Minh Hôn - 1044
Cập nhật lúc: 2024-07-30 18:00:59
Lượt xem: 9
Sau khi bùa chú nổ, tôi mới tạm thời có thời gian nghỉ tay.
“Tiểu Vĩ, con không sao chứ?” Sư phụ tôi tiến lên một bước, mở miệng hỏi.
“Con không sao đâu sư phụ, chúng ta cùng nhau hợp lực, làm thịt tên Trương Tử Đào này!” Tôi dữ tợn nói, rồi nhìn chằm chằm vào Trương Tử Đào đang đứng cách đó không xa.
Trương Tử Đào lại không đồng ý với lời tôi nói: “Muốn g.i.ế.c tao sao? Thế mày phải hỏi qua ý Thi Vương của tao trước đã!”
Nói xong, dưới sự ủng hộ của mấy chục con quỷ ảnh, Trương Tử Đào lại phất cờ hồn trong tay lên.
Chỉ trong tức khắc, con Bì Thi Vương cao hơn hai mét đang chiếu đấu với những u quỷ ở phía sau chúng tôi bỗng nhiên gào lên: “Ngao!”
Âm thanh rất mạnh mẽ, mang lại cho người ta cảm giác áp bức vô cùng.
Hơn nữa, sau khi con Bì Thi Vương gào lên một tiếng, nó không để ý tới những u quỷ vốn đang chiến đấu với mình, mà nhắm về hướng chúng tôi mà lao tới.
Nó giống như một chiếc xe tăng hình người, những u quỷ còn lại căn bản không thể chống đỡ được.
Và những con quỷ ảnh như nòng nọc kia tiếp tục tiến về phía trước, ngăn cản những u quỷ lại, tranh thủ thời gian và không gian cho con Bì Thi Vương kia xông lên chiến đấu với chúng tôi.
Chúng tôi nhìn thấy cảnh này, sắc mặt trở nên ngưng trọng.
Độc đạo trưởng nói thẳng: “Xem ra, nếu chúng ta không g.i.ế.c c.h.ế.t được con Thi Vương này, thì muốn g.i.ế.c c.h.ế.t Trương Tử Đào sẽ không dễ dàng đâu!”
“Một khi đã như vậy, chúng ta cùng hợp lực g.i.ế.c c.h.ế.t con Thi Vương này trước!” Sư phụ quả quyết nói.
Mà sư phụ vừa dứt lời, đối phương đã vọt lên.
Tôi chỉ kịp nghe một tiếng gầm hết sức chói tai, con Bì Thi Vương cao hơn hai mét kia đã giơ móng vuốt lên, lao về phía này.
“Tránh ra!” Sư phụ và Độc đạo trưởng cùng đồng thanh.
Đồng thời, bốn người chúng tôi không có chút do dự gì, nhanh chóng né tránh sang bốn phía.
Chúng tôi mới vừa tránh ra, móng vuốt của Bì Thi Vương đã rơi thẳng vào nơi chúng tôi vừa đứng lúc nãy.
Một móng này đập xuống, không chỉ có uy lực cực đại, thậm chí mang theo một trận gió.
Móng vuốt không chạm vào mặt đất, nhưng lại tạo ra được một trận gió có hình năm cái móng vuốt, có thể thấy được con quái vật này mạnh đến đáng sợ.
Tim tôi đập lên rất nhanh, chúng tôi còn chưa tới núi Lang Nha, đã phải chạm trán với nhiều con quái vật mạnh khủng khiếp như thế này.
Nếu thật sự tới được phân đà của đám Mắt Quỷ tại núi Lang Nha, vậy đám Mắt Quỷ tại đó còn mạnh tới mức nào, chúng tôi biết chiến đấu thế nào đây?
Khó trách ban đầu Thượng Quan Thư đã nói, đạo hạnh thấp nhất cũng phải giống như sư phụ mới được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/1044.html.]
Như thế xem ra, ngay cả khi đạt được tới cảnh giới như sự phụ, có lẽ cũng chỉ có thể làm lính hầu hoặc nhân vật làm nền mà thôi.
Nếu không phải có hai người Dạ Hinh và Lý Húc chống đỡ ở đây, tình huống nhất định đã sớm vượt qua khỏi tầm kiểm soát của chúng tôi từ lâu.
Chưa nói tới việc đánh với đám yêu đạo đó, miễn là chúng tôi xuất hiện, sẽ không có cơ hội ra tay, chỉ còn một con đường chết…
Còn con Bì Thi Vương kia sau khi đánh trúng không khí đã đột nhiên quay đầu lại, rồi một lần nữa giơ móng vuốt tấn công về phía chúng tôi.
Sư phụ và Độc đạo trường thấy vậy thì lần lượt rút kiếm ra, tấn công vào hai bên hông của Bì Thi Vương.
Nhưng da thịt của con Bì Thi Vương này cứng như sắt thép, chỉ nghe hai tiếng “Bang bang” vang lên, còn da thịt của nó không bị tổn hại chút nào.
Thậm chí điều này còn chọc giận Bì Thi Vương, hai mắt Bì Thi Vương đỏ lên, có vẻ nó đã rất tức giận.
Nó nhe răng trợn mắt, hung ác nhìn chằm chằm vào sư phụ cùng Độc đạo trưởng, rồi đột nhiên một há cái miệng to lớn ra, lại tiếp tục rít gào “ngao ngao”.
Nhưng lần này nó gào lên, còn phun ra một luồng thi khí nồng đậm.
Luồng khí kia tanh tưởi khó ngửi đến mức khiến ai ngửi thấy cũng buồn nôn.
Sư phụ và Độc đạo trưởng đứng quá gần, hơn nữa tốc độ của đối phương còn quá nhanh, bọn họ gần như không có nhiều thời gian để phản ứng lại, kết quả là bị luồng thi khí này trực tiếp phả vào mặt.
Còn chưa chờ hai vị sư phụ kịp phản ứng, con Bì Thi Vương kia đã vươn móng vuốt ra, hất hai người họ ngã xuống đất…
“Sư phụ…”
Tôi và lão Phong không khỏi kinh hãi hét lên một tiếng, bị thi khí phả thẳng vào mặt, rồi lại bị hất ngã xuống đây, đây không phải là chuyện tốt.
Mà khi sư phụ cùng Độc đạo trưởng đều muốn đứng dậy, nhưng vừa động đậy, hai người đã cảm thấy lồng n.g.ự.c truyền đến từng cơn đau nhói.
Ngay sau đó họ đã lần lượt ôm n.g.ự.c lại, liên tục phát ra tiếng ho khan.
Tuy rằng trên mặt hai người họ đều có vải liệm che chắn, nhưng hiển nhiên luồng thi khí này quá nặng, hai người cũng hít phải rất nhiều thi độc.
“Khụ khụ khụ…”
Sự phụ của tôi bắt đầu ho kịch liệt…
Nhưng không chờ sư phụ và Độc đạo trưởng kịp thở dốc, Bì Thi Vương đã ra tay lần nữa.
Nó phóng một bước xa, rồi đột ngột bay lên, móng vuốt sắc nhọn kia nhắm ngay về phía sư phụ và Độc đạo trường đang ho khan mà bổ xuống.
Con ngươi của tôi và lão Phong bỗng nhiên giãn ra, gần như cùng lúc đó, chúng tôi cùng lao tới theo bản năng.
Đồng thời, chúng tôi giơ vũ khí trên tay lên để ngăn cản con Bì Thi Vương kia bổ móng vuốt xuống.