là âm khí, âm khí rất mạnh.
Nếu chúng tôi đoán không sai, e rằng đây chính là tín hiệu bắt đầu tấn công của phe chúng tôi.
Vừa mới đi tới nơi đó, chúng tôi đã nghe thấy tiếng la hét thấp thoáng truyền tới từ hướng chính đông, âm thanh không lớn, nhưng nghe kỹ thì chúng tôi có thể khẳng định rằng phe chúng tôi đã bắt đầu tấn công lên núi.
Nhưng khoảng cách hẳn là khá xa chỗ chúng tôi, hơn nữa còn có sương mù che đậy, cho dù có dùng Thiên Nhãn cũng vô dụng.
Tôi căn bản không thể nhìn thấy tình huống chi tiết, cũng không thể biết được thời gian và cảnh tượng chiến đấu ở bên đó.
Hít một hơi thật sâu, tôi cảm nhận được cái lạnh trong không khí, ngay sau đó lập tức nói với lão Phong và Phong ca: “Ra tay rồi, chúng ta cũng nhanh chân lên, vào trong núi càng sớm càng tốt, nói không chừng còn có thể trong ứng ngoài hợp…”
“Mụ nội nó, thật là kích thích. Máu trong người tôi đều đã sôi lên rồi!” Phong ca nóng lòng muốn thử, nhìn dáng vẻ đó có lẽ đã rất muốn đánh nhau lắm rồi.
Lão Phong thì tương đối bình tĩnh, chỉ gật đầu với tôi một cái.
Ngay sau đó, ba người chúng tôi tiếp tục đi về phía trước.
Phong ca là quỷ, cho nên anh ta có thể tự nhiên đi qua những bụi gai tùng, còn đi trước dò đường và bảo vệ cho tôi vào lão Phong.
Tôi và lão Phong tập trung đi về phía trước, nhưng chúng tôi chỉ đi về phía trước được tầm mười mét…
Đám Mắt Quỷ bên trong núi Lang Nha cũng bắt đầu có động tĩnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/1051.html.]
Đột nhiên, thi khí trong núi tăng lên, sát khí ngập trời.
Luồng khí kia nặng nề quét ra từ những ngọn núi, theo sau đó là từng tiếng chuông vọng ra từ trong núi.
“Đông, đông, đông……”
Âm thanh rất lớn, truyền khắp cả dãy núi.
Sau khi tiếng chuông vang lên, tiếng gầm rống như tiếng kêu của dã thú cũng xuất hiện.
“Ngao!”
“A!”
“…”
Âm thanh ồn ào, lại xuất hiện liên tiếp nhau, như thể hàng trăm con dã thú cùng thức tỉnh.
Đã tới nơi này, tôi biết rất rõ những tiếng gầm rống kia đại diện cho cái gì.
Những tiếng kêu ấy là của đám yêu đạo, quỷ nô và thi nô của tà giáo Mắt Quỷ.
Bên trong núi Lang Nha này chính là một “xưởng chế tạo vũ khí”, nhưng mà những thứ được bọn chúng chế tạo ra đều là những con rối như cương thi hoặc lệ quỷ cho người khác sử dụng.
Những con rối này chỉ có bản năng chiến đấu, chỉ biết chịu sự khống chế của pháp ấn do đám yêu đồ Mắt Quỷ tạo ra, hung ác vô cùng.
Sau khi Thượng Quan Thư chết, trong hơn một trăm năm, cũng đã bị biến thành một con rối chỉ biết chiến đấu y như vậy.
Cô ấy đã bị bọn Mắt Quỷ bắt làm nô lệ, kiểm soát hơn một trăm năm.
Hiện tại chính là bước đầu tiên trong cuộc đấu tranh của cô ấy và là bước quan trọng nhất.
Sau khi những tiếng gầm rú xuất hiện, những âm thanh “Ô ô ô” liên tiếp cũng vang lên, tuy không rõ ràng nhưng rất dày đặc.
Âm thanh này hẳn là do đám quỷ nô phát ra, đây hẳn là do đám yêu đạo Mắt Quỷ kia đã huy động quỷ nô với quy mô lớn để ngăn cản bước tiến của phe chúng tôi.
Trong lòng tôi không khỏi lo lắng, tiếp tục bước đi nhanh hơn.
Tiếng gào rống và âm thanh đánh nhau không ngừng vang lên, tiếng la hét và kêu rên cũng chưa hề dừng lại.
Nửa tiếng sau, cuối cùng chúng tôi cũng đã đi tới chỗ vách đá đó.
Chỉ cần vượt qua được nơi này, là chúng tôi đã có thể nhìn thấy được tình hình bên trong khe núi Lang Nha.
Phong ca nhìn lướt qua rồi trực tiếp bay lên, tốc độ của anh ta cực nhanh.
Phong ca nhìn quanh đỉnh núi vài lần, sau đó nói với hai chúng tôi đang đứng ở dưới: “An toàn! Mau trèo lên đi!”
Sau khi tôi và lão Phong nhận được đáp án, nào dám chậm trễ thêm nữa?
Chúng tôi vội nắm lấy hai thân dây leo lớn ở rìa vách đá, bắt đầu trèo lên phía trên.
Tốc độ của hai người chúng tôi cũng rất nhanh, chẳng mất bao lâu, chúng tôi đã trèo lên đến đỉnh núi.